1.
[TG5] Chương 115: Tiến sĩ đại nhân hôn một cái ( 18 )
............
Cố Tiếu vươn tay, lau đi tro bụi trên mặt cô bởi vì vừa rồi tránh né nên không cẩn thận cọ phải, sau đó nói: "Ừm, là ta."
Thanh âm hắn ôn nhu cực kỳ, tâm của Quý Lạc cũng mềm đến rối tinh rối mù, đây xem như là phần thưởng cho cô sao? Thật không chân thật.
"Thật là chàng sao?"
Cố Tiếu nhìn bộ dáng rõ ràng không tin của cô, không có trả lời, mà trực tiếp dùng hành động chứng minh, hắn một tay ôm Quý Lạc vào trong ngực: "Đúng vậy, ta đã trở lại."
Bọn họ ân ái còn chưa được vài phút, thì người ở phía dưới đã bắt đầu ồn ào, "Bọn họ là đồng bọn của nhau, phải giết chết hết cả hai."
Cố Tiếu buông Quý Lạc ra, ánh mắt mang theo sát ý, hắn không có nhìn lầm, vừa rồi những người ở nơi này, tựa hồ đều muốn giết Quý Lạc.
Hắn cầm tay Quý Lạc, sau đó nói: "Ta là Thư Ninh."
Hai cùng nhau thả người rồi nhảy xuống, vững vàng chạm đất, trên tay Cố Tiếu hiện lên một đoàn ánh sáng màu lam, hắn lại nói một câu: "Nhưng hiện tại, ta là Cố Tiếu."
Nói xong, ánh sáng màu lam trong tay liền đánh úp về người vừa mới mở miệng kia, ánh sáng màu lam tiếp xúc đến ngực hắn, ngực giống như là bị axít với cường độ lớn ăn mòn, trực tiếp phá một cái động lớn, người nọ cúi đầu, sau khi nhìn thấy thân hình bị tàn phá của bản thân, mặt đầy hoảng sợ mà bỗng chọc mù hai mắt của mình, sau đó ầm ầm ngã xuống đất.
Ánh mắt hắn đảo qua những người khác, những người đó vốn dĩ còn kiêu ngạo mà muốn giết bọn họ đều lui lại về phía sau một bước, vẻ âm trầm thị huyết trên mặt hắn làm bọn họ run như cầy sấy.
"Còn...... Ai nữa không?"
Hắn nói hết lời, tầm mắt liền rơi xuống trên người Lâm Hiên, Lâm Hiên theo bản năng mà cảnh giác, hắn biết rõ, mục tiêu của người này chính là hắn.
"Anh...... Anh không được giết tôi, tôi là bạn trai cũ của Quý Lạc."
Bạn trai cũ? Vốn muốn cho hắn chết thống khoái nhưng hiện tại trong lòng Cố Tiếu khó chịu, nên hắn cười lạnh nói: "Vậy liền như anh* mong muốn, tôi không giết anh."
*Vì ở chỗ trên đã nói là hiện giờ anh sẽ là Cố Tiếu nên ta sẽ chuyển xưng hô theo kỉu hiện đại nhé~
Hắn nâng tay lên, nhắm ngay phương hướng bên kia tường, mà bên kia tường, còn có một đoàn tang thi đang có ý đồ phá tường để đột nhập.
Không tốt, trong lòng mọi người tức khắc luống cuống, Lâm Hiên cũng luống cuống, vội vàng kinh hô: "Anh muốn làm gì?"
Trả lời hắn chính là thanh âm ầm ầm ngã xuống đất của bức tường, tang thi thấy được lối vào, một đám liền ngao ngao mà tiến vào, nhìn thấy người sống ở phía trước, liền vô cùng gấp gáp.
Cố Tiếu ôm chặt eo Quý Lạc, nói với bọn họ: "Người cư xử tùy hứng cuối cùng cũng phải trả giá đại giới."
Nói xong thân hình hai người bọn họ bỗng chợt lóe, liền rơi xuống ban công trên lầu.
Những người đó sẽ không bay, mà trước mặt lại đều là tang thi, một đám vội trốn lên xe, nhưng mà trật tự đã bị quấy rầy, việc này làm cho rất nhiều người đều xô xô đẩy đẩy, ai cũng không chịu nhường ai.
Một đám người khá mập mạp bị vài người đẩy ra, lại nhìn thấy Lâm Hiên ở bên cạnh cũng có ý đồ muốn lên xe, tức khắc liền tức giận, hắn trực tiếp đánh một quyền qua, bởi vì có dị năng, nên một quyền này liền làm Lâm Hiên trực tiếp phun một ngụm máu ra.
Người nọ còn mắng ác liệt: "Mụ nội nó, nếu không phải do tiểu tử cậu mà phải gặp nhiều chuyện thị phi như vậy, thì lão tử đã sớm rời khỏi đây rồi."
"Đúng vậy, không sai, người này chính là tai tinh*, rước lấy nhiều tai họa như vậy, nên để cho hắn bị tang thi ăn mới được."
*Người thu hút nhiều tai họa~
Hướng Vi thấy không ổn liền muốn chạy, mới chạy được một bước thì đã bị người khác bắt lại, "Cô gái này là một cặp với hắn, không thể để cho cô ta đi, các người cứ lên xe trước đi, tôi sẽ theo sau, tôi muốn đem bọn họ cho tang thi."
Đầu sỏ gây tội tìm đến, hiện trường lại không hề hỗn loạn, một đám lên xe, mà tráng hán kia trực tiếp một tay một cái đi phía trước ném, ném xong cũng liền lên xe, mấy chục chiếc xe dương trần mà đi.
Tang thi càng ngày càng đến gần, bởi vì Lâm Hiên ném tất cả kỹ năng ra, hơn nữa dị năng tiêu hao quá nhiều, thân thể hắn cũng có chút hư không.
2.
[TG5] Chương 116: Tiến sĩ đại nhân hôn một cái ( 19 )
...........
Hướng Vi giờ phút này mới cảm giác được nỗi sợ cái chết, cô thế nhưng trực tiếp quỳ xuống đất, trên mặt toàn là nước mắt nước mũi, "Cầu xin anh, mau cứu tôi, tôi không muốn chết."
Lời này là cô nói với Cố Tiếu, cô nỗ lực để mặt mình lại gần Cố Tiếu, hy vọng hắn có thể thương hương tiếc ngọc mà cứu bản thân, nhưng mà thời điểm cô nhìn thấy trên mặt Cố Tiếu hiện lên trào phúng, tâm nháy mắt liền lạnh đi.
Thế nào mà cô lại đi cầu xin hắn? Lúc trước hắn đã có thể ngoan độc ném một mình cô vào trong đàn tang thi, thì hiện tại vẫn có thể nhẫn tâm như cũ.
Mắt thấy tang thi càng ngày càng tới gần, ánh mắt Lâm Hiên quét đến Hướng Vi đang quỳ trên mặt đất, trong ánh mắt hiện lên ánh sáng ngoan độc, người phụ nữ này hiện tại làm trò trước mặt hắn mà đi cầu xin người khác, đây là không đem hắn để vào mắt sao? Cũng tốt, vậy để cho cô ta đảm đương nhiệm vụ làm cái đệm lưng đi.
Lâm Hiên một phen kéo Hướng Vi trên mặt đất dậy, Hướng Vi vẫn mang biểu tình mờ mịt, giây tiếp theo, cô liền phát hiện bản thân thế nhưng lại bị Lâm Hiên ném tới chỗ gần đàn tang thi, những con tang thi vốn dĩ muốn tới gần Lâm Hiên bỗng nhìn thấy cô, liền hướng chỗ cô đi đến.
Thời điểm con tang thi thứ nhất cắn ở trên cổ cô, đau đớn liền đột kích, trong lòng cô tràn đầy hận ý, thanh âm cô như là ma quỷ đến từ địa ngục, vừa khàn khàn lại vừa thê lương: "Lâm Hiên, tôi thành quỷ cũng không tha cho anh!"
Lâm Hiên bị lời nói của cô dọa đến, nhưng vẫn nói lại một câu: "Được a, tôi chờ."
Nói xong, tầm mắt hắn liền nhìn qua bọn Quý Lạc, ánh mắt như muốn bầm thây vạn đoạn bọn họ ra, vài giây sau, hắn liền quyết đoán mà quay đầu bỏ chạy.
Lúc này Quý Lạc làm sao sẽ vứt bỏ cơ hội tốt như vậy, cô tránh thoát khỏi cái ôm của Cố Tiếu, mũi chân nhẹ điểm, bởi vì biến dị thành công nên thân thể cô vô cùng uyển chuyển nhẹ nhàng, giây tiếp theo cô liền trực tiếp rơi xuống trước mặt Lâm Hiên.
"Xin lỗi, chỉ sợ hôm nay anh phải ở chỗ này để bồi Hướng Vi."
"Phải không?"
Lâm Hiên cũng bất chấp tất cả, nếu hôm nay hắn không đi được, vậy thì mặc kệ phải thế nào, hắn cũng muốn kéo bọn họ chôn cùng, hắn đứng ở nơi đó, Quý Lạc cảm giác được dòng khí ở xung quanh đột nhiên trở nên quỷ dị, thậm chí có chút làm người ta hít thở không thông.
Vốn dĩ Cố Tiếu đang đứng bên xem kịch vui đột nhiên nghĩ tới cái gì, đồng tử bỗng nhiên phóng đại, hắn chuyển động thân mình, trong miệng gọi: "Lạc Lạc, mau rời khỏi hắn."
Quý Lạc còn chưa có phản ứng lại, liền nhìn thấy khóe miệng của Lâm Hiên bỗng nhếch lên, ánh mắt gắt gao nhìn chằm chằm cô: "Chậm rồi."
"Phanh."
Giây tiếp theo, Lâm Hiên vốn dĩ còn đang êm đẹp mà đứng ở trước mặt cô đột nhiên nổ mạnh, một cổ lực lượng cường bạo đột nhiên xông tới, Quý Lạc bị ánh sáng màu trắng làm cho chói mắt không thể không nhắm hai mắt lại, cô cho rằng bản thân sẽ bị liên lụy, nhưng mà xung quanh cô như là bị thứ gì đó chặn lại, tang thi cấp ba xung quanh đều bị xé nát, nhưng cô vẫn còn êm đẹp mà đứng ở đó.
Cô phản xạ có điều kiện mà quay đầu lại, quả nhiên thấy Cố Tiếu đang nửa quỳ trên mặt đất, dưới sàn tầng hầm là một bãi máu tươi, cô vội vàng chạy tới, mới tới gần hắn liền nghe thấy hắn suy yếu mà nói: "Thật là uổng công anh ở trên người em thả vòng bảo hộ......"
Nói xong, thân mình oai một tiếng, liền ngã xuống trong lòng Quý Lạc.
Quý Lạc sợ tới mức vội vàng đem bàn tay đưa đến trước mũi hắn, sau khi phát hiện hắn chỉ là ngất xỉu thì mới yên lòng.
【 Nhiệm vụ một hoàn thành, còn thỉnh ký chủ nỗ lực, cố hoàn thành nhiệm vụ. 】
Cứu vớt địa cầu?
Có cái gì tốt mà cứu vớt, trong lòng Quý Lạc đột nhiên có một cái ý tưởng, một cái ý tưởng có thể giúp cô ở lại nơi này.
Sau đó Cố Tiếu nghiên cứu ra được dược liệu trị virus tang thi, hắn truyền bá phương thức chế tạo dược ra bên ngoài, không lâu sau đó, địa cầu lại biến thành bộ dáng tốt đẹp vốn dĩ, lúc này Quý Lạc đang cùng Cố Tiếu ở trong một ngọn núi sâu, hưởng thụ ngày qua ngày bình dị không dễ có được.
"Thế nên làm thế nào mà em tránh được nhiệm vụ?"
Quý Lạc ở thời điểm sau đó liền đem tất cả mọi chuyện nói cho Cố Tiếu, nếu là nói cho Thư Ninh thì khẳng định hắn sẽ không tiếp thu được, nhưng Cố Tiếu không giống vậy, hắn cũng không có hoài nghi Quý Lạc nói thật hay là giả.
Quý Lạc ở trong lòng ngực hắn cười đến vẻ mặt vui vẻ, cô giảo hoạt mà nói: "Bởi vì thế giới này còn có một con tang thi cuối cùng nha, cho nên nhiệm vụ hoàn hay không còn phải xem tâm tình của em."
Đôi mắt cô giống như một mảnh sao trời, Cố Tiếu nhịn không được cúi đầu hôn xuống, giờ phút này gió đang thổi, lá đung đưa, mà thời gian tốt đẹp của bọn họ, còn rất lâu rất lâu.
======
#Lảm nhảm:
✔Hiện giờ ta đang edit 1 bộ truyện hiện đại, nếu nàng nào có hứng thú thì hãy ghé sang xem nhé~
Я люблю тебяDé lung bi lung ti benTôi yêu bạn
======
#Ấn ngôi sao>