• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

1.
[TG3] Chương 62: Anh hai, em muốn ăn anh ( 3 )
..........
Đây không phải là lần đầu tiên Quý Bắc ngủ chung với em gái mình, bởi vì hắn nuôi em gái ba tuổi, cho nên khi còn nhỏ đều là hắn bồi cô ngủ, Quý Bắc cho rằng cô lại sợ tối, vừa định đáp ứng, không biết vì sao trong đầu đột nhiên hiện lên cảnh tượng vừa thấy lúc nãy, hắn liền có chút xấu hổ.
"Hay là, Lạc Lạc ngủ một mình nhé?"
Đáp lại hắn chính là hai mắt đẫm lệ mông lung của Quý Lạc, Quý Bắc chịu không nổi cô làm nũng như vậy, bèn vội vàng gật đầu đáp ứng, sau đó liền nhìn thấy Quý Lạc giống như làm ảo thuật bỗng thu hồi lại nước mắt.
Quý Bắc: "......"
Chờ thời điểm hai người sóng vai nằm ở trên giường, Quý Lạc đã bao vây bản thân đến kín mít, giống như một cái bánh chưng, đầu tóc xù xù lộ ra ngoài, có vẻ đặc biệt ngoan ngoãn, Quý Bắc nói với cô: "Anh tắt đèn nhé?"
Quý Lạc nghe thế thì gật gật đầu, Quý Bắc đang chuẩn bị tắt đèn, thì lại nghe được Quý Lạc ở bên cạnh nói từ từ, hắn nghi hoặc mà quay đầu lại, môi liền chạm vào một vật thể mềm mại, giống như hồi nhỏ ăn kẹo đường, phản xạ có điều kiện hắn bỗng vươn đầu lưỡi ra liếm một cái, sau giống như là gặp quỷ liền thu hồi, rồi đẩy Quý Lạc ra.
"Em đang làm gì vậy?" Quý Bắc có chút phẫn nộ.
"Em muốn hôn chúc ngủ ngon a, có điều anh đem miệng cho em là muốn làm gì?"
Một phen lời này, liền làm Quý Bắc á khẩu không trả lời được, tức giận cũng không thể bộc phát, đúng là do hắn quay đầu lại nên mới phát sinh loại chuyện này, đây là chuyện ngoài ý muốn, không thể trách cô được.
"Lần sau......" Nhớ chú ý.
Quý Bắc còn chưa nói xong, Quý Lạc bỗng ấn môi lên, cũng học bộ dáng vừa rồi của hắn, vụng về mà liếm một cái, nhưng bởi vì không nắm chắc lực đạo, nên lần này liền có chút ý vị nước miếng giao hòa.
Sau đó ở trong ánh mắt kinh ngạc của Quý Bắc, Quý Lạc bỗng liếm liếm khóe môi, vô tội mà hỏi: "Đây là phương thức hôn ngủ ngon mới sao? Anh hai, anh thật thông minh, em rất thích như vậy."
Nói xong, liền thỏa mãn mà nằm xuống, sau đó tuyên bố mệnh lệnh: "Tắt đèn."
Quý Bắc đấm đấm giường, có chút nhụt chí mà tắt đèn.
Ban đêm Quý Lạc ngủ thật sự không yên ổn, luôn rất thích đá chăn, Quý Bắc mở đèn vài lần để đắp lại chăn cho cô, có điều rất nhiều lần hắn đều không cẩn thận mà thấy được da thịt lõa lồ ở bên ngoài của cô, giống như sữa bò trắng nõn.
Chờ đến một lần cuối cùng, cơn buồn ngủ của Quý Bắc bỗng dâng lên, đầu óc mơ mơ màng màng liền đem Quý Lạc trực tiếp ôm vào trong ngực, trước khi mất đi ý thức, hắn nghĩ biết vậy nên làm như thế sớm hơn, ôm cô không chỉ mềm mại mà còn thoải mái, lại còn có thể giải quyết được vấn đề đá chăn.
Có điều buổi sáng ngày hôm sau liền không quá tốt đẹp, bởi vì Quý Bắc có một chuyện mà mỗi chàng trai đều phải trải qua, nếu là ở phòng bản thân, có lẽ hắn sẽ dùng tay để giải quyết, nhưng mà hiện tại hắn lại đang ở phòng của em gái mình, hắn đành phải nhịn xuống cảm giác khác thường.
Lúc này Quý Lạc cũng đã tỉnh lại, nhưng cơn buồn ngủ còn chưa có tan đi, cô ở trên giường lăn qua lăn lại một hồi, sau đó bỗng ôm chặt lấy Quý Bắc, không chịu buông tay.
Vài phút sau, Quý Bắc liền cảm giác được tay cô không an phận ngầm di chuyển, sau đó bỗng sờ đến nơi đó, thân mình Quý Bắc liền căng thẳng, vừa định đẩy Quý Lạc ra, nhưng Quý Lạc giống như là tìm được một món đồ chơi, nhéo vài cái sau còn cười hì hì nói với hắn: "Ca ca, trong chăn có đồ chơi rất hay."
Quý Bắc một bên chịu đựng tay cô, một bên hướng dẫn từng bước: "Lạc Lạc, chúng ta nên rời giường rồi."
Quý Lạc dùng sức lắc lắc đầu, nói: "Không, em muốn xem thử thứ ở trong chăn."
Chuyện này đương nhiên là không được, cô hiện tại vẫn còn nhỏ, Quý Bắc không muốn cho cô hiểu được chuyện này quá sớm, sau đó hắn lại có chút nôn nóng, không cho cô xem, cô liền sờ.
Hơn nữa cô sờ làm Quý Bắc cảm thấy có chút thoải mái, rất nhiều lần hắn đều thiếu chút nữa rên ra tiếng, vào thời điểm cuối cùng , Quý Bắc liền thấp giọng chửi bậy một câu, rồi cưỡng chế kéo tay Quý Lạc ra, cả người nhẹ nhõm thở dài một hơi.
2.
[TG3] Chương 63: Anh hai, em muốn ăn anh ( 4 )
........
"Em......"
"Hửm? Anh hai, anh làm sao vậy?"
Bộ dáng của Quý Lạc thực sự làm Quý Bắc tức giận không được, hắn rầu rĩ đấm xuống giường để kháng nghị, sau đó âm thầm thề trong lòng từ nay về sau sẽ không ngủ với cô nữa.
Sau đó vào lúc ban đêm, Quý Bắc mới nằm xuống, cửa phòng liền vang lên tiếng bang bang, hắn đứng dậy mở cửa, liền phát hiện Quý Lạc đang ôm một cái gối nhỏ đứng ở ngoài, hắn bỗng cảm thấy đầu có chút đau, chờ nhìn thấy Quý Lạc thế nhưng không có mang dép, cơn đau lại càng lợi hại hơn.
Hắn nhíu nhíu mày, hỏi: "Sao em lại không mang dép?"
Lúc này Quý Lạc mới cúi đầu nhìn xuống, phát hiện quả nhiên bản thân không có mang dép, cảm thấy sàn nhà có chút lạnh, cô liền rụt rụt đầu ngón chân, ấp úng mà nói: "Em quên mất."
Ánh mắt tội nghiệp, giống như một con chó nhỏ, Quý Bắc cau mày, bỗng trực tiếp bế bổng Quý Lạc lên, Quý Lạc thấy vậy liền kêu oa oa: "Em không muốn về phòng của mình."
Ai ngờ Quý Bắc chỉ dùng chân đá cửa phòng, rất tức giận mà ném Quý Lạc xuống giường, vừa ném xong, hắn liền bắt đầu lo lắng sức lực quá lớn của mình có thể làm đau cô hay không, kết quả lại nhìn thấy Quý Lạc đang vui vẻ ở trên giường hắn lăn qua lăn lại, lúc này hắn mới cảm thấy bản thân đã suy nghĩ nhiều rồi.
..........
Buổi sáng ngày hôm sau, mãi cho đến thời điểm ăn sáng, Quý Bắc mới nhẹ nhàng thở ra, chuyện hắn lo lắng rốt cuộc cũng không có xảy ra, Quý Lạc thấy được vẻ mặt của hắn, trong lòng thầm nghĩ: Sao cô có thể bức hắn tức chết chứ?
Tuy rằng cha mẹ nguyên chủ để lại rất nhiều tài sản, nhưng Quý Bắc cũng không có mời bảo mẫu, mọi việc trong nhà đều do hắn làm, trong này cũng bao gồm chuyện nấu cơm, vì thế nên đã luyện cho Quý Bắc một tay nghề nấu nướng giỏi.
Quý Lạc ăn xong, liền theo bình thường mà khen hắn: "Anh làm cơm rất ngon."
Thần sắc của Quý Bắc vẫn như cũ, không hề vì được khen mà cảm thấy vui sướng, hắn ưu nhã xoa xoa miệng, sau đó mới nói: "Cho dù em có khen anh, thì hôm nay em cũng phải đi học."
Chuyện nguyên chủ ghét nhất chính là đi học, điểm này, thân là anh trai Quý Bắc lại càng biết rõ.
Nhưng lần này hắn bỗng phát hiện Quý Lạc không có cự tuyệt giống như mọi ngày, ngược lại hơi mang cảm giác chờ đợi cùng khát khao, một đôi mắt sáng long lanh, "Được a được a, em muốn quen biết thêm thật nhiều bạn mới."
Quý Bắc vốn đang nghĩ sẽ dạy dỗ cô một phen bỗng ngậm miệng lại, trong lòng có chút bực.
Trường học của bọn họ là trường hai cấp*, Quý Lạc đầu tháng ba, Quý Bắc cao tam, nhưng mà bọn họ lại học chung trường, thế nên lớn nhỏ đều là học cùng nhau.
*Có thể là trường gồm cấp 2 vs cấp 3 luôn~
Trước nay đều là Quý Bắc đưa cô đến lớp học, lúc này Quý Lạc lại tự mình ngoan ngoãn đi, Quý Bắc vui mừng rất nhiều nhưng cũng cảm thấy có chút buồn bã, đại khái đây là tâm lý của mỗi người anh trai đi, hắn buồn bã mà nhìn nhìn không trung, cùng lúc đó, một cô gái ở phía sau cũng đang nhìn hắn.
Sau khi tan học, Quý Lạc liền tranh thủ đi WC, thời điểm trở về liền thấy trên bàn bỗng nhiều thêm vài món đồ ăn, cô còn đang hỏi là ai đem tới, kết quả liền nhìn thấy một cô gái trang điểm thật đậm đi tới, gương mặt kia, Quý Lạc biết rất rõ, đúng là Giang Anh Anh.
Xem ra, cô ta đã gặp được Quý Bắc.
Hiển nhiên Giang Anh Anh đã biết được thân phận của cô, thế nên biểu tình trên mặt cô ta liền có chút cố tình lấy lòng, cô ta chỉ chỉ đồ ăn ở trên bàn, cười tủm tỉm rồi nói: "Tớ mời cậu đồ ăn, chúng ta có thể làm bạn tốt không?"
Sau đó Quý Lạc liền bắt chước nguyên chủ lúc mới gặp Giang Anh Anh, đôi mắt cong cong, rồi ngọt ngào nói: "Được a." Vậy chúng ta hãy làm bạn tốt đi.
Giang Anh Anh nghe vậy liền yên lòng, nói: "Giờ chúng ta cùng nhau tan học thôi."
Quý Lạc mỉm cười nói: "Được."
.........
#Lảm nhảm:
✔Chủ Nhật sẽ đăng típ nhék các nàng~Trẫm cần phải nghĩ ngơi tĩnh dưỡng một ngày>.........
#Ấn ngôi sao>< và comment ủng hộ ik nà~

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK