• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

1.

[TG1] Chương 9: Vườn trường Mary Sue ( 7 )

......

Quý Lạc nhìn vẻ mặt của hắn, liền cười khúc khích, tiếng cười vui sướng kia đã hấp dẫn lực chú ý của Tưởng Phi, hắn khó hiểu hỏi: "Làm sao vậy?"

Cô không có trả lời hắn, ngược lại hỏi lại một câu: "Anh cùng Tiểu Liễm, là đang yêu nhau sao?"

Nếu như là người khác hỏi, Tưởng Phi khẳng định sẽ không cần nghĩ ngợi gì liền gật đầu, nhưng hiện tại lại là Quý Lạc, tuy rằng chỉ vừa mới tiếp xúc không lâu, nhưng sự ưu tú cùng thiện lương của cô xác thật làm hắn động tâm, đây là một loại cảm giác mà ngay cả Bạch Liễm cũng không cho hắn được.

Nhưng mà cô cùng Bạch Liễm chính là bạn tốt , hắn không nghĩ sẽ lừa cô.

"Không sai, chúng ta đúng là đang kết giao, nhưng mà......" Nhưng mà cũng chỉ là đang tìm hiểu.

Hắn còn chưa nói xong, đã bị Quý Lạc đánh gãy, giọng nói của cô tuy vẫn nhẹ nhàng như cũ, nhưng trong đó lại để lộ ra một tia tiếc nuối.

"Tiểu Liễm là người rất tốt, không chỉ ôn nhu, mà còn thiện lương, có thể cùng cậu ấy làm bạn quả thực là may mắn lớn nhất đời này của tôi, anh nhất định phải đối đãi thật tốt với cậu ấy, bằng không tôi sẽ không tha cho anh."

Câu cuối cùng, nhìn như hung ác, nhưng dừng ở trong tai Tưởng Phi, lại làm hắn cảm thấy có chút hờn dỗi, lại nhìn biểu tình cô, trong nghiêm túc mang theo chút giảo hoạt, nhưng có thể khẳng định là cô tuyệt đối nói được thì làm được.

"Được."

Tưởng Phi ngoài miệng thì đáp ứng, nhưng trong lòng lại có một khối địa phương đang lặng lẽ luân hãm, một người gọi là "Quý Lạc" đã lặng yên mà bao bọc lấy hắn, đang chờ một ngày hắn không kìm chế được mà lâm vào trong đó .

【 Độ hảo cảm của Tưởng Phi thêm 20, trước mắt độ hảo cảm là 50. 】

Đối với việc độ hảo cảm của Tưởng Phi tăng thêm, Quý Lạc một chút cũng không thấy ngoài ý muốn, nhìn biểu tình của hắn thì sẽ biết, quả nhiên là một tra nam, mặt ngoài thì cùng Bạch Liễm yêu đương, trong lòng thì lại nhớ đến cô.

Nhà của Quý Lạc xa hơn một chút, tuy rằng Tưởng Phi nói muốn để tài xế đưa cô về, nhưng lại bị cô cự tuyệt, Tưởng Phi trong lòng nghĩ Quý Lạc có thể là cảm thấy cùng với hắn không thân, cho nên cũng không có cưỡng cầu nữa.

Giờ phút này mặt trời chiều đã ngã về phía tây, ánh sáng của thái dương đang dần dần lui tán, đèn trên đường cũng sáng lên, đột nhiên Quý Lạc có chút tưởng niệm thế giới kia, đó là thế giới cô quen thuộc, thế giới này, tuy cũng có Quý Lạc, nhưng lại không có nữ thần quốc dân Quý Lạc, cô chung quy cũng không phải là cô.

Hiện tại không phải là thời điểm thương cảm, Quý Lạc liền thu liễm lại cảm xúc, thời điểm đang chuẩn bị tiếp tục đi, thì phía sau đột nhiên truyền đến một đạo âm thanh âm dương quái khí, nghe thấy có chút quen thuộc.

"Như thế nào, luyến tiếc chàng trai vừa rồi?"

Quý Lạc xoay người, nhìn thấy chính là một khuôn mặt tinh xảo, giờ phút này sắc mặt lại có chút khó coi, cô đột nhiên nhớ lại người trước mặt là ai, còn không phải là soái ca trên xe buýt giữa trưa sao?

"Luyến tiếc thì sao, không luyến tiếc thì sao, cậu đi theo tôi chẳng lẽ là vì luyến tiếc tôi?"

Trên mặt Quý Lạc mang theo nụ cười xấu xa, cô cũng không phải là tiểu nữ sinh đơn thuần, sẽ không tin tưởng trên thế giới có nhiều sự trùng hợp như vậy.

Lục Thất Niên vốn dĩ chỉ là nhất thời tức giận, lại không nghĩ rằng sẽ bị Quý Lạc hỏi ngược lại, trong lòng liền hoảng loạn, lập tức nói: "Đúng vậy, tôi chính là luyến tiếc em, thì sao hả?"

Không sai, hắn xác thật đối với Quý Lạc động tâm, hắn thân là Lục tiểu thiếu gia hoành hành đã nhiều năm, không chỉ có gia tộc khổng lồ, hơn nữa đánh nhau còn rất lợi hại, tuy rằng hắn có một gương mặt vô hại, nhưng từ trước đến nay không có ai dám đối với hắn vô lễ như vậy, cô thật ra lại là người thứ nhất.

Nhiều năm như vậy, lần đầu hắn đối với một cô gái động tâm, mà cô gái kia, thế nhưng lại thích người khác, hơn nữa người kia......

Nghĩ đến đây, Lục Thất Niên liền có chút tức giận, liền chạy bộ đến gần Quý Lạc, bởi vì hắn so với Quý Lạc cao hơn một cái đầu, cho nên cô không thể không ngẩng đầu lên nhìn hắn, trong lòng Lục Thất Niên rất đắc ý, hắn so với chàng trai kia cao hơn.

"Vậy người em thích là chàng trai kia?"

Hắn thấy rất rõ ràng, Quý Lạc rõ ràng là thích chàng trai đó, nhưng vì có bạn ở đó nên không dám tới gần.

Không thể không nói Lục Thất Niên xác thật rất thông minh, nhưng mà cho dù hắn thông minh tới đâu, cũng sẽ không biết Quý Lạc là đang giả bộ.

Giờ phút này Quý Lạc còn đang đắm chìm ở trong dư âm của câu nói vừa nãy của Lục Thất Niên "Luyến tiếc em", lại nghe được Lục Thất Niên hỏi cái vấn đề thứ hai, không khỏi buồn bực trong lòng, cô đã làm gì mà hắn lại đối với cô sinh hảo cảm chứ?

"Tôi không thích hắn, kỳ thật người tôi thích...... Là cậu."

Rốt cuộc Lục Thất Niên vẫn chưa bao giờ nói chuyện yêu đương, cho nên liền tin lời Quý Lạc nói, hơn nữa Quý Lạc giờ phút này với Quý Lạc ôn nhu vừa rồi hoàn toàn bất đồng, hắn thích cô tùy tâm sở dục lúc này hơn.

Chờ đến khi Quý Lạc đã đi đến cửa nhà, phía sau Lục Thất Niên mới đi tới, nhẹ nhàng cúi người đến bên tai cô, mang theo hơi thở ướt át pha chút ấm áp phun trên cổ cô, nói.

"Hảo, tôi biết em tên là Quý Lạc, nhớ kỹ, tên của tôi là Lục Thất Niên."

Nói xong, Lục Thất Niên chăm chú nhìn cô một cái, rồi liền xoay người biến mất ở chỗ ngoặt.

Giờ phút này Quý Lạc còn chưa biết, cô đã phạm phải một sai lầm lớn.

2.

[TG1] Chương 10: Vườn trường Mary Sue ( 8 )

.......

Ngày hôm sau đi đến trường, Quý Lạc mặc một cái quần yếm, vẫn như cũ buột tóc đuôi ngựa, nhưng so với ngày hôm qua thì nhiều thêm vài phần nghịch ngợm, hơn nữa càng thêm dễ hoạt động.

Bất đồng với không khí của ngày hôm qua, hôm nay sau khi Quý Lạc đến trường mọi người trong lớp đều nhìn chằm chằm cô, sau đó một đám liền vây đến bên cô, Quý Lạc đang buồn bực làm sao mà chỉ trong có một buổi tối đã trở nên nhiệt tình như vậy, thì một người đã đến gần cô, ngữ khí hơi mang theo vị chua, nhưng vẻ mặt vẫn đầy ý cười, hỏi.

"Quý Lạc, cậu cùng giáo thảo Tưởng Phi có quan hệ gì vậy? Tại sao ảnh lại đưa bữa sáng cho cậu?"

Ân? Bữa sáng? Quý Lạc đẩy ra một vài người đang buôn chuyện, đi đến chỗ ngồi của chính mình, quả nhiên nhìn thấy trên bàn có một bao đồ ăn, trong đó có bánh bao thủy tinh cùng sữa bò.

Bất quá đây thật sự là do Tưởng Phi đưa? Thật đúng là ngoài ý muốn của cô a, không nghĩ tới ngày hôm qua hắn còn nói đang cùng Bạch Liễm kết giao, hôm nay cứ như vậy mà đưa đồ ăn sáng cho cô, không biết nếu Bạch Liễm mà biết được thì sẽ có cảm tưởng gì, nhất định rất xuất sắc, cô bỗng có chút gấp không chờ nổi mà muốn xem.

"Nhưng mà Tưởng Phi cũng đưa bữa sáng cho Bạch Liễm, tình huống này rốt cuộc là sao vậy?"

Một nữ sinh đột nhiên tò mò mà nói, nghe vậy Quý Lạc liền quay đầu nhìn bàn học phía sau, quả nhiên trên bàn Bạch Liễm cũng có một phần bữa sáng giống với cô.

Tưởng Phi, anh đây là chơi với lửa a!

Một nữ sinh khác khinh thường mà nói: "Kia còn phải hỏi, khẳng định là Tưởng Phi thích Quý Lạc, mà Bạch Liễm là bạn tốt của Quý Lạc, tự nhiên liền được hưởng ké, hơn nữa Quý Lạc xinh đẹp như vậy, là tớ cũng sẽ chọn Quý Lạc."

"Các cậu vừa nói cái gì?"

Lúc nãy, Bạch Liễm mới đi vào phòng học, liền nghe thấy mọi người nói Tưởng Phi thích Quý Lạc, lại nghe được người khác nói cô không bằng Quý Lạc, chỉ cảm thấy như là bị người ta quăng một cái tát lên mặt, rốt cuộc cũng không bình tĩnh được mà lên tiếng.

"Tưởng Phi rõ ràng là bạn trai tớ, các cậu không được nói hươu nói vượn, Quý Lạc thì tính là cọng hành gì, còn không phải chỉ là một bình hoa thôi sao?"

Lời này vừa nói ra, tất cả mọi người đều sợ ngây người, một lúc lâu cũng không nói gì, có người nghĩ Bạch Liễm nói Tưởng Phi là bạn trai cô chính là nói thật, mà có người thì lại nghĩ Bạch Liễm cũng quá vong ân phụ nghĩa, Quý Lạc đối với cô tốt như vậy, thế mà cô lại dùng ngôn ngữ để công kích Quý Lạc.

Mặc kệ người khác nghĩ gì Quý Lạc vẫn là một bộ dáng đang xem kịch vui, sau vài phút, Quý Lạc biết cô cũng nên lên sân khấu rồi, rốt cuộc cô cũng là nhân vật chính trong chuyện này không phải sao?

"Không sai, Tiểu Liễm xác thật là bạn gái của Tưởng Phi, các cậu đừng nói bậy, hơn nữa Tiểu Liễm nói không sai, tớ trừ bỏ lớn lên nhìn không tồi, còn lại chỗ nào cũng không thể so được với cậu ấy."

Lời nói tuy rằng rất bình thường, nhưng tất cả mọi người chỉ cảm thấy lời nói muốn ủy khuất liền có ủy khuất, vốn dĩ những người khác còn bởi vì Bạch Liễm mặc dù gia cảnh bần hàn nhưng vẫn nỗ lực tiến tới mà có hảo cảm, hiện tại vừa nghe cô ta nói, hảo cảm liền không còn, cẩn thận nghĩ lại, trường học không ngừng xem cô ta là học bá, bọn họ lúc trước vì cái gì lại đi thích Bạch Liễm vậy? Thật đúng là mắt bị mù.

Một đám người đều lắc đầu tránh đi, không hề muốn nhìn Bạch Liễm thêm một chút nào nữa, Quý Lạc biết, đây là mọi người không còn cho rằng Bạch Liễm chính là người ôn nhu thiện lương, cứ như vậy, kế hoạch của cô mới có thể tiến hành tiếp.

Quý Lạc thấy Bạch Liễm tức đến đỏ mặt, liền đi đến bên cạnh cô, đối với cô nhẹ giọng nói: "Ngày hôm qua, tớ và Tưởng Phi đã cùng nhau về nhà đó, tớ còn nói với anh ấy rất nhiều chuyện của cậu."

Nói xong, cô ở góc độ mà người khác nhìn không thấy cười tà tà với Bạch Liễm, nụ cười mang theo vài phần đắc ý, thành công làm thân mình Bạch Liễm phát run, cô cầm lấy bữa sáng trên bàn, rồi đưa cho Bạch Liễm.

"Bữa sáng có thể là Tưởng Phi đưa nhầm đi, rốt cuộc, cậu vẫn là bạn gái của anh ấy."

Bạch Liễm nghe vậy liền khó thở, trực tiếp đem bữa sáng vứt xuống mặt đất, những người khác nhìn thấy chỉ nghĩ Bạch Liễm không những keo kiệt lại còn quá phận, quả thực là không thể nói lý.

Sau chuyện ngày hôm nay, hình tượng của Bạch Liễm có thể nói là mất hết, cũng không biết kỹ thuật của cô ta vụng về như vậy lúc trước rốt cuộc là làm như thế nào mà có thể thành công hãm hại được nguyên chủ.

........
#Ấn ngôi sao>< và comment ủng hộ đy nàk~

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK