• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Beta:Minh Nguyệt

1.

[TG4] Chương 82: Phấn đấu đi tướng quân ( 3 )

..........

Uy, khẩu khí của tiểu tử này cũng không vừa đâu a, xem ra lại là một tiểu công tử được sủng đến hư.

Nếu như tính tình hắn tốt một chút, Quý Lạc nhất định sẽ nhìn vào phần đáng yêu của hắn mà cho hắn ngồi cùng, nhưng mà ngữ khí của hắn đã như vậy rồi, thì cô còn cần khách khí làm cái gì nữa?

Tiểu công tử kia thấy Quý Lạc hoàn toàn không có đem hắn để vào mắt, lại còn tiếp tục vui vẻ thoải mái mà ăn cơm, hắn liền nổi giận, cơn giận của hắn vừa lên tới, liền đưa tay muốn lật bàn, nhưng cái bàn lại vững như núi Thái sơn, hắn mới phát hiện Quý Lạc đang đặt một tay ở trên bàn, một tay khác thì đang cầm chiếc đũa ăn cơm.

Chỉ cần tùy tiện đặt một tay ở trên bàn, không cần đoán cũng biết sử dụng bao nhiêu lực, rốt cuộc hắn cũng dùng hết sức lực toàn thân để lật bàn nha.

Cô, thật là lợi hại.

Trong lòng tiểu công tử liền sinh ra một ít kính sợ, nhưng hắn bỗng nhớ tới thân phận của chính mình, lá gan lại lần nữa lớn lên.

Không thể lật bàn, hắn còn không thể quét đồ ăn trên bàn xuống sao?

Nghĩ như vậy, hắn liền lập tức hành động, mà hình như Quý Lạc đã sớm nhìn thấu nội tâm của hắn, trực tiếp ném chiếc đũa trên tay về phía trước, không nghiêng không lệch mà cắm ở trên đầu hắn.

Quý Lạc cầm lòng không đậu mà huýt sáo một cái, không tồi, kỹ thuật mãn phân*.

*Ở đây gần giống với level max ấy

Tùy tùng tranh chấp cùng tiểu nhị ở dưới lầu bỗng lên đây, liền thấy được trên đầu công tử nhà mình đang cắm hai chiếc đũa, cả người liền cùng ngốc tử giống nhau mà ngồi ở chỗ kia, không có nhúc nhích.

Trong lòng hắn lộp bộp một cái, vội vàng chạy qua. Nếu là vị gia này mà xảy ra chuyện gì, hắn sẽ không dễ báo cáo kết quả công tác với cấp trên a.

Chờ lúc hắn đi qua mới thấy, công tử nhà hắn không phải là đang ngây người, mà là đang ngơ ngẩn nhìn nữ tử đối diện, hắn vội vàng thấp giọng kêu một tiếng: "Quyết Y công tử?"

"A, chúng ta đi thôi."

Hồn phách của Quyết Y giống như là bị bay mất, hắn đứng dậy, rồi đẩy tên tùy tùng ra để đi ra ngoài.

Mà Quý Lạc sau khi nghe được tên hắn liền ngơ ngẩn, Quyết Y?

Cô liền nghĩ Quyết Y này có phải là Quyết Y mà mình cần tìm hay không, thanh âm nhắc nhở của hệ thống liền vang lên, 【 Thân phận: Thái Tử điện hạ tôn quý, họ tên: Quyết Y. 】

Xem ra chính là hắn, không sai.

Cứ như vậy mà thả hắn đi? Không có khả năng.

Vì thế Quý Lạc liền mở miệng: "Ngồi xuống đi, chúng ta cùng nhau ăn."

Vốn dĩ lúc đầu Quyết Y còn nghĩ muốn ngồi ở đây, nhưng lúc này thì nghĩ cũng không dám nghĩ nữa, hắn trực tiếp lắc đầu cự tuyệt, nhưng thời điểm nhìn thấy Quý Lạc lại lần nữa rút ra một đôi đũa rồi để ở trong tay thưởng thức tới lui, hắn liền lập tức trở lại chỗ cũ rồi ngồi xuống.

Lúc này mới nghe lời sao!

"Mau ăn đi."

Vì muốn thể hiện sự thân thiết, Quý Lạc còn gắp đồ ăn cho hắn, kết quả hắn vừa ăn vừa phát run, cuối cùng thật sự chịu không nổi nữa, hắn liền trực tiếp tông cửa xông ra. Trong miệng còn luôn nói: "Kẻ điên."

Quý Lạc liền buồn bực, cô có đáng sợ như vậy sao? Thật mệt với cái loại Thái Tử này. Không có chút can đảm nào cả, khó trách nguyên chủ muốn cô phải bảo vệ hắn.

Thôi, tương lai còn dài. Tổng không có khả năng hắn vừa ra ngoài thì liền gặp nguy hiểm đi.

Sau khi ăn xong, Quý Lạc liền rời khỏi tửu lầu, mới vừa đi qua một cái ngõ nhỏ, liền nghe được có tiếng hô nhỏ của một người, bởi vì đã từng trải qua loại chuyện này, thế nên Quý Lạc rất rõ ràng là đang xảy ra chuyện gì, cô vội vàng đi tới, quả nhiên liền phát hiện có một nam tử đang bị một người vây quanh, trong miệng người đó còn phát ra tiếng cười quái dị.

Quý Lạc nhìn lực sát thương của hắn, liền lười cùng hắn giao thủ, trực tiếp nhặt một cục đá ở trên mặt đất, nhẹ nhàng ước lượng ở trong tay, sau đó nhắm chuẩn mục tiêu rồi ném ra. Người nọ kêu thảm một tiếng, rồi trực tiếp ngã xuống dưới đất.

Quý Lạc đi qua, liền thấy một người mặc đồ màu trắng đang cuộn tròn ở góc tường, cô vội vàng đi tới, an ủi nói: "Không sao rồi."

Người mặc đồ màu trắng nghe vậy liền ngẩng đầu lên, một khuôn mặt quả thực là nhìn thấy mà thương, trên mặt còn có nước mắt chưa được lau khô.

Nhưng mà, thế nhưng lại là một nam hài tử.

Thật đúng là cảm giác tất cẩu, đầu năm nay đến cả nam hài tử cũng không được an toàn.

2.

[TG3] Chương 83: Phấn đấu đi tướng quân ( 4 )

.........

"Được rồi, không có việc gì, tạm biệt."

Quý Lạc vỗ vỗ tay, đang muốn rời đi, thì người ngồi xổm trên mặt đất đột nhiên đứng dậy, sau đó từ phía sau nắm lấy vạt áo của cô, bởi vì vóc dáng chỉ tới bả vai cô, thế nên nhìn qua phá lệ buồn cười.

"Đừng đi."

"???"

Quý Lạc dùng biểu tình nghi hoặc mà nhìn hắn, đầu tiên hắn còn do dự, nhưng cuối cùng vẫn cắn môi, lấy hết can đảm ra nói: "Ngươi có thể đưa ta về nhà hay không?"

Không phải đâu, cô chỉ phụ trách làm anh hùng cứu mỹ nhân, chứ không phụ trách đưa về tận nhà a, hơn nữa nam hài này nhìn qua cũng không lớn lắm so với Quyết Y, như thế nào mà còn nhát gan hơn cả Quyết Y vậy a?

"Tự mình về đi."

Cô không có thời gian dây dưa cùng hắn, còn chưa đi được hai bước, vạt áo lại lần nữa bị kéo lại, cô còn chưa có quay đầu lại liền cảm giác được thân mình hắn bỗng ngã về phía trước, Quý Lạc cả kinh, liền vội vàng ôm lấy hắn.

Hai mắt hắn nhắm nghiền, hình như đã ngất xỉu.

Được rồi, cho dù có muốn cô đưa hắn về nhà, thì cô cũng không biết địa chỉ nhà hắn a.

Cái ý niệm này mới vừa hiện lên, hệ thống liền đặc biệt tri kỷ mà nói, 【 Địa chỉ: Phủ Thượng Thư. 】

Sau đó trong đầu cô liền hiện lên một cái bản đồ, tọa độ chính là ở phủ Thượng Thư.

Thôi, coi như là tích đức đi.

Quý Lạc nhận mệnh mà bế hắn lên, rất kỳ quái, thế nhưng cô lại bế hắn lên rất nhẹ nhàng, hơn nữa cũng không phải do sức lực của cô lớn, cô có thể cảm giác được người trong lòng ngực vô cùng nhẹ, lúc này lại nhìn khuôn mặt hắn, giống như viên ngọc tinh xảo, nhưng lại tái nhợt vô lực, bộ dáng vô cùng yếu ớt.

Tới phủ Thượng Thư, cô liền nói lại những chuyện đã xảy ra một cách đơn giản nhất, rồi muốn đem hắn giao cho hạ nhân, kết quả là hạ nhân không tin cô, thế nhưng không cho cô đi, hai bên giằng co một hồi, cuối cùng vẫn là Thượng Thư đại nhân tự mình chạy ra.

Thượng Thư vừa thấy Quý Lạc, bước chân liền dừng lại, sau đó nói: "Quý tướng quân?"

Quý Lạc bình tĩnh mà ừ một tiếng, sau đó đem trong lòng ngực một đại đoàn giao cho Thượng Thư, Thượng Thư thấy ái tử biến thành bộ dáng như vậy, liền vội vàng hỏi cô đã xảy ra chuyện gì, Quý Lạc bất đắc dĩ, đành phải nói lại tình huống một lần nữa.

Thượng Thư cũng là người biết điều, biết Quý Lạc sẽ không làm ra loại chuyện này, vì thế liền liên tục nói cảm ơn, Quý Lạc sờ sờ mũi, nói: "Không cần cảm ơn, ta đi đây."

"Không bằng tướng quân lưu lại phủ dùng một bữa cơm đi, coi như là cảm tạ ân cứu mạng của tướng quân."

Quý Lạc nghĩ trở về cũng không có cơm ăn, chi bằng ở chỗ này ăn cơm ké, vì thế cô liền gật đầu, sảng khoái nói: "Được, vậy ta không khách khí nữa."

Thượng Thư vui mừng khôn xiết, liên tục gật đầu, sau đó nói: "Không cần khách khí, không cần khách khí."

Thời điểm Thư Ninh tỉnh lại, phát hiện bản thân đang ở trong phòng của mình, nghĩ đến chuyện xảy ra trước khi ngất xỉu, hắn liền vội vàng gọi gã sai vặt bên người tới, rồi hỏi: "Ta làm sao mà trở về được vậy?"

Gã sai vặt kia thấy hắn tỉnh, đang chuẩn bị gọi người tới, thì lại nghe được hắn hỏi, vì thế đáp: "Có một vị cô nương đưa công tử trở về, vị cô nương đó rất xinh đẹp."

Thư Ninh nhớ lại bộ dáng của cô, quả thật rất xinh đẹp, còn không phải là cô sao, hắn cười nhợt nhạt, xem ra cô thật sự là người tốt.

"Vậy nàng ấy đâu rồi? Đã đi rồi sao?"

"Không đâu, đại nhân đã lưu nàng lại trong phủ ăn cơm."

Biết được cô không đi, Thư Ninh liền thở ra một hơi, không đi liền tốt, hắn còn nghĩ muốn báo đáp cô đây, hắn ngồi dậy, liền nhớ tới giường.

Gã sai vặt vội vàng chạy tới ngăn hắn lại, "Công tử, thân thể ngài suy yếu như vậy, vẫn là nên nghỉ ngơi đi, có gì ta sẽ đem cơm tới cho người."

"Không cần, ta muốn đi tới sảnh ngoài ăn cơm."

Thấy hắn chấp nhất như vậy, gã sai vặt chỉ còn cách nâng hắn dậy, khoác thêm cho hắn một kiện xiêm y, rồi đi theo hắn cùng nhau ra ngoài.

Còn chưa đến nơi, Thư Ninh đã nghe thấy thanh âm cô, thanh âm của cô không nhanh không chậm, có một loại ma lực khiến người khác cảm thấy yên ổn.

======
#Lảm nhảm:
✔Các nàng có thấy thắc mắc khi đã vài ngày rồi mà ta ko đăng chương ko?Ta sẽ trả lời cho các nàng~
➡Chuyện là vầy nè:Chả là vài ngày trước ta đã ngồi suy nghĩ một chuyện, giờ tình hình vote cx như ủng hộ đã giảm đi ←_←thế nên ta quyết định sẽ cách vài ngày đăng 1 chương, tiện thể để cho các nàng khỏi mất công chờ đợi lun= ̄ω ̄= Chứ vs cái bệnh lười ngàn năm khó chữa của ta thì phải hết thêm tháng này nx các nàng ms có truyện đọc~
➕Có cảm thấy cách xưng hô của ta lạ ko?Ko còn tự xưng là trẫm nx!!!Nếu thấy lạ thì hãy đọc mấy dòng cuối cùng nhék=°=
#Hình thức hoàng thượng aka chimte đã off, bắt đầu chuyển sang hình thức nữ vương nhây lầy luôn thick tám chuyện
@Hình thức mới nên cả dấu ...... cx đổi sang dấu=====
⏩Từ giờ hãy gọi ta là nữ vương bệ hạ
======
#Ấn ngôi sao>< và comment ủng hộ ik nà~

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK