• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Cô cả người mặc quân trang của nam tử ngồi ngay ngắn trên ngựa, hai chân thon dài kẹp hai bên thân ngựa, lưng thẳng tắp. Cô có dáng người cao ngất, chỉ là bóng lưng cũng có tư thế hiên ngang như vậy, khiến người mơ màng. Nếu như xoay người lại, không biết sẽ mê đảo bao nhiêu thiếu nữ xuân tâm nảy mầm.

Cô như vậy, lại đóng vai nam tử chém giết trên chiến trường. Vì quốc gia, vì dân tộc, vì lão cha lớn tuổi, nàng cam nguyện giấu đi mái tóc dài đen óng như tơ, giấu đi vẻ thẹn thùng của thiếu nữ, cầm lấy đao thương, giống như nam tử chém giết ngoại địch. Khuôn mặt xinh đẹp của nàng tôi luyện phong sương, chiến tranh mài nhẵn đầu ngón tay dài nhọn của nàng. Trên ngón tay mềm mại non mềm vốn nên thêu hoa lại tràn đầy vết chai, khuôn mặt xinh đẹp vốn nên nhu hòa lại tràn ngập sát khí. Nhưng mà hết thảy những điều này không làm nàng trở nên thô bỉ, ngược lại vẻ ôn nhu của nàng lại làm tăng thêm một phần khí khái hào hùng của nam tử, xinh đẹp cao thấp khó phân biệt khiến người càng thêm si mê.

Nguyên soái trẻ tuổi đang nhìn nàng, người huynh đệ hắn tín nhiệm nhất!

Nơi góc tối bắn ra cung nỏ, lỗ tai nàng khẽ nhúc nhích, mũi tên nhọn đồng thời bắn ra, trường thương gảy nhẹ, xoay người lại lưu loát mấy cái, lập tức đánh tan mưa tên đánh lén Nguyên soái. Nàng là lá chắn của Nguyên soái, bảo vệ cờ xí, bảo vệ khát khao, bảo vệ thủ lĩnh của tướng sĩ biên quan.

Nàng như Thải Điệp nhẹ nhàng, vẻ đẹp dung hòa cả mềm mại và lưu loát, trong chốc lát trên chiến trường, dường như chỉ có thân ảnh hơi gầy của nàng. Trường thương quơ múa, như làm hoa mắt người, toàn bộ mưa tên bắn về phía Nguyên soái đều bị nàng ngăn lại. Chư vị tướng sĩ nhao nhao trầm trồ khen ngợi, nhưng thân ảnh uyển chuyển này lại ngã xuống, trên bờ vai sáng loáng cắm một mũi tên!

Nguyên soái bay vọt qua, bất chấp thân phận của mình, đau lòng ôm nàng vào trong ngực. Một khắc này, nữ nhân khẽ nghiêng mặt qua, lộ ra dung mạo mang theo khí khái hào hùng, lại xinh đẹp không gì sánh được của nàng.

"CUT!" Đạo diễn vỗ tay một cái, "Cảnh này diễn rất tốt! Đến lúc đó Nghiên Nghiên bổ sung thêm khuôn mặt tái nhợt đập vào trong ngực Nguyên soái là được rồi, mọi người nghỉ ngơi một chút chuẩn bị cảnh tiếp theo."

Tiền Lung Lung mới vừa rồi còn ở trong ngực nhân vật nam chính liền trở mình nhảy ra ngoài, nhìn cũng không thèm nhìn nhân vật nam chính và đạo diễn, trực tiếp đi tìm người của đoàn làm phim lấy cơm hộp!

Cho tới trưa đều làm thế thân, thật sự là đói chết cô rồi! Đúng vậy, đối với Tiền Lung Lung mà nói, không có mệt nhọc, chỉ có đói khát!

Vẻ mặt của người trong đoàn làm phim có mối quan hệ thân thiết với Tiền Lung Lung khi nhìn thấy cô giống như cái bảng màu muôn màu muôn vẻ, thừa dịp đạo diễn không chú ý liền túm Tiền Lung Lung vào trong góc, đưa cô một chồng cơm hộp!

Nói thật, trước khi quen biết Tiền Lung Lung, người trong đoàn làm phim chưa bao giờ biết thì ra cơm hộp là dùng lượng từ chồng để tính! Anh ta đánh giá Tiền Lung Lung từ trên xuống dưới, thật sự không rõ trong thân thể nhỏ bé như vậy rốt cuộc làm thế nào mà ăn được nhiều cơm như vậy. Mỗi lần khi tìm Tiền Lung Lung đóng thế nghe được điều kiện cơm hộp cô đưa ra, người trong đoàn làm phim liền muốn khóc, tiền cơm hộp của Tiền Lung Lung so với tiền lương của cô còn nhiều hơn!

May mà ở trong tổ đóng phim có rất nhiều tai to mặt lớn đa phần đều thích những hộp cơm của riêng mình, nhưng vì đề phòng bất trắc cơm hộp này vẫn phải đặt trước, từ điểm này mà nói, Tiền Lung Lung thật là một vật tốt tiết kiệm lương thực có thể tiếp tục phát triển a!

Chỉ thấy một cô gái đương tuổi xuân thì gió cuốn mây rào quét sạch một chồng cơm hộp lớn, ăn xong còn nghiêng mắt nhìn anh, ý tứ tôi chưa ăn no!

"Hôm nay. . . Còn gì nữa không, " người trong đoàn làm phim khó khăn nói, "Hôm nay minh tinh Tiểu Phấn Hồng tới một tí, tất cả mọi người là diễn viên quần chúng cần ăn cơm hộp, cô muốn ăn nữa, bọn họ sẽ không có cơm."

Mỗi lần thảo luận vấn đề ăn cơm với Tiền Lung Lung, người trong đoàn làm phim đều có một loại cảm giác không cách nào tiếp tục được nữa, bởi vì ánh mắt kia của Tiền Lung Lung, tạo cho anh ta một loại cảm giác mình sẽ bị ăn sạch.

"Không phải còn có của anh sao?" Tiền Lung Lung vô cùng thức thời nói, cô cũng không đoạt cơm hộp của những diễn viên quần chúng khổ cực khác!

Người trong đoàn làm phim: "Tôi cũng là người, tôi cũng sẽ đói."

"Một hai bữa không đói chết người." Tiền Lung Lung vỗ vỗ bờ vai của anh ta, thuận tay túm nút thắt tròn màu vàng trên quần áo anh ta xuống!

Người trong đoàn làm phim: . . .

"Đại tiểu thư à, đây không phải là vàng! Tôi biết rõ cô vô cùng vô cùng thích vàng, ước gì giống như con rồng bụng bự Tây Phương nằm ngủ trên tiền vàng, nhưng cũng không thể ngay cả đồ vật màu vàng cũng móc ra! Tôi đây chỉ là nút thắt nhựa plastic nhuộm màu vàng thôi!" Vẻ mặt người trong đoàn làm phim ưu thương nói, nhưng mà bất luận anh ta ưu thương cỡ nào, đều không thể ngăn cản động tác Tiền Lung Lung túm mất tất cả nút thắt của anh ta.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK
Chương trước
Chương trước
Chương sau
Chương sau
Về đầu trang
Về đầu trang