Cuối cùng vấn đề phí mai táng vẫn không có đạt được thống nhất, dù sao chuyện không có phát sinh, đợi khi nào xảy ra rồi nói. Tiền Lung Lung mãn nguyện nhận được tiền lương cao gấp mấy lần so với làm diễn viên đóng thế và công nhân cộng lại, hơn nữa còn được bao ăn bao ở! Bao ở còn chưa tính, dù sao cô tùy tiện chỗ nào đều có thể ngủ, chỉ cần không phải tiền vàng trải thành giường, ngủ nệm và ngủ chiếu đối với cô mà nói cũng không có gì khác nhau.
Cô vô cùng nhanh chóng áp chế Ngũ Bân ký hợp đồng, tiếp theo gọi điện thoại về nhà, sau đó liền theo Ngũ Bân trực tiếp bắt đầu làm việc!
Lúc Tiền Kim Sơn và Lâm Uyển biết Tiền Lung Lung làm cận vệ cho người ta trong lòng vô cùng bất an, cho dù Tiền Lung Lung từ nhỏ không có gì khác biệt với nữ siêu nhân, nhưng con gái của mình làm nghề nghiệp nguy hiểm cao như vậy bọn họ vẫn hết sức lo lắng. Diễn viên đóng thế khổ cực một ít, cho dù có thể sẽ có chút vấn đề về an toàn, nhưng với thực lực Tiền Lung Lung mà nói những thứ này cũng không coi vào đâu. Thế nhưng vệ sĩ là đao thật thương thật, Tiền Lung Lung da dầy hơn nữa cũng không có cách nào làm áo chống đạn.
Hết lần này tới lần khác từ nhỏ đến lớn bọn họ một lần cũng không thể ngăn được quyết định Tiền Lung Lung, chỉ có thể âm thầm lo lắng. Sau khi lo lắng một hồi, Lâm Uyển bỗng nhiên kịp phản ứng nói: "Lung Lung mới vừa nói con bé đi làm cận vệ cho ai?"
Tiền Kim Sơn sau khi suy nghĩ một chút mới nói: "công ty XX, Hạ đổng."
. . .
Lâm Uyển: "Tôi. . . Có chút lo lắng."
Tiền Kim Sơn gật đầu phụ họa: "Tôi cũng rất lo lắng cho Hạ đổng!"
Tiền Lung Lung vĩ đại của chúng ta, chỉ nhớ kỹ ba chữ Hạ Thừa Nghĩa, căn bản sẽ không nhớ kỹ công ty và chức vụ của Hạ Thừa Nghĩa!
Lúc Ngũ Bân dẫn cô đi gặp chủ thuê trong lòng cô còn yên lặng tính toán dùng tiền lương mình bây giờ mỗi tháng có thể mua mấy tiền vàng, muốn trải thành một cái giường đầy tiền vàng cần bao nhiêu tháng, tính đi tính lại cô phát hiện, theo con số này, cô cần một vạn tháng mới có thể trải đều một cái giường đôi, mà khi đó hoàng tử mỹ nhân và cô cũng chôn xương luôn rồi !
Vì có tính cách đặc biệt nghiêm túc, cho nên cho tới bây giờ Tiền Lung Lung chưa từng có suy nghĩ về việc mạ vàng, hay các loại đường tắt làm giả khác. Vẫn chưa từ trong chấn kinh hồi thần, cô đã đi theo Ngũ Bân và một vị vệ sĩ khác tiến vào một văn phòng vô cùng có phong cách, Hạ Thừa Nghĩa đang nhíu mày nghe điện thoại.
Lần trước cải trang thị sát công trường, đã làm cho anh tra ra chất lượng vật liệu xây dựng không đạt đúng tiêu chuẩn, chất lượng công trình cũng không có đạt chuẩn, có người ở dưới mí mắt của anh ăn cây táo, rào cây sung, xem ra phải hung hăng phản kích một chút! Anh vuốt vuốt huyệt thái dương căng đau vì mỏi mệt, nới lỏng cổ áo, ngồi tựa lưng vào ghế, dáng vẻ mang theo một chút lười biếng.
Nhìn thấy anh đang trò chuyện, Ngũ Bân liền không có quấy rầy, mà là mang theo Tiền Lung Lung và một vị vệ sĩ khác gọi là Tần Dương ngồi trên ghế sa lon đãi khách, đợi Hạ Thừa Nghĩa rảnh rỗi sẽ giới thiệu hai vệ sĩ này cho anh. May mà anh ta không cho Tiền Lung Lung nhìn thấy bộ dáng vừa rồi của Hạ Thừa Nghĩa, nếu không trinh tiết Hạ đổng khó mà giữ được!
Khoảng nửa tiếng sau, sau khi quyết định đối sách xong với thư ký Kim, Hạ Thừa Nghĩa sửa sang lại quần áo một chút, rồi mới gọi Ngũ Bân đi vào.
Hình ảnh đầu tiên mà Tiền Lung Lung nhìn thấy chính là Hạ Thừa Nghĩa được bao phủ một tầng ánh sáng mặt trời, cả người anh đều giống như vàng lập lòe tỏa sáng, Tiền Lung Lung dùng khí lực rất lớn mới không có làm cho mình chảy nước miếng, nhưng mà cô vô cùng muốn nhào tới, tựa như hôm trước ở trên công trường vậy!
Nhưng cô vừa muốn cất bước tiến lên, liền nhớ tới lời Tiền Kim Sơn nói: không có vàng trải thành giường, cô lấy cái gì nuôi mỹ nam của cô? Tối thiểu cũng phải có một cái ổ của mình giấu mỹ nam ở bên trong, nói như thế nào cũng không thể để Hạ Thừa Nghĩa sống ở trong phòng cha mẹ a?
Lý tưởng cùng thực tế chênh lệch quá lớn khiến Tiền Lung Lung ngừng lại bước chân, cô có chút ưu thương nhìn Hạ Thừa Nghĩa.