Rất rõ ràng, sau khi Tiền Lung Lung đến, loại hiện tượng này hoàn toàn biến mất. Tuy rằng cô chỉ là cô gái nhỏ trẻ tuổi nhất cũng thoạt nhìn non nớt nhất, nhưng mà không thể không nói, giữa người và người khác biệt và bất bình đẳng tuyệt đối là trời sinh. Đối với những vệ sĩ này mà nói, Tiền Lung Lung chính là trời sinh. Không phục, không phục lộ ra nắm đấm thử xem, cái gì? Cầm vũ khí, đao thương kiếm côn gì gì đó? Đừng nói giỡn, dùng vũ khí với Tiền Lung Lung, trừ phi anh ta lấy được hoả tiễn, nổ dưới một giây, nếu không người sử dụng vũ khí cuối cùng này tuyệt đối đổi người rồi!
Nhóm cận vệ vẫn luôn nghĩ không ra một vấn đề, một cô gái từ nhỏ lớn lên trong sự yêu thương của cha mẹ, tại sao sẽ như vậy chứ?
Chỉ có thể nói, gien gây chuyện thôi.
Hạ Lăng Thiên ở chỗ Hạ Thừa Nghĩa đã nhận được sự đối xử tàn nhẫn và vô nhân đạo nhất trong lịch sử, trước kia Hạ Thừa Nghĩa ít nhất còn cho ông ta chút mặt mũi, hiện tại thì hay rồi, trực tiếp coi ông ta là Thẩm Học Văn sai sử.
Hạ Lăng Thiên ở trên hợp đồng gian lận để cho anh chùi đít đúng không? Được thôi, anh nhận. Tống thị không phải muốn khởi tố sao? Anh giúp Hạ Lăng Thiên tìm luật sư tốt nhất ! Về phần công ty giải trí, anh vừa vặn cũng muốn nhúng tay vào giới giải trí, hợp đồng với Thẩm Học Văn đến bây giờ còn chưa có ký, giờ mua công ty của cậu ta cũng được.
Về phần Hạ Lăng Thiên, ông cụ chung quy cũng mềm lòng, hàng năm lưu lại cho ông ta chút cổ phần công ty, ít nhiều cũng đủ cho ông ta nuôi hai nhân tình, chia hoa hồng tuyệt đối đủ cho ông ta phá sản rồi. Không có công ty càng tốt hơn, tránh cả ngày gây chuyện, thành thật ở ngây ngô còn tốt hơn.
Hạ Lăng Thiên thất tha thất thểu rời đi, ô tô vừa khởi động, phía sau liền lộp cộp, có lẽ, bể bánh xe rồi.
Cuối cùng vẫn là Triệu Dương tìm lái xe đưa Hạ Lăng Thiên trở về, về phần chiếc Lamborghini bể bánh kia? Tạm thời coi như phí tổn luật sư, tránh cho ông ta đưa chiếc xe này cho tiểu minh tinh.
Đuổi Hạ Lăng Thiên đi, tâm tình Hạ Thừa Nghĩa cũng không tốt. Không có ai hi vọng mình có một người cha như vậy, anh cũng muốn một gia đình ấm áp. Thế nhưng không có cách, có nhiều thứ đã là mệnh trung chú định, anh muốn thay đổi cũng không cách nào thay đổi được. Người mẹ mà anh không nhớ nổi dung mạo còn có thể theo đuổi tự do của mình, nhưng với tư cách là thân nhân huyết mạch tương liên, Hạ Thừa Nghĩa ngay cả cơ hội theo đuổi tự do cũng không có.
Anh rời khỏi phòng khách trở về phòng ngủ, lại phát hiện một thân ảnh mảnh khảnh đang thẳng tắp đứng trước cửa phòng ngủ của anh.
"Tôi nhớ được không phải thời kì căng thẳng, phòng ngủ không cần người hầu trông coi. Hơn nữa cho dù có người muốn canh giữ, chắc hẳn cũng không phải là cô." Lời Hạ Thừa Nghĩa nói mặc dù lạnh nhạt, nhưng giọng nói có chút chậm rãi.
"Hai tháng trước em xem lịch sử gặp nạn của anh, " Tiền Lung Lung chỉ chỉ nóc phòng nói, "Nếu xui xẻo thì cho dù nằm trong nhà mình cũng có thể bị xà nhà nện vào."
Hạ Thừa Nghĩa: . . .
"Xin hỏi bây giờ còn có loại xà nhà cổ xưa này không?"
"Còn có trần nhà và đèn treo."
"Vậy cô ở nơi này có tác dụng gì?"
"Có em ở bên cạnh anh, em có thể nâng xà nhà, trần nhà và đèn nện xuống lên." Tiền Lung Lung nghiêm túc nói.
Hạ Thừa Nghĩa nâng trán, loại cảm giác bị đùa giỡn này lại tới nữa rồi!
"Tiền Lung Lung, " anh nghiêm túc nói, "Có một số việc tôi nghĩ tôi phải nói cho cô biết, tôi là đàn ông, làm một người phụ nữ, nhất là người phụ nữ có dung mạo cũng không tệ lắm dáng người cũng cực kỳ tốt giống như cô, cần phải tỏ ra yểu điệu một chút. Nếu thật sự xảy ra loại tình huống như cô nói, thì phải do tôi che chở cho cô an toàn mới đúng."
"Em là vệ sĩ của anh, hơn nữa anh không có mạnh bằng em. Anh chỉ có thể ôm em lăn qua một bên, không nhất định có thể lăn vào trong phạm vi an toàn, nhưng mà em có thể ôm anh nhanh chóng thoát khỏi hiểm cảnh."
Hạ Thừa Nghĩa: . . .
"Tôi không thể không nói câu cay nghiệt, giống như cô vậy, thật sự rất khó có người đàn ông nào muốn cô."
"Muốn đàn ông khác làm gì, em có anh là được rồi." Tiền Lung Lung nhìn khuôn mặt của Hạ Thừa Nghĩa, nghiêm túc nói.
Hạ Thừa Nghĩa: . . .