• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Ngô trợ lý tiến lên mở ra một xấp con tư liệu đặt ở trên bàn Hạ Thừa Nghĩa. Hạ Thừa Nghĩa cầm lên quét một vòng, bên trong tài liệu rất đầy đủ, bằng chứng như núi. Hạ Thừa Nghĩa cầm lấy hợp đồng công trường ngắn hạn với Tiền Lung Lung nói: "Đừng phủ nhận, đây không phải là tên của cô sao. Hôm trước ở trên công trường, nếu không phải cô đẩy tôi, bị đá cẩm thạch nện vào người chính là tôi. Tính cả hôm nay, cô đã cứu tôi hai lần rồi."

Trong giọng nói của anh tràn đầy chân thành biết ơn.

"A, thì ra vậy là được xem là cứu người à!" Tiền Lung Lung có chút kích động, "Tôi nhớ được lúc thuê tôi có nói nếu như ở dưới tình huống nguy hiểm bảo vệ sinh mệnh cố chủ an toàn, có thể cho tiền thưởng kếch xù."

Hạ Thừa Nghĩa, Kim Minh Hâm: . . .

"Nhưng hôm trước tôi chưa được thuê, cũng được coi như một lần hay không?" Tiền Lung Lung đôi mắt đều sắp biến thành màu vàng rồi, đẩy người và đá người cũng tính là cứu người, làm vệ sĩ tiền thật sự quá dễ kiếm, Mạc Hành Quân quả nhiên không có lừa gạt cô! Sớm biết như vậy lúc sơ trung liền ra ngoài làm vệ sĩ cho rồi, thời điểm giá vàng mà tính, nói không chừng hiện tại đã có giường trải vàng để có thể bắt Hạ Thừa Nghĩa về rồi!

"Nếu như có thể, thời gian công tác của tôi cũng coi như tính đến hôm trước nhé, có thể tính nhiều thêm hai ngày tiền lương!" cái đuôi vô hình của Tiền Lung Lung vui vẻ lắc lư.

Hạ Thừa Nghĩa, Kim Minh Hâm: . . .

Được rồi, bọn họ cũng suy nghĩ nhiều rồi!

Hạ Thừa Nghĩa gọi Kim Minh Hâm, ngoại trừ bảo anh ta đi điều tra chuyện lần này, đồng thời cũng là để Kim Minh Hâm nói cho Tiền Lung Lung một ít chuyện cơ bản, ví dụ như thời gian công tác của Hạ Thừa Nghĩa, thói quen ngày thường cùng với tỉ suất gặp nạn có thể đỗ bảng vàng của anh.

Được rồi, hiện tại lại thêm hai điều khoản - - một lần nữa ký lại hợp đồng, ghi thêm hai lần tiền thưởng, chờ lúc phát tiền lương sẽ trả tiền một lần luôn.

Việc tăng thêm hai điều khoản hoàn toàn không phải là việc khó đối với Kim Minh Hâm, tuy nhiên người tài giỏi như anh ta đúng là luôn có nhiều việc phải đồng thời tiến hành.

Gọi hai công nhân viên bộ phận bảo an lên lầu tạm thời thay thế Tiền Lung Lung, vừa phát sinh chuyện của Hạ Giản Nhiên, nên tất cả mọi người tương đối cẩn thận.

Tiền Lung Lung rất không muốn rời khỏi mỹ nam cô vừa tìm được, nhưng dù sao chính sự quan trọng hơn, cho dù thiên tính của rồng bụng lớn không nói đạo lý, nhưng Tiền Lung Lung là một người làm việc nghiêm túc có trách nhiệm, loại chuyện bỏ rơi nhiệm vụ này sẽ không phát sinh ở trên người cô, vì vậy cô chỉ có thể nhịn đau tạm thời rời khỏi Hạ Thừa Nghĩa.

Bởi vì chuyện muốn dặn dò tương đối nhiều lại phải kỹ càng tỉ mỉ, cho nên hai người chỉ nói chuyện với nhau một lúc đã đến giờ tan làm. Tăng ca đối với Kim Minh Hâm mà nói là chuyện thường, nhưng mà tăng ca không có nghĩa là không thể ăn cơm. Với tư cách công nhân viên kỳ cựu cũng là đồng nghiệp tương lai, Kim Minh Hâm quyết định làm ông chủ mời Tiền Lung Lung ăn bữa tối, có thể vừa ăn cơm vừa tiếp tục dặn dò, còn có thể kéo gần quan hệ hơn.

Cho dù rất không thích tính cách thấy tiền liền sáng mắt đến mức làm cho người ta tức lộn ruột của Tiền Lung Lung, nhưng so với người ở trước mặt một kiểu sau lưng một kiểu, Kim Minh Hâm càng thưởng thức người tương đối trực tiếp như Tiền Lung Lung. Anh ta chọn một nhà hàng hạng sang, hoàn cảnh rất yên tĩnh, rất thích hợp đàm luận tình cảm, giá cả cũng là thành phần tri thức có thể chịu đựng nổi. Nhưng lần ăn này về sau lại trở thành lịch sử đen tối nhất trong cuộc đời Kim Minh Hâm, trở thành vết nhơ lớn nhất trong nhân sinh của anh ta. . .

Thật khiến người hối hận.

Đầu tiên là về chuyện quần áo, sau khi Tiền Lung Lung đi theo Ngũ Bân đến công ty, liền thay đổi một bộ đồng phục đơn giản thuận tiện hoạt động. Đồng phục riêng cho Tiền Lung Lung phải đặt trước, nên bộ quần áo đang mặc này không tính là vừa người chỉ là tạm thời mượn mặc thôi. Lúc đi ra ngoài Kim Minh Hâm cố ý nhắc nhở Tiền Lung Lung thay quần áo, một mỹ nữ mặc đồng phục nam size lớn thật sự là có chút khó coi, huống chi bọn họ muốn đi chính là nhà hàng chứ không phải hàng quán ven đường, không thể tùy tiện như vậy.

Thế nhưng sau khi Tiền Lung Lung thay quần áo xong Kim Minh Hâm càng hối hận hơn.

"Tiền tiểu thư. . ." sau khi anh ta do dự một chút mới hỏi, "Cô tới công ty chính là mặc bộ y phục này?"

Tiền Lung Lung gật đầu: "Thật ra không phải mặc bộ này đâu, tôi càng thích bộ đồng phục làm việc ở công trường hơn, vừa chịu được ma sát mà lại không sợ bẩn. Nhưng nghe nói đến công ty lớn nộp đơn phải ăn mặc đàng hoàng một chút, nên tôi đã cố ý lục tìm ra đó."

". . . Cô vẫn nên đổi lại bộ hồi nãy đi." Kim Minh Hâm mặt mày xám xịt, đồng phục cấp 3 là quần áo đàng hoàng một chút sao? Trước ngực này rõ ràng còn thêu chữ trung học X thành phố X khó mà che dấu, thế này thì còn không bằng cô mặc quần áo làm việc!

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK