• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Lần này đồ ăn tương đối nhiều, lại có món chính và bánh ngọt miễn cưỡng có thể nhét kẽ răng, Kim Minh Hâm xem như từ trong miệng hổ đoạt thức ăn, ăn vào một chút. Anh ta rất đói bụng, bình thường công tác quên thời gian cũng không có đói tới như vậy, nhưng nhìn thấy Tiền Lung Lung ăn sạch đồ ăn trên bàn, anh ta mới cảm giác mình đặc biệt đói!

"Sức ăn của cô. . . Từ nhỏ đã. . . nhiều vậy sao?" Kim Minh Hâm thừa dịp lúc Tiền Lung Lung uống đồ uống hỏi.

Tiền Lung Lung lắc đầu nói: "Hiện tại đã ít hơn nhiều, lúc học cấp 2 luôn ăn không đủ, nhưng khi đó thân thể đang lớn nha."

"Cha mẹ cô thật vĩ đại." Kim Minh Hâm cảm khái nói.

Đáng tiếc anh ta không biết, Tiền Lung Lung từ khi lên cấp hai, thức ăn đều tự mình kiếm lấy, vĩ đại không phải là Lâm Uyển và Tiền Kim Sơn, mà là chủ thầu toàn thành phố đều phải chịu khổ. Bất quá khi Kim Minh Hâm tính tiền, linh hồn của anh ta trong nháy mắt thăng hoa, cùng đám chủ thầu đạt đến cảnh giới vĩ đại giống nhau.

Mà khi Tiền Lung Lung ép anh ta tới tay lái phụ, tự mình lái xe đưa anh ta đi chỗ tiếp theo, linh hồn Kim Minh Hâm đạt cảnh giới siêu việt y như chủ thầu toàn thành phố!

Anh ta sờ lên cái bụng lép của mình do không có cướp được mấy ngụm cơm, mà dạ dày càng thêm trống rỗng vì phải trơ mắt nhìn Tiền Lung Lung ăn, cắn răng, thôi, dù thế nào đi nữa anh ta vẫn chưa ăn no, lại ăn một bữa nữa thôi! Một tấm thẻ cũng là vỡ, hai tấm thẻ cũng là vỡ!

Tiền Lung Lung mang theo anh ta đi tiệm mì nhỏ mà cô vẫn thường đi, bà chủ nhìn thấy Tiền Lung Lung thì lộ ra nụ cười thân thiết, sau khi thấy Kim Minh Hâm anh tuấn lão luyện sau lưng cô, vẻ mặt cười y hệt bông hoa cúc.

"Lung Lung, y như cũ sao?" Bà chủ vô cùng nhiệt tình hỏi.

"Hai phần ba bình thường là được, con vừa kê lót dạ rồi." Tiền Lung Lung tùy ý nói, mang theo Kim Minh Hâm trực tiếp đến chỗ cô hay ngồi- - vị trí phía trước cửa nhà bếp, thuận tiện lấy đồ ăn hơn phía trên.

Bà chủ không có đi làm cơm, mà là mắt nhìn Kim Minh Hâm, ra hiệu ngầm nói với Tiền Lung Lung: "Vị tiên sinh này, muốn ăn chút gì không? Lung Lung con quen thuộc, giúp người ta chọn chút đi."

Tiền Lung Lung không hiểu nhìn về phía Kim Minh Hâm hỏi: "Anh còn muốn ăn sao?"

Kim Minh Hâm cảm giác dạ dày mình càng thêm trống rỗng, vẻ mặt anh ta chờ mong nhìn bà chủ nói: "Dựa theo lệ bình thường của Tiền tiểu thư đi, không cần giảm bớt."

Anh ta cảm giác mình hôm nay có thể ăn hết một nồi cơm!

"Yes Sir!" Bà chủ sảng khoái, "60 bát tô mì sốt tương lớn!"

Bành!

Kim Minh Hâm từ trên ghế tuột xuống, trực tiếp ngồi trên mặt đất.

"Ai nha!" Bà chủ vội vàng chạy lên trước đỡ người, còn thuận tay giúp Kim Minh Hâm vỗ vỗ đất dính vào mông, sau khi ấn người xuống chỗ ngồi có chút phẫn nộ vỗ vỗ bả vai Tiền Lung Lung: "Lung Lung, con cũng không biết chăm sóc người ta tốt một chút."

Tiền Lung Lung càng không hiểu nổi, cô hỏi Kim Minh Hâm: "Anh tàn tật hả?"

"Không có."

"Sinh hoạt không thể tự lo à?"

"Không có."

"Ngã bệnh sao?"

"Không có!"

"Tôi đây tại sao phải chăm sóc anh?"

"Tôi không cần cô ấy chăm sóc tôi, cảm ơn ý tốt của đại tỷ."

Một câu cuối cùng Kim Minh Hâm là nói với bà chủ, bác gái gần 50 tuổi nghe được hai chữ "Đại tỷ" trên mặt cũng cười như hoa. Nhìn trong tiệm không có khách, bà ta trực tiếp ngồi vào bên cạnh Tiền Lung Lung, hàn huyên với Kim Minh Hâm.

"Thằng nhóc kia, tên gì, bao lớn rồi?"

"Kim Minh Hâm, năm nay 28."

"Ờ! Tên đẹp, Lung Lung chúng ta nhất định thích!" Bà chủ tương đối hiểu rõ sở thích của Tiền Lung Lung.

"Còn có thể."

"Này. . . Tiểu Kim làm việc gì? Thu nhập thế nào?"

"Chính là chân chạy việc cho ông chủ, miễn cưỡng có thể nuôi sống bản thân." Nhìn vẻ mặt tươi tắn của bà chủ càng ngày càng sáng lạn, trong lòng Kim Minh Hâm tràn đầy cảnh giác.

"Không có việc gì, Lung Lung chúng ta có thể kiếm tiền!" Bà chủ càng nhìn Kim Minh Hâm càng hài lòng, ôm eo Tiền Lung Lung cười nói: "Lung Lung chúng ta nha, từ lúc bắt đầu vào cấp hai là có thể kiếm tiền cho mình ăn cơm no rồi, hiện tại lại càng cái gì. . . Vào giới văn nghệ làm diễn viên, lại càng kiếm được nhiều hơn. Vừa thông minh lại vừa xinh đẹp, còn tốt nghiệp đại học danh tiếng đó, thân thể còn đặc biệt khỏe mạnh, thật sự là đốt đèn lồng đều tìm không thấy a!"

Kim Minh Hâm: . . .

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK