Chương 1: Khủng bố bắt đầu
“Bản đồ sẽ được đặt ở trong một ngăn kéo tại nhà Saeki Kayako, tuy rằng mỗi người chúng ta có cơ hội sống lại ba lần, nhưng trong quá trình tìm kiếm không loại trừ khả năng bị đội ngũ khác đánh lén, cho nên lần này nhất định phải cực kỳ cẩn thận!” Người thanh niên đang nói chuyện tên là Trương Phong Vũ, là đội trưởng của đội ngũ này, tuy rằng tuổi tác không lớn nhưng trong ánh mắt lại hằn rõ sự tang thương trải đời.
Trương Phong Vũ vừa dứt lời, bảy người còn lại cũng gật đầu đáp: “Đã rõ!”
Trương Phong Vũ nghe xong thì đưa bàn tay đặt tới trước mặt mọi người, bảy người kia cũng lần lượt đặt tay lên, thoáng chốc tám bàn tay đã nắm chặt lẫn nhau, cùng lúc đó một âm thanh kiên định vang lên: “Nhất định phải sống sót!”
“Chuyến tàu đi tới nhà Saeki Kayako sắp khởi hành. Mời những Người Chấp Hành chưa lên xe nhanh chóng di chuyển lên xe!”
“Đi thôi! Nhiệm vụ được mở rồi!”
Thời gian quay ngược lại vào ngày 1 tháng 5 của một năm trước, lúc đó Trương Phong Vũ đang học đại học, bởi vì chương trình đào tạo quá nhàm chán cho nên hắn cực kỳ thích xem những bộ phim kinh dị khủng bố, nào là The Nun, Anabelle hay Final Destination, gần như tất cả những bộ phim kinh dị kinh điển hắn đều đã xem qua, sau đó hắn dần dần phát hiện ra, những bộ phim dãn nhãn kinh dị này thực chất cũng không đáng sợ lắm, cốt truyện bộ nào cũng như nhau.
Mà hôm nay cũng là ngày 1 tháng 5, Trương Phong Vũ dẫn theo năm người trong ký túc xá đi lang thang vô định trên đường, thú vui của đám sinh viên bình thường chính là chăm chú tia gái, nghĩ cách cưa cẩm. Nhưng đối với đám người kinh nghiệm đầy mình như bọn họ, đám con gái thất tình chạy tới rạp chiếu phim xem phim rồi khóc to chính là mục tiêu tốt nhất để làm quen, sáu người họ ngồi xuống ghế dựa bên ngoài rạp chiếu phim một cách tự nhiên, không khác gì một đám sói đói, chờ đợi con mồi xuất hiện.
Lúc này, một thiếu niên phát tờ rơi phim cũng như tìm được con mồi, cậu ta nở nụ cười chân thành đi tới bên cạnh bọn họ, đám người Trương Phong Vũ thấy thiếu niên này cầm tờ rơi phim thì theo bản năng đứng dậy rời đi, bởi vì bọn họ không muốn bỏ phí mấy chục đồng chỉ để lấy mấy tờ poster phim, hơn nữa một đám đàn ông lớn đầu còn đi xem phim điện ảnh, chuyện này bọn họ không chấp nhận được. Tuy nghĩ như vậy nhưng Trương Phong Vũ cũng lên tiếng ngăn cản cậu thiếu niên đang định đi lại đây:
“Nếu như không phải phim kinh dị khủng bố thì cậu không cần tới đây, bọn anh không có hứng thú với phim tình cảm!”
Mấy người đứng sau Trương Phong Vũ cũng cảm thấy lời này của hắn cực kỳ có lý, nếu là phim kinh dị khủng bố thì còn có thể suy nghĩ lại. Tuy rằng mấy người kia không đam mê thể loại phim này bằng Trương Phong Vũ, nhưng xem để giết thời gian thì cũng được, nói không chừng trong rạp chiếu phim còn có thể đụng phải em gái nào vì sợ hãi mà chui đầu vào lồng ngực mình thì sao?
Cậu thiếu niên kia vừa nghe thế thì lập tức phấn khích gật đầu nói: “Quả thật là bộ phim kinh dị mới ra mắt, tên là…”
“Đưa tôi xem!” Không chờ thiếu niên này nói xong, Trương Phong Vũ đã rút một tấm poster phim từ trong tay cậu ta ra xem, vừa nhìn một cái hắn đã cảm thấy lạnh gáy. Tuy rằng tấm poster này rất kỳ lạ, chỉ có một hình ảnh mờ nhạt cùng tên phim “Lệnh Truy Nã Khủng Bố” nhưng lại khiến cho người ta giật mình, quả thực rất hợp với thể loại phim kinh dị!
“Bộ phim này không tệ! Mọi người nhìn thử xem!” Sau khi được Trương Phong Vũ giới thiệu, mọi người cũng lần lượt rút ra từng tấm poster, vừa nhìn thấy hình ảnh trên poster, bọn họ lập tức sởn tóc gáy, mấy hàng chữ đẫm máu kia khiến mọi người vô thức rùng mình một cái.
“Đệch mợ! Tấm poster này kỳ lạ quá rồi!” Đầu mày Vương Lực không khỏi nhíu lại, bản thân hắn ta vốn nhát gan, vừa thấy thế đã có ý định muốn rút lui, chỉ một tờ poster cũng đủ làm hắn ta sợ hãi chứ đừng nói tới bộ phim.
“Nhìn bộ dạng không có tiền đồ của cậu kìa, đi, thử một chút kích thích!” Triệu Tinh Lan và Trương Phong Vũ kéo Vương Lực đi về phía rạp chiếu phim, ba người Vương Tử Tương, Lý Kiến, Hồng Ba ở phía sau thấy thế cũng vội vàng đuổi theo.
“Kỳ lạ?”
Mãi tới khi Trương Phong Vũ đi vào rạp chiếu phim, thiếu niên kia mới phản ứng lại được, cậu ta nhìn hình ảnh trên tấm poster, rõ ràng là một bộ phim kể về tàu lượn siêu tốc với mấy người nước ngoài mà thôi, không thể nói là quá kinh dị, điểm kỳ lạ duy nhất chỉ nằm ở cái tên “Final Destination 4” này mà thôi, nhưng mà chút ấy thì làm gì được tính là đáng sợ.
Tiếp đó thiếu niên này đột nhiên nhớ tới phương hướng mà mấy người kia đi tới, đó đâu phải rạp chiếu phim, rạp chiếu phim còn cách nơi này ba bốn mươi mét nữa, phía đó rõ ràng là đường phố mà, rốt cuộc là mấy người đó đi rạp chiếu phim nào vậy?
“Mẹ nó! Còn tưởng rằng đám người này đi xem phim chứ, uổng công vui mừng sớm, còn tưởng có thể ăn thêm được vài phần trăm hoa hồng!” Thiếu niên thầm mắng một câu, sau đó tiếp tục hành trình đi phát poster.
Cầu Ngọc Phiếu để bạo chương....