Làm hết tất cả những chuyện này xong, Vũ Địch vẫn vô cùng thấp thỏm bất an, hắn ta cảm thấy hiện giờ mình đi đâu cũng không an toàn, ánh mắt tràn ngập oán độc của cô gái trước khi chết vẫn không ngừng nhảy múa trong đầu hắn ta. "Được mỗi một ngàn bốn trăm mười bốn tệ, mang theo ít tiền như vậy, không trách được tại sao tôi giết cô!” Vũ Địch lấy tiền trong ví ra, sau đó ném luôn túi xách vào cống rồi đậy nắp lại. Thấy không bỏ sót điều gì nữa,...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.