Chương 34: Thảo luận (1)
Thấy hai người đều phản đối, Vương Lâm cuối cùng cũng chỉ đành từ bỏ, anh ta trầm ngâm một lát rồi thấp giọng : “Hoàn thành xong nhiệm vụ tiếp theo, tôi sẽ rời khỏi đội, cô tiếp nhận chức đội trưởng này đi!”
Vương Lâm nhìn thẳng vào Lý Toàn, Trần Bình sau khi nghe được lựa chọn của Vương Lâm liền nở một nụ cười tươi tỉnh tựa như trút được gánh nặng, còn Lý Toàn cũng chỉ khẽ nhếch đuôi chân mày, cô vốn định mở miệng từ chối nhưng nghĩ đến cách làm người của Trần Bình thì lập tức đè nén ý muốn của mình xuống.
Thấy Lý Toàn im lặng gật đầu, Vương Lâm mỉm cười. Chức đội trưởng này có tác dụng gì, ngoại trừ anh ta ra thì không có ai biết, anh ta cũng chưa từng nói với bất kỳ người nào. Đối với người ngoài, anh ta nói rằng đội trưởng chỉ có thể biết trước nhiệm vụ mà thôi, nhưng thực sự không chỉ có thế. Chính vì vậy, Vương Lâm mới lựa chọn Lý Toàn chứ không phải Trần Bình. Vương Lâm đoán Trần Bình cũng biết về những khả năng khác của đội trưởng, nhưng nhìn phản ứng của cậu ta, có lẽ người này thật sự không hề thèm muốn chức vụ đó.
Mong muốn của Trần Bình đến tột cùng là gì? Điều này chỉ có cậu ta hiểu rõ. Nếu Vương Lâm và Lý Toàn biết Trần Bình tự mình tìm được phương pháp tiến vào lời nguyền thì chắc hẳn bọn họ không thể ngồi nói chuyện tự nhiên như thế này được. Đương nhiên, điều đó là không tưởng, bởi vì đây là bí mật của Trần Bình, cậu ta sẽ chẳng bao giờ tiết lộ với ai cho đến chết.
Thời gian chậm rãi trôi qua, đảo mắt đã hết ba ngày, dù mọi người không hề muốn nhưng nhiệm vụ vẫn chuẩn bị đến ngày bắt đầu. Trước đó Trương Phong Vũ chưa hỏi xem mỗi nhiệm vụ cách nhau bao lâu, nhưng bây giờ hắn đã biết cứ cách 8 ngày thì mọi người sẽ phải đi làm nhiệm vụ, có điều thời gian này có cố định hay không thì hắn cũng không biết mà cũng chẳng muốn biết!
“Xình xịch!”
Tiếng động inh tai phát ra, Trương Phong Vũ lắc lư người, chỉ thấy cửa sổ xe biến thành một cánh cổng lớn. Một giọng nói vang lên trong tâm trí, cũng là sự đánh dấu cho cuộc hành trình đầy khủng bố của Trương Phong Vũ.
Trong đầu những người kia cũng xuất hiện tiếng nói xa lạ:
“Đến trạm nữ nhi thôn, mời Người Chấp Hành mang giới tính nam xuống xe, bắt đầu nhiệm vụ truy nã!”
“Xoạch!”
Cửa xe như bị ai đó kéo ra, một âm thanh đinh tai nhức óc vang lên. Xuyên qua cửa xe đang mở rộng, mấy người Trương Phong Vũ đều nhìn thấy cảnh tượng bên ngoài tàu, trời xanh, mây trắng, hết thảy đều giống như thế giới trước đây của hắn, chỉ khác là nơi này tràn ngập Quỷ Hồn.
“Tiểu Vân, Lý Toàn, hai người các cô cẩn thận một chút. Chúng tôi xuống trước.”
Vương Lâm dặn dò hai cô gái một tiếng rồi lập tức ra khỏi khoang tàu. Trương Phong là người thứ hai bước xuống, trước đó anh ta còn quan tâm dặn dò Tiểu Vân vài câu, lại lộ ra vẻ mặt không đành lòng. Tiếp theo là Trần Bình, cậu ta cũng chỉ nói một câu chúc may mắn rồi đi xuống. Cuối cùng chỉ còn Trương Phong Vũ, hắn căng thẳng nửa ngày, rốt cuộc cũng cắn chặt răng, lấy hết can đảm đi ra ngoài.
Trải qua mấy ngày nghỉ ngơi điều chỉnh, tuy rằng Trương Phong Vũ vẫn thấp thỏm không yên nhưng đã không còn sợ hãi giống như khi nhiệm vụ mới vừa được tuyên bố. Mang theo quyết tâm cùng hy vọng sống sót, Trương Phong Vũ ngẩng đầu ngắm nhìn bầu trời xanh thẳm cùng những áng mây trắng không ngừng ngao du trên cao. Thời khắc đó, hắn chợt nghe thấy giọng nói khi trước: “Tuyên bố bổ sung nhắc nhở!”
Trương Phong Vũ nghe mấy chữ "Tuyên bố bổ sung nhắc nhở" này thì lập tức ngẩng đầu, cẩn thận lắng nghe.
"Nữ nhi thôn có rất nhiều tập tục riêng, trong quá trình thực hiện nhiệm vụ , người chấp hành phải tuân thủ tập tục ở nơi này, nếu như phản đối hoặc bỏ cuộc thì xem như nhiệm vụ thất bại, người chấp hành dùng thân phận là người thuộc nam nhi thôn đi xem mắt để thực hiện nhiệm vụ. Sáu giờ ngày hôm nay, nữ nhi thôn sẽ tổ chức lễ cưới ở trung tâm quảng trường, ở đó sẽ có một số tập tục đặc biệt, người chấp hành phải tự tìm hiểu để có thể hoàn thành nhiệm vụ một cách thuận lợi.
Lễ cưới có mấy phần, vòng đầu tiên cần chọn ra bà mối (*), có hai cách để lựa chọn, thứ nhất là tiến vào điểm lựa chọn, cách thứ hai là hỏi một vấn đề theo kiểu lựa chọn, nếu lựa chọn ở cách thứ hai, thì khi đó số quỷ sẽ chiếm một nửa số người.
Nếu chọn trúng bà mối là quỷ thì nhiệm vụ của người chấp hành xem như thất bại!”
* Đoạn này nguyên gốc là ông tơ, nhưng về sau lại thành bà mối, cũng không rõ tác giả nhầm hay như thế nào nên mình cứ để luôn là bà mối cho thống nhất