Mục lục
Khủng Bố Lệnh Truy Nã
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 3: Bộ phim khủng bố (1)

Đám người Trương Phong Vũ phải đi gần chục phút mới vượt qua được thông đạo đen kịt, trước mắt là một màn hình màu trắng to lớn cùng với từng hàng ghế dựa đỏ như máu.

Nhìn thấy hình ảnh này, Trương Phong Vũ không nén nổi vẻ kinh sợ trên mặt, bởi vì rạp chiếu phim to thế này nhưng lại không có lấy một bóng người, cho dù là đần độn cũng có thể nhận ra được việc này có chút không ổn.

Khoảnh khắc này, ai nấy người đều hơi thấp thỏm. Ngồi xem? Hay là… rời đi?

Vào lúc bọn họ cảm thấy hết sức hoảng hốt, vừa chớp mắt một cái, trước mặt bỗng nhiên xuất hiện một đám người ngồi kín rạp chiếu phim. Bọn họ mê man chưa hiểu chuyện gì xảy ra, chỉ có Vương Tử Tương lập tức sợ tới mức hét to một tiếng: “Có quỷ!”

Thế nhưng thứ nhận lại lại chính là ánh mắt khinh bỉ của đám người ngồi trong rạp, phim sắp chiếu, mấy người ngồi đó cũng kích động không thôi.

“Ảo giác à?” Trương Phong Vũ cũng hơi khó hiểu, nhưng mà nhìn thấy nhiều người như vậy, chắc hẳn là không có chuyện gì. Trương Phong Vũ vỗ vai Lý Kiến nói: “Đi thôi! Tìm ghế ngồi xuống, phim sắp chiếu rồi.”

“Ờ ờ.” Mấy người kia đáp lại, sau đó tìm ghế trống ngồi xuống, lúc này, phim cũng bắt đầu chiếu.

Vương Tử Tương và Lý Kiến thấy bên cạnh mình toàn người đẹp thì liền nhỏ giọng nói: “Đúng là không phí công, chút nữa nhìn anh đây biểu diễn khả năng tán gái cho mà xem!”

Trương Phong Vũ cũng chẳng biết vì sao, hiện tại hắn không hề có cảm giác muốn xem phim, vừa mới ngồi được một chút, sự sợ hãi trong lòng khiến hắn thiếu chút hét lên. Hắn không hiểu, chỉ là một bộ phim mà thôi, vì sao mình lại có phản ứng lớn như vậy?

Tình hình của những người khác cũng không khả quan hơn Trương Phong Vũ là bao.

Vào giây phút bộ phim được công chiếu, rạp chiếu phim vốn ồn ào náo nhiệt nay lại trở nên yên tĩnh cực kỳ, mọi người nín thở, nhìn chăm chú vào hình ảnh được phát trên màn hình lớn, có những hình ảnh thực sự kinh khủng, cũng có những hình ảnh rất tẻ nhạt.

Sau khi nhìn những hình ảnh đó, Trương Phong Vũ mơ hồ đoán ra tình tiết của bộ phim này, bộ phim kể về sáu nhân vật chính – vốn đang là sinh viên đại học, trong kỳ nghỉ nhàm chán thì rủ nhau vào rạp chiếu phim, vốn định thông qua bộ phim kinh dị tìm chút kích thích, giúp cho mấy dây thần kinh vẫn đang chết lặng lấy lại được cảm giác, thế nhưng không ngờ bọn họ lại đi nhầm vào nhà ma. Điều đáng sợ hơn chính là cả đám người vai chính kia vẫn không hề biết đó là nhà ma, thậm chí trong quá trình ngồi xem chỉ có mình bọn họ bàn luận về bộ phim. Mặc kệ bọn họ nói gì, lớn tiếng tới mức nào thì những người xung quanh vẫn luôn im lặng không nói một lời, gương mặt kẻ nào kẻ nấy dại ra, chỉ nhìn chăm chăm vào màn hình lớn phía trước.

Đám nhân vật chính trong bộ phim kia rốt cuộc cũng phát hiện ra rạp chiếu phim này có vấn đề, từ đầu đến cuối, cả rạp phim chỉ có mỗi bọn họ phát ra âm thanh, những người khác không chỉ im lặng tuyệt đối mà ngay cả mắt cũng không thèm chớp một cái.

Xem đến đây, sự lo lắng ở trong lòng vốn đã bị Trương Phong Vũ áp xuống lại đột nhiên trào dâng.

Cốt truyện này quả thực rất giống với những gì sáu người bọn họ trải qua trong ngày hôm nay. Cũng là sáu nam sinh viên, cũng là đi tới rạp phim, cũng là cảm thấy nhàm chán,… Tất thảy những thứ này trùng hợp đến bât ngờ, cũng may xung quanh vẫn có người nói chuyện, nếu không bọn họ chắc chắn không chỉ đơn giản là sợ hãi đâu.

Đám người Trương Phong Vũ không nhịn được bắt đầu suy đoán.

Vừa suy đoán cốt truyện, mấy người vừa đưa mắt nhìn khán giả xung quanh, nhưng mà cũng may biểu cảm gương mặt mọi người trong rạp cũng rất tự nhiên, thêm nữa trái ngược hoàn toàn với khung cảnh yên tĩnh ban nãy, lần này bọn họ nghe được rõ ràng tiếng động ồn ào náo nhiệt, âm thanh nghị luật đặc biệt sôi nổi.

Trương Phong Vũ âm thầm thở dài nhẹ nhõm, dù sao cốt truyện của phim thật sự quá giống những chuyện bọn họ từng trải qua, vì thế tất cả không thể không run rẩy suy đoán tới hướng đi xấu nhất. Thế nhưng trong quá trình đó, không ai trong số họ phát hiện ra, Vương Lực - kẻ có lá gan bé xíu - lại không hề có chút kinh sợ nào, hai mắt hắn ta nhìn chằm chằm về phía màn hình lớn, khóe miệng hơi nhếch để lộ ý cười tàn nhẫn!

Mấy người sợ bóng sợ gió một hồi rồi cũng hết, sau lại tiếp tục yên tâm ngồi xem, mà nội dung phim tiếp theo khiến cho bọn họ ngạc nhiên không thôi, dựa theo suy đoán thì mấy người xung quanh vai chính phải đều là quỷ mới đúng, thế nhưng hình ảnh phim tiếp theo lại cực kỳ giống bộ The Ring, chỉ thấy từng cái xác hư thối đầm đìa máu tươi, cả thân thể chỉ còn lại một cái nhãn cầu xấu xí lần lượt bò ra từ màn hình lớn.

Cứ mỗi khi có xác hư bò ra, máu tươi cùng thịt nát của bọn chúng sẽ bắn lên màn hình lớn, cứ như vậy cho tới khi lớp thịt bầy nhầy trên cơ thể rơi xuống sạch sẽ, để lộ từng khúc xương trắng hếu y như Lệ Quỷ xương trắng, kết hợp với màn hình đỏ hồng tươi đẹp phía sau tạo nên hiện trường kinh dị tới cực điểm.

Cầu Ngọc Phiếu....

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK