Lúc này Lăng Thiên cũng cực kỳ sợ hãi. Cậu ta xoay người dùng sức đẩy cánh cửa lớn mấy lần, tuy nhiên cánh cửa không có chút phản ứng gì. Cậu ta biết chuyện ma quái sắp sửa bắt đầu rồi, bởi vì nơi này vốn không phải là tầng thứ sáu mà là tầng thứ bảy! Lăng Thiên càng lúc càng cảm thấy sợ hãi, cuối cùng cậu ta không nhịn được nữa, run rẩy mở miệng nói với bốn người: “Cửa không phải do tôi đóng, chúng ta hình như không ra ngoài được!” Những lời này...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.