Chương 48: Chọn được bà mối (1)
Người đầu tiên lên tiếng là đội trưởng Vương Lâm: “Tôi chọn cách thứ hai!” Vương Lâm cố ý giơ hai ngón tay lên, nhưng nhìn thế nào cũng không giống động tác thắng lợi.
Người tiếp theo là Trần Bình, cậu ta cũng lựa chọn cách thứ hai. Người thứ ba lựa chọn là Trương Phong Vũ, không có gì thay đổi, hắn chọn cách thứ hai. Thấy ba người đều giơ hai ngón tay, Trương Phong cắn răng, chọn cách thứ hai.
Sau khi bốn người đưa ra lựa chọn, một trăm người phụ nữ giống như được thả lỏng, ai nấy đều đứng tại chỗ xoa tay xoa chân, sau đó nhỏ giọng nói chuyện. Vị trí đứng của bốn người cách đám con gái kia hơn 30 mét cho nên bọn họ không nghe được bọn họ đang nói gì.
Bốn người họ không nhìn đám con gái, chỉ cần nghĩ đến cảnh tượng một trăm Lệ Quỷ có dáng vẻ dữ tợn đang rít ra ríu rít thảo luận với nhau là bọn họ đã sởn tóc gáy rồi chứ đừng nói là tận mắt quan sát.
Rất nhanh, âm thanh thảo luận của những cô gái kia đã biến mất, bầu không khí lại im lặng hệt như lúc đầu. Người phụ nữ nói chuyện với họ ban nãy tiếp tục cất giọng sắc bén:
“Bốn anh hãy bầu ra một người để đặt câu hỏi chọn bà mối! Cơ hội chỉ có một, thiểu số phải nghe theo đa số!”
“Mẹ nó, lại phải chọn!” Nghe xong, Trương Phong tức giận thầm mắng một tiếng, sau đó quay đầu nhìn về phía Trần Bình, y muốn trao quyền lựa chọn cho Trần Bình. Có điều nếu Trương Phong biết trước đó Trần Bình vừa tính kế lừa mình thì không biết y có làm như vậy nữa không.
Trương Phong chọn Trần Bình, còn Trương Phong Vũ lại trao quyền lựa chọn cho Vương Lâm. Trần Bình suy nghĩ một hồi, cũng quyết định trao quyền đặt câu hỏi cho Vương Lâm. Như vậy, Vương Lâm sẽ là người đại diện đặt câu hỏi chọn bà mối.
Sở dĩ Trương Phong Vũ trao quyền lựa chọn cho Vương Lâm là bởi vì hắn rất tin tưởng người này, thời gian tiếp xúc ngắn ngủi đủ để Trương Phong Vũ hiểu sơ qua về những đồng đội của mình, Vương Lâm rất bình tĩnh, năng lực phân tích cũng khá tốt, lại còn là người có tinh thần trách nhiệm cao, rất đáng để tín nhiệm.
Trần Bình luôn tỏ ra thần bí, Trương Phong Vũ biết rõ cậu ta có phong thái bình tĩnh và năng lực phân tích, nhưng kể từ khi thấy cậu ta lấy Trương Phong ra làm chuột bạch thì Trương Phong Vũ đã nhận định rằng người này không đáng tin, càng không thể dựa vào. Về phần Trương Phong, y chính là điển hình của tuýp người cổ hủ, vừa bướng bỉnh, vừa cứng đầu.
Trương Phong Vũ không suy xét tới bản thân vì kinh nghiệm của hắn còn kém xa Vương Lâm. Vương Lâm có thể sống sót qua nhiều nhiệm vụ như vậy, nhất định là phải có chỗ hơn người, nếu so với Vương Lâm thì hắn còn quá non nớt.
Trần Bình chọn Vương Lâm bởi vì Vương Lâm là người đã có gia đình, hơn nữa anh ta còn vô cùng yêu vợ, điều này có nghĩa là Vương Lâm rất hiểu phụ nữ, mà cậu ta thì chưa yêu đương bao giờ, vì vậy cậu ta giao quyền lựa chọn cho Vương Lâm.
Phân tích của Trần Bình rất chính xác, chỉ dùng một câu hỏi để phân biệt đâu là người và đâu là quỷ thì câu hỏi đó phải thật sắc bén. Bởi vì đối tượng được hỏi là một cô gái chưa chồng, cho nên chỉ có người từng yêu đương, có hiểu biết về phụ nữ mới có thể đưa ra câu hỏi. Quỷ và người chắc chắn không giống nhau, quỷ có thể trốn trong thân thể con người, đóng giả thành phụ nữ, nhưng bản chất thì không thể ngụy trang được.
Sau khi cân nhắc, hai mắt Vương Lâm sáng lên, anh ta đã nghĩ ra được câu hỏi, trước đây anh ta cũng đã từng hỏi vợ câu này.
“Câu hỏi của tôi: tình yêu là gì!”
Vương Lâm hỏi rất lớn, Trương Phong Vũ và những người còn lại đều nghe thấy, cả ba người rất hài lòng về câu hỏi này.
Câu hỏi này mang ý nghĩa sâu hay cạn thì tùy vào từng người. Khi giải thích về tình yêu, phụ nữ thường sâu sắc và cặn kẽ hơn đàn ông, bởi vì mong muốn cả đời của một người phụ nữ là có được tình yêu, sống hạnh phúc bên chồng còn, còn mong ước của đàn ông lại là gây dựng sự nghiệp, được tự do bay nhảy.
Nghe xong câu hỏi, một trăm cô gái lần lượt lên tiếng, Trương Phong Vũ dùng trí nhớ siêu phàm của mình để khắc ghi câu trả lời của từng người.