Chương 10: Quỷ ở đâu ? (1)
Nhìn đám quỷ càng ngày càng gần, Trương Phong Vũ bắt đầu cẩn thận nhớ lại bộ phim mình đã xem, trong lòng cũng hết sức lo lắng:
“Rốt cuộc quỷ ở chỗ nào!”
Trương Phong Vũ cố gắng suy nghĩ, hình ảnh bộ phim lần lượt xuất hiện trong đầu, hắn vừa lọc thông tin vừa chỉnh sửa lại phần cốt truyện cho hoàn chỉnh hơn. Bắt đầu từ giây phút sáu nhân vật chính tiến vào rạp chiếu phim, bọn họ cũng đã đồng thời đi tới ngôi nhà ma, tiếp theo bị rơi vào vòng nguyền rủa.
Sau đó quỷ bò từ trong màn hình ra ngoài, điện thoại đem theo không sử dụng được, hơn nữa bọn họ không thể rời khỏi vị trí ban đầu, rất lâu sau mới có người đưa ra chủ nghĩa duy tâm, nghĩa là những thực thể kia tồn tại gắn liền với trí tưởng tưởng của con người, tới đây mấy người vai chính liền suy nghĩ lại, kết quả bọn họ có thể hành động. Một người trong số đó lựa chọn chạy trốn giống như Hồng Ba, cuối cùng chết tức tưởi, phim tới đây thì dừng lại.
Sau khi sâu chuỗi các tình tiết lại với nhau, Trương Phong Vũ cảm thấy cốt truyện rất hợp lý, không có tình tiết nào bất thường, nếu như có, vậy thì chỉ có thể nằm ở đoạn trò chuyện kia mà thôi.
“Xem xong bộ phim, nhìn thế nào cũng cảm thấy người đưa ra phỏng đoán thuyết duy tâm có vấn đề, vì sao vào lúc đó người kia lại đột ngột đưa ra kết luận như vậy, theo lý thường là không thể nào. Nghĩ thử mà xem, sau khi gặp quỷ, chúng ta đã sợ tới mức mất đi năng lực phân tích, nếu như không phải những chuyện xảy ra phía sau, lại còn có lời nhắc nhở ở trên màn hình lớn, tao cũng không bao giờ cho rằng chúng ta có thể sống sót ở trước mặt quỷ, mấy nhân vật trong phim vốn dĩ không nhận được lời nhắc nhở nào, chắc chắn không thể bình tĩnh hơn chúng ta được. Dĩ nhiên, không thể loại trừ khả năng người kia có lá gan lớn, không sợ quỷ, tuy nhiên xác suất xảy ra chuyện này là cực thấp.”
Trương Phong Vũ kể lại cho đám người nghe tình tiết trong phim xong thì đưa ra phán đoán của mình, mấy người nghe xong đều cảm thấy rất chí lý. Vừa nhìn thấy quỷ thì đã bị dọa tới hồn vía bay sạch rồi, sợ đến phát khiếp, làm gì có ai đủ bình tĩnh nghĩ tới biện pháp chạy trốn chứ?
Cho dù có nghĩ được biện pháp thì cũng chỉ âm thầm cầu nguyện ở trong lòng mà thôi, hơn nữa dựa theo góc nhìn của Trương Phong Vũ, trong bộ phim cũng không có tình tiết nào cần phải suy nghĩ nhiều, bởi vì tình huống mà sáu người bọn họ đang gặp phải không khác gì đám nhân vật chính kia, điểm khác biệt duy nhất có lẽ là bọn họ có thể hành động, cũng không có ai đưa ra thuyết duy tâm, mà đây chính là điểm đáng ngờ nhất.
“Ý của mày là manh mối nằm trong cuộc trò chuyện của mấy người đó?”
Trương Phong Vũ gật đầu tiếp lời Lý Kiện: “Đúng vậy, hơn nữa tao nghi ngờ câu nói kia có vấn đề, cách diễn tả về chủ nghĩa duy tâm kia có lẽ đang cất giấu một bí mật quan trọng.”
“Là vậy sao? Vốn dĩ quỷ cũng chỉ là sản phẩm của trí tưởng tượng, người kia lúc đó nghĩ tới chủ nghĩa duy tâm cũng không phải là không thể. Liệu có còn điểm đáng ngờ nào khác mà mày quên chưa nhắc tới không, dù sao tao cảm thấy khả năng câu nói đó có vấn đề là không lớn.” Vương Lực lắc đầu, ra vẻ nghi ngờ suy luận của Trương Phong Vũ.
Triệu Tinh Lan cũng cảm thấy lời Vương Lực có lý, cho nên bèn nói thêm: “Phong Vũ, mày cẩn thận nghĩ lại xem có phải còn quên chi tiết nào không, đây chính là chuyện liên quan tới tính mạng của chúng ta đó!”
Trương Phong Vũ vẫn kiên định lắc đầu, tiếp đó hắn nói với đám người: “Bọn mày cũng biết mà, trí nhớ của tao khá tốt, chỉ cần nhìn qua thứ gì đó, trong vòng một tháng tao tuyệt đối nhớ rất kỹ càng, tao chắc chắn không bỏ sót tình tiết nào cả, rõ ràng bộ phim kia chỉ là một đoạn không hoàn chỉnh mà thôi.”
Nghe Trương Phong Vũ nói vậy, mấy người còn lại cũng không lên tiếng thêm, dù sao bọn họ đều biết trí nhớ của Trương Phong Vũ tốt đến mức nào. Khi đó cả đám mới được phân tới ký túc xa, còn chưa quen biết nhau, có một hôm Vương Tử Tương đứng trước mặt bọn họ khoe rằng kỹ thuật chơi rubik của hắn rất đỉnh, thế là chờ tới khi Vương Tử Tương chơi xong, Trương Phong Vũ cũng mở lời nói muốn thử chơi xem, kết quả khiến người xem trợn mắt há hốc mồm, tốc độ lắp rubik của Trương Phong Vũ còn nhanh hơn Vương Tử Tương gấp mấy lần.
Lúc đó Vương Tử Tương còn cho rằng Trương Phong Vũ cố tình làm hắn xấu mặt, cho nên liền đứng ngay trước mặt đám người chất vấn Trương Phong Vũ có phải cố tình hay không, nhưng Trương Phong Vũ lại lạnh nhạt đáp rằng, hắn chẳng qua chỉ nhìn Vương Tử Tương chơi rồi học theo mà thôi.
Mong các bạn yêu thích truyện hãy đẩy Kim phiếu cho truyện với ạ.