• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chu Dịch mặt vô cảm trả lời, phạm nhân này là chủ sự Công Bộ, tham ô bạc tu sửa đê điều.

Bên ngoài mặt đê được đắp bằng cát đá, bên trong thì nhét đầy rơm rạ.

Mùa hẹ năm rồi mưa to một trận, còn chưa đến mức nước cần báo động, mà đê đập đã bắt đầu tan rã rồi, cuối cùng chết đuối, mất tích hơn mười vạn người.

“Bệ hạ!”

Phạm nhân ngẩn người, rồi sau đó kêu rên khóc lớn, dập đầu bịch bịch bịch về phía hoàng cung.

Chu Dịch nhún nhún vai tiếp tục đưa cơm, phạm nhân trong nhà ngục chữ Ất đều là cao thủ đóng kịch, rất khó phân biệt được là khóc do bi thương quá độ, hay là khóc vì kích động vui vẻ.

Dựa theo lệ thường của Phượng Dương quốc, tân hoàng đăng cơ, sẽ đại xá thiên hạ, biểu thị sự ân điển.

Phạm nhân nhà ngục chữ Giáp thì thẳng thắng hơn nhiều, một đám hi hi ha ha, chỉ thiếu điều hô lớn hoàng đế chết rất tốt.

“Tiểu ca nhi, tân hoàng đế khi nào thì đăng cơ?”

“Ta sắp được ra ngoài rồi, còn không được một bửa ngon hả?”

“Ha ha ha, lão Triệu, ta còn có ba tháng nữa thì ra pháp trường, Ngô hoàng vạn tuế!”

Chu Dịch không để ý tới các phạm nhân hò hét, mười năm đưa cơm, đã sớm luyện thành thói quen không nghe không nhìn rồi.

Cái muôi uyển chuyển nhẹ nhàng quậy vài vòng bên trong thùng, bên trong bao nhiêu hạt gạo bao nhiêu miếng lá cải, hoàn toàn dựa vào sự khống chế của Chu Dịch.

Quen tay hay việc!

Phạm nhân nào đó mà nhìn chướng mắt, mỗi bữa cơm ba năm hạt cơm, nhốt một thời gian thì sẽ đói thành xác khô.

……

Màn đêm buông xuống.

Bên trong thiên lao đèn đuốc sáng trưng, không ngừng truyền đến tiếng vung quyền.

Bên ngoài cửa mấy ngàn cấm quân trấn thủ, bên trong cửa đóng then cài, như một mảng trời riêng lẻ.

Quốc tang cấm rượu, đối với lính canh ngục mà nói thì chỉ là chuyện thường thôi.

Ngưu giáo úy lúc đầu còn khuyên can, chớ có quá đáng, kết quả liên tiếp thua ba ván bài, ném luôn quốc pháp ra sau đầu.

“Đừng ra số chín! Đừng ra số chín……”

Sai nha quan Thường Ninh tức giận, chậm rãi xốc bài lên, ngay lập tức cười ha ha, ôm hết đống tiền trên bàn đến trước mặt, ừng ực ừng ực uống hết bát rượu.

Lính canh ngục hùng hùng hổ hổ trên chiếu bài, vây xem khen ngợi Thường Ninh đánh bài mát tay, may mắn.

“Thường thúc may mắn ghê!”

Chu Dịch khen một tiếng, khôn lanh nói: “Chỗ chúng ta nhốt nhiều tù nhân như vậy, nhà ngục chữ Giáp còn có không ít kẻ ác, đang là lúc thay đổi quốc triều, cần phải chú ý an toàn.”

Lòng dạ của Thường Ninh đều đặt hết vào ván bài, không chút để ý nói: “Ba ngàn cấm quân vây thiên lao chật như nêm cối, cho dù là cao thủ hàng đầu cũng không thể xông vào được.”

Ngưu giáo úy bị thua bài nghe vậy, nhíu mày, nói: “Tiểu Dịch tử nói có lý, việc này không thể qua loa, nếu thật sự gây ra hỗn loạn, thì sẽ bị rơi đầu đấy!”

Chu Dịch thuận thế nói: “Chẳng phải chúng ta có tháp canh đó sao, ta đi lên quan sát, có người tới cũng có thể thông báo một tiếng.”

“Đi đi đi, chìa khóa tháp canh nằm trong ngăn tủ, tự mình đi lấy đi.”

Ngưu giáo úy không nghi ngờ hắn, vừa sờ bài vừa quan tâm nói.

“Trời giá rét, trên tháp canh gió lớn, nhớ mang theo nhiều chăn mền!”

Trên tháp canh.

Nằm sừng sững ở góc Đông Bắc, cao ba tầng, đứng trên đó có thể nhìn xuống thiên lao.

Dựa theo quy củ được triều đình đặt ra, tháp canh có ngục tốt ngày đêm thay phiên nhau canh gác, phòng ngừa cao thủ võ đạo lẫn vào hoặc là chạy trốn.

Hiện giờ vũ trang lỏng lẻo, đại đa số ngục tốt đều ở không ăn lương, đương nhiên là không có ai muốn đến tháp canh.

Chu Dịch mở cửa sắt của tháp canh ra, men theo cầu thang nhỏ hẹp, một đường đi tới đỉnh tháp, vậy mà có người đã đứng trên đó từ sớm rồi.

“Lôi đại nhân, sao ngài lại ở đây?”

“Xem kịch!”

Lôi tư ngục hơi gật đầu, nhìn về phía hoàng cung.

Những ánh đuốc nối liền liên tiếp với nhau, trong màn đêm đen nhánh cực kỳ rực rỡ, thấp thoáng còn có tiếng hô giết vang vọng trong bầu trời đêm.

Chu Dịch ra vẻ hoảng sợ, nói: “Có người đang dẫn binh đánh vào sâu trong hoàng cung, muốn tạo phản sao?”

“Trước mặt bản quan, nhóc con nhà ngươi đừng giả vờ nữa.”

Lôi tư ngục nói thẳng không cố kỵ: “Đó là Long tướng đang mang binh tiến công cửa Tây của hoàng cung, dẫn đầu tướng lãnh là chỉ huy sứ Ngũ Thành Binh Mã Ti, cùng với tam đại bang phái, mười đại võ quán trong kinh thành.”

Ngũ Thành Binh Mã Ti phụ trách trấn thủ nội thành Thần kinh, tuần tra một trăm lẻ tám phường thị.

Tam đại bang phái của Thần kinh là Thanh Lang, Phi Ưng, Kim Sa chia nhau kiểm soát thanh lâu, sòng bài, tàu xe, tay sai dưới trướng của chúng có đến mấy ngàn đển cả vạn người.

Mười võ quán nhìn thì có vẻ ít người, nhưng đều là cao thủ võ đạo, vô cùng phù hợp với việc dẫn đầu công thành.

“……”

Chu Dịch lẩm bẩm nói: “Tất cả cộng lại ít nhất thì cũng đến ba năm vạn người, cấm vệ quân của hoàng cung chỉ có ba bốn ngàn người, chẳng lẽ hôm nay sắp phải đổi ngôi hay sao?”

Long tướng đã làm người phụ tá đứng đầu ba mươi năm, các quan lại trong triều đình gần như đều là người của hắn, trong quân cũng cài vào không ít kẻ thân tín, châu phủ địa phương đều có người của “Long đảng”.

Đêm nay công phá hoàng cung, đoạt được quyền khống chế kinh thành, thì đã có thể hành động như gia tộc Tư Mã.

Lựa chọn một ấu chủ phù hợp đăng cơ, Long tướng sẽ tiếp tục khống chế triều chính.

Nếu như cấp tiến hơn thì trực tiếp xưng đế đổi niên hiệu, hệ thống quan viên của “Long đảng” cũng có thể bảo đảm cho quốc triều bình an vượt qua thời điểm rối ren này.

“Long tướng rất có thể trúng kế của bệ hạ!”

Lôi tư ngục lắc đầu nói: “Trong buổi chầu trước đó vài ngày, Long tướng còn nói thân thể bệ hạ không đáng lo, ít nhất có thể sống được ba bốn năm nữa……”

“Chẳng lẽ bệ hạ giả chết sao?”

Chu Dịch nhíu mày, cẩu hoàng đế kia đã sớm không quan tâm đến thanh danh, có khi lại vứt hết mặt mũi giả chết gạt Long tướng.

“Bệ hạ đã ba mươi sáu năm không thượng triều, Long tướng quyền thế khuynh triều, thế lực trải rộng trong ngoài hoàng cung, thì sao lại không xác nhận được tin tức chứ?”

Lôi tư ngục chỉ về phía cửa Nam của hoàng cung, nói: “Phó chỉ huy sứ Cẩm Y Vệ muốn nội ứng ngoại hợp đánh phá cửa Nam, kết quả rơi vào bẫy, đang cùng đồng liêu chém giết.”

Cẩm Y Vệ là thân quân của thiên tử, phó chỉ huy sứ lại cùng Long tướng mưu phản!

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK