• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Thế cho nên rất nhiều cao thủ có những danh hiệu tương tự nhau, và thường được dùng như là: Tiêu, Bá, Hạo, Liệt vv, rất có thể là mời cùng một người đặt tên cho mình.

“Bổn tọa cũng coi như có kiến thức rộng rãi, chưa bao giờ nghe nói đến người này, tiểu tử nhà ngươi còn dám nói dối?”

Kiếm khí vờn quanh đỉnh đầu Dư Kiệt, nhẹ nhàng xoay vài vòng, từng sợi tóc rơi xuống mặt đất, chỉ cần thấp hơn nửa tấc nữa thì sẽ bổ vào sọ.

“Tiền bối bớt giận, vãn bối tuyệt đối không hề lừa gạt……”

Dư Kiệt sợ tới mức kinh hồn táng đảm, cắn răng nói: “Dư Thạch Đầu là tên thật của tổ tiên ta, bên ngoài có thi có biệt hiệu khác, gọi là Hoàng Thiên vương!”

“Hoàng Thiên vương……”

Giọng nói của Chu Dịch mờ mịt, dường như đang nhớ lại quá khứ: “Lão phu cũng có duyên gặp hắn một lần, từng nghe hắn nhắc đến loạn Thương Hoàng, do Giang Nam thế gia thao túng, cuối cùng hai vị Thiên Vương trở thành kẻ bị bỏ rơi!”

“Tiền bối nói không sai. Năm đó Thương Thiên vương có Phù Triện của tổ tiên giúp sức, ngay đến cả Lý Võ cũng không làm được gì.”

Dư Kiệt giận dữ nói: “Giang Nam thế gia vốn dĩ ủng hộ tổ tiên, sau đó lén phản chiến với triều đình, lừa tổ tiên chúng ta và Thương Thiên vương uống kỳ độc, nếu không thì Tiên Thiên tông sư há có thể bắt sống được hắn!”

“Thì ra là thế.”

Chu Dịch lập tức hiểu ra, sau khi đột phá cảnh giới Tiên Thiên nhờ vào ma công, mới biết được năm đó Thương Thiên vương mạnh mẽ, ngang tàng.

Lý Võ có thể bắt sống hắn, vốn tưởng rằng là do thiên phú dị bẩm, chân tướng sự thật lại là do trúng kỳ độc.

Đại tướng quân nổi tiếng khắp thiên hạ, được mọi người tôn xưng là quang minh lỗi lạc, không ngờ cũng sử thủ đoạn bỉ ổi.

Điều này khiến cho tâm trạng đắc chí của Chu Dịch như bị xối cho một chậu nước lạnh.

Tiên Thiên tông sư vô địch trần thế, lại không phải là bất tử, sẽ bị kẻ địch lừa gạt, hạ độc, chèn ép đủ các loại thủ đoạn ác độc.

Một khi không cẩn thận trúng kế, thì sẽ nối gót theo bước chân của Thương Thiên vương!

“Làm sao để chứng minh ngươi là hậu nhân của Hoàng Thiên vương?”

“Tên của loại phù triện kia là Âm Ảnh phù, là phù pháp bí truyền của tổ tiên, nguồn gốc của Ảnh Mật Vệ từng danh chấn Giang Nam chính là đây.”

Dư Kiệt lấy ra một tấm phù triện từ trong lòng, trên đó là những chữ xiên vẹo được viết từ chu sa: “Năm đó đại quân triều đình công phá Thiên Vương phủ, vãn bối nhờ vào lá bùa này mà ẩn nấp được, mới may mắn tránh được một kiếp.”

Chu Dịch hỏi: “Loại bù này có ưu điểm gì?”

Dư Kiệt nói: “ Âm Ảnh phù có thể triệu hồi sương mù hộ thân, lẫn vào bóng đêm, giống như ẩn thân.”

Chu Dịch ra lệnh nói: “Thi triển ra thử, để cho bổn tọa nhìn thử!”

Năm đó khi hắn nhận thấy Thiên Lao đang gặp nguy hiểm, Chu Dịch vội vàng rời khỏi đó đi lánh nạn, sau này cuối cùng cũng không còn nhìn thấy Hoàng Thiên vương nữa.

Vốn dĩ cho rằng dân gian đồn rằng Hoàng Thiên vương dùng nước bùa chữa bệnh hành nghề y, đây chính là sách lược củng cố niềm tin vào tín ngưỡng, để tạo điều kiện tạo phản.

Hiện giờ xem ra, thật sự đúng là có vài phần thủ đoạn huyền diệu.

Phù triện chi thuật đã thoát ly khỏi võ đạo phàm tục, nó cũng giống như tu sĩ pháp môn, khiến cho Chu Dịch đầy mong đợi.

Dư Kiệt không dám cự tuyệt, nội khí rót vào bên trong phù triện, chỉ thấy Âm Ảnh phù không có lửa mà tự cháy hóa thành tro bụi.

Nhà tù trống rỗng bốc lên một đám sương đen, vây quanh nửa thước chung quanh người Dư Kiệt, từ xa nhìn lại chỉ nhìn thấy một mảnh đen như mực, gần như là hợp nhất làm một cùng bóng đêm.

Chu Dịch hỏi: “Còn có những loại phù triện nào khác nữa không?”

“Mấy năm trước để trốn tránh sự đuổi giết của Cẩm Y Vệ, vãn bối gần như đã dùng hết tất cả loại phù triện công kích, chỉ còn sót lại mấy lá Âm Ảnh phù và Thần Hành phù.”

Dư Kiệt lại lấy ra một tấm lá bùa, hoa văn trên đó không giống với Âm Ảnh phù.

Chu Dịch ẩn nấp trong bóng tối, nhìn chằm chằm Dư Kiệt một lát, vẫn chưa xác định được rằng tiểu tử này còn có phù triện công kích hay không. Lỡ đâu sau khi hắn hiện thân thì mấy quả cầu lửa lớn phóng tới thì sao.

Tiên Thiên tông sư miễn cưỡng lắm mới bước lên còn đường tu hành, chưa chắc có thể cản được linh phù.

“Chẳng lẽ Hoàng Thiên vương không truyền thụ phù triện chi thuật cho ngươi sao?”

Dư Kiệt trầm ngâm một lát, nói: “Có truyền một chút, chỉ là vãn bối thiên tư ngu dốt, không thể lĩnh ngộ.”

Chu Dịch không hề che giấu mục đích của chính mình, ngữ khí hung ác bá đạo: “Bổn tọa cảm thấy hứng thú với phù triện chi thuật, vậy thì lấy tính mạng của tiểu tử nhà ngươi trao đổi, thấy sao?”

Dư Kiệt cho rằng Chu Dịch là lão quái giang hồ, đám người này có tính tình quái đản thô bạo, hắn không dám có ý cự tuyệt.

“Rẹt” một tiếng, xé cổ tay áo ra, lấy ra một quyển sách bìa trắng ở bên trong: “Phù pháp mà tổ tiên truyền thụ, vãn bối đều ghi chép vào đây, tiền bối cứ lấy mà tham khảo.”

Chu Dịch lại hỏi: “Tiểu tử, nhà ngươi đã có truyền thừa, tại sao còn chạy đến Thiên Lao?”

“Tiền bối có điểm không biết, tổ tiên chỉ truyền phù pháp nhập môn, sau này vì tình thế thay đổi đột ngột, không thể lưu lại truyền thừa hoàn chỉnh.”

Dư Kiệt giải thích nói: “Cho dù là phù pháp nhập môn, vãn bối lĩnh ngộ suốt mấy năm vẫn không nắm được trọng điểm, chỉ có thể gửi gắm hy vọng vào việc tìm kiếm nội dung kế tiếp, có lẽ có thể học thành phù triện chi thuật.”

“Khặc khặc khặc!”

Những tiếng cười quái dị liên tiếp vào vào trong tai của Dư Kiệt, trong gióng nói của Chu Dịch ẩn chứa sát ý lạnh lẽo.

“Tiểu tử, ngươi nói nhiều như vậy, dự định muốn dùng cách mượn đao giết người, mượn tay bổn tọa tìm truyền thừa phù pháp hay sao?”

Dư Kiệt ngoan ngoãn thừa nhận: “Vãn bối đã tìm hết ở những nơi mà tổ tiên có khả năng lưu lại truyền thừa rồi, hiện giờ chỉ còn lại hai nơi là Thiên Lao và Chiến Ngục.”

“Chiến Ngục……”

Chu Dịch đã sớm lục soát Thiên Lao rồi, cho nên rất có khả năng là phù triện chi thuật của Hoàng Thiên vương nằm ở Chiến Ngục của Cẩm Y Vệ.

Chiến Ngục vô cùng nguy hiểm, còn ghê gớm hơn cả Thiên Lao!

“Thế nhân đồn rằng Hoàng Thiên vương được dị nhân truyền pháp, tu thành phù triện chi thuật, là thật hay là giả?”

“Không dám giấu tiền bối!”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK