**********
Chương 10: Đây Là Xe Của Ai?
Lâm Tân Ngôn cúi thấp đầu nhìn dáng vẻ của mình, nhận lấy, khoác lên người!
Sau khi ra khỏi cửa hàng 4S, Lâm Vân trực tiếp trở lại trường học.
Trong lớp học.
Lâm Tân Ngôn cúi thấp đầu nhìn dáng vẻ của mình, nhận lấy, khoác lên người!
Hôm nay Trương Hổ đã không đến lớp, và chắc tám phần là đang ở bệnh viện.
Ngoài ra, chuyện sinh viên đại gia bí ẩn quyền tặng tiền cho trường vẫn đang tiếp tục được bàn tán xôn xao, mọi người trong trường đều biết về điều này, nhưng không ai biết danh tính cụ thể của sinh viên đại gia bí ẩn này.
Lâm Tân Ngôn cúi thấp đầu nhìn dáng vẻ của mình, nhận lấy, khoác lên người!
Khi Lâm Vân đến lớp, anh phát hiện hai vạn và một tờ giấy được để trong ngăn bàn.
Lâm Vân mở tờ giấy ra: “Lâm Vân, cảm ơn lòng tốt của cậu. Tôi không thể lấy số tiền này không không như vậy được.”
Lâm Tân Ngôn cúi thấp đầu nhìn dáng vẻ của mình, nhận lấy, khoác lên người!
Mặc dù trên tờ giấy không có chữ ký, nhưng Lâm Vận biết rằng nó là do lớp trưởng Vương Tuyết để lại, và đó đúng số tiền mà Lâm Vân đưa cho cô tối hôm qua. "Cô nhóc này, tiền đưa tới tận cửa mà không cần sao? Chậc chậc, thú vị thật." Lâm Vân không khỏi nở nụ cười.
Ngay sau đó, Lâm Vân ngẩng đầu nhìn lớp trưởng Vương
Lâm Tân Ngôn cúi thấp đầu nhìn dáng vẻ của mình, nhận lấy, khoác lên người!
Tuyết đang ngồi ở phía trước, lúc này cô đang đọc sách. Lâm Vân không khỏi thở dài trong lòng, giữa cô và bạn gái cũ đúng là khác nhau một trời một vực.
Lúc này, Lâm Vân đột nhiên nhận ra, hình như anh có hứng thủ với Vương Tuyết?
Lâm Tân Ngôn cúi thấp đầu nhìn dáng vẻ của mình, nhận lấy, khoác lên người!
Lúc này, Mập cùng bàn vỗ vào người Lâm Vân: “Lâm Vân, sao cậu cứ nhìn chằm chằm vào lớp trưởng Vương Tuyết Như vậy? Cậu thích cậu ấy sao? Thằng nhóc này, cậu đã có bạn gái rồi đó nghe." “Tôi đã chia tay với Phỉ Phỉ rồi, mới hôm kia thôi.” Lâm Vân trả lời. "Cái gì? Hai người chia tay rồi? Tại sao?" Mập lộ vẻ kinh ngạc. “Cô ấy chê tôi nghèo." Lâm Vân khoát tay. “Mẹ kiếp, mình nói sao hai ngày nay cậu kỳ lạ như vậy, hóa ra là thất tình.” Mập chợt hiểu ra. “Lâm Vân thế này ha, buổi tối tôi mời cậu uống rượu!” Mập vỗ vỗ bả vai Lâm Vân.
Mập cho rằng Lâm Vân thất tình, nhất định là tâm tình không tốt, phải cùng Lâm Vân đi uống vài ly. “Ừ!” Lâm Vân gật đầu đáp ứng.
Lâm Tân Ngôn cúi thấp đầu nhìn dáng vẻ của mình, nhận lấy, khoác lên người!
Buổi tối tám giờ, trước của quán bar Phẩm Vị.
Ngay khi Lâm Vân bước vào quán bar, tiếng nhạc đình tại nhức óc đã dội vào tai, thành thật mà nói, Lâm Vân thực sự không thích môi trường này.
Lâm Tân Ngôn cúi thấp đầu nhìn dáng vẻ của mình, nhận lấy, khoác lên người!
Hiện nay là thời điểm kinh doanh quán bar đang nở rộ nên quán bar có rất nhiều người.
Sau khi vào quán. "Lâm Vân, ở đây!"
Lâm Tân Ngôn cúi thấp đầu nhìn dáng vẻ của mình, nhận lấy, khoác lên người!
Mập liên tục vẫy tay với Lâm Vân.
Lâm Vân gật đầu, sau đó bước nhanh đến chỗ Mập.
Lâm Tân Ngôn cúi thấp đầu nhìn dáng vẻ của mình, nhận lấy, khoác lên người!
Ngay khi Lâm Vân ngồi xuống, Mập liền ghé vào tại Lâm Vẫn nói nhỏ: "Lâm Vẫn, cậu không phải là bị thất tình sao? Để mình giới thiệu cho cậu một mỹ nữ. Chuyện cũ xem như kết thúc ở đây thôi." Lâm Vân sau khi nghe lời này mới nhận ra, hóa ra Mập mời mình đến quán bar uống rượu, vì sợ anh không thoát ra khỏi cái bóng của chuyện thất tình nên đã giới thiệu bạn gái cho anh.
Sau khi Lâm Vân nghe xong, khóe miệng hiện lên một nụ cười khổ, lo lắng của Mập là hoàn toàn không cần thiết, đương nhiên trong lòng Lâm Vân hẳn là vẫn có chút dao động.
Lâm Tân Ngôn cúi thấp đầu nhìn dáng vẻ của mình, nhận lấy, khoác lên người!
Trên bàn, ngoài Mập ra còn có hai thiếu nữ, cả hai đều ăn mặc rất đẹp.
Một trong hai cô gái trẻ đó là bạn gái của Mập, tên là Chu Mai, còn cô gái kia thì Lâm Vân chưa bao giờ gặp, cô ấy tên là Quách Hiểu Hiểu, là người mà Mập muốn giới thiệu cho Lâm Vân. “Lâm Vân, nhanh chào hỏi các bạn đi.” Mập chọc cùi chỏ vào Lâm Vân. “Xin chào, tôi tên là Lâm Vân.” Lâm Vân chủ động đưa tay ra.
Lâm Tân Ngôn cúi thấp đầu nhìn dáng vẻ của mình, nhận lấy, khoác lên người!
Mặc dù Lâm Vân không có hứng thú với cô gái trước mặt, nhưng vẫn phải giữ thể diện cho Mập chủ, đúng không? Quách Hiểu Hiểu nhìn Lâm Vân, sau khi nhìn thấy cách ăn mặc của Lâm Vân, bĩu môi, một tia thất vọng xẹt qua gương mặt. "Tôi là Quách Hiểu Hiểu."
Quách Hiểu Hiểu tùy tiện trả lời, không thèm bắt tay với Lâm Vân.
Lâm Tân Ngôn cúi thấp đầu nhìn dáng vẻ của mình, nhận lấy, khoác lên người!
Lâm Vận lắc đầu cười khổ, đồng thời thụ tay về, cư nhiên có thể thấy được sự coi thường trong mắt Quách Hiểu Hiểu, cho nên đến bắt tay cũng không muốn.
Vào lúc này, bạn gái của Mập là Chu Mai nói: "Mập, anh nói muốn giới thiệu bạn trai cho Hiểu Hiểu, em cứ tưởng là ai? Làm suy nghĩ cả buổi trời, thì ra là Lâm Vân, vậy anh giới thiệu cho Hiểu Hiểu về hoàn cảnh gia đình của Lâm Vân đi."
Lâm Tân Ngôn cúi thấp đầu nhìn dáng vẻ của mình, nhận lấy, khoác lên người!
Lâm Vân chợt cau mày khi nghe những lời này.
Chu Mai biết gia đình Lâm Vân nghèo khó, nhưng cô ta lại chủ động lấy chuyện đó ra mà nói, dường như đang muốn châm biếm Lâm Vẫn là một đứa nghèo.
Lâm Tân Ngôn cúi thấp đầu nhìn dáng vẻ của mình, nhận lấy, khoác lên người!
Lâm Vân chưa từng có ấn tượng tốt với Chu Mai, vừa nhìn là đã biết cô ta không phải là một người an phận, lúc trước Lâm Vân đã nói với Mập là không nên quen Chu Mai.
Thật tiếc là Mập bị tình yêu làm cho mờ mắt mà không nghe lời Lâm Vân. “Tôi là con nhà nghèo, nhà nghèo rớt mồng tơi, có gì hay mà giới thiệu.” Lâm Vân vừa nhập rượu vừa nói. Mập nhận ra bầu không khí ngượng ngùng nên vội lên tiếng để thay đổi không khí. "Ừm... tuy gia cảnh của anh bạn Lâm Vân của tôi không tốt lắm, nhưng cậu ấy vẫn luôn học hành rất tốt! Sau khi tốt nghiệp nhất định sẽ tìm được một công việc tốt, tương lai chắc chắn sẽ không tệ."
Lâm Tân Ngôn cúi thấp đầu nhìn dáng vẻ của mình, nhận lấy, khoác lên người!
Quách Hiểu Hiểu chế nhạo nói: "Ha ha, chỉ là người bình thường thôi, sao có thể tìm được việc gì tốt chứ? Cho dù vất vả cả đời cũng không thể sánh được với một đầu ngón tay của con nhà giàu."
Chu Mai cũng vội vàng đồng ý: "Đúng vậy, gần đây trường chúng ta có một sinh viên đại gia bí ẩn, tùy tiện quyên góp cho trường mười triệu. Người giống như nhà Lâm Vân dù chăm chỉ cả đời cũng không sánh được!" “Đương nhiên là tôi không thể so với sinh viên đại gia bí ẩn kia rồi.” Lâm Vân cười nói.
Lâm Tân Ngôn cúi thấp đầu nhìn dáng vẻ của mình, nhận lấy, khoác lên người!
Lâm Vân muốn nói rằng tôi là người đã quyền tặng tiền đó. Nhưng sau này nghĩ lại, nếu anh nói ra bọn họ sẽ không tin đâu, chỉ cười nhạo anh khoe khoang, cho nên Lâm Vân không nói ra. "Xem như cậu cũng tự biết mình đó, cậu có biết gia cảnh nhà Quách Hiểu Hiểu không? Không ngại cho cậu biết, gia đình cô ấy mở một công ty, Lâm Vẫn cậu xứng sao?" Chu Mai kiêu ngạo nói. “Xin lỗi, là cô ta không xứng với tôi mới phải.” Lâm Vân bình tĩnh nói.
Bây giờ Lâm Vân, với tư cách là cháu trai của người giàu nhất Tây Nam, chỉ là thiên kim của một công ty nho nhỏ, Lâm Vân thực sự không thèm để ý. "Cái gì? Cậu nói Hiểu Hiểu của chúng tôi không xứng với thằng nhà quê như cậu hả? Câu này mà cậu cũng nói ra được, cậu không biết xấu hổ hả?"
Lâm Tân Ngôn cúi thấp đầu nhìn dáng vẻ của mình, nhận lấy, khoác lên người!
Chu Mai dường như nghe được câu nói đáng xấu hổ nhất trong cuộc đời mình. Quách Hiểu Hiểu lộ ra vẻ khó chịu, một thằng nhà quê mà dám nói cô ta không xứng sao? Điều này khiến cô ta rất không hài lòng.
Quách Hiểu Hiểu đưa ra một tấm thiệp mời. “Nhóc, cậu biết thư mời này là gì không? Thư mời từ chi nhánh Thanh Dương của tập đoàn Hoa Đỉnh. Một kẻ nhà quê như cậu, cả đời này chắc là chưa bao giờ đến một buổi tiệc cao cấp như vậy đấu!" Quách Hiểu Hiểu tỏ vẻ tự hào. “Wow, tiệc rượu của tập đoàn Hoa Đỉnh, hâm mộ quá đi mất!” Chu Mai bày ra vẻ mặt đầy vẻ ngưỡng mộ.
Lâm Tân Ngôn cúi thấp đầu nhìn dáng vẻ của mình, nhận lấy, khoác lên người!
Tiếng tăm của tập đoàn Hoa Đỉnh nổi tiếng như thế nào ở ba tỉnh Tây Nam thì không cần phải nói, ngay cả lời mời của chi nhánh Thanh Dương trong mắt họ cũng vô cùng, vô cùng là lợi hại l
Hơn nữa, chi nhánh Thanh Dương của tập đoàn Hoa Đỉnh có danh tiếng và địa vị rất cao ở Thanh Dương này, trong mắt mấy người Chủ Mai đều là vẻ ngưỡng một Sau khi Lâm Vân nghe xong, không khỏi lộ ra một nụ cười nghiền ngẫm. Bản thân Lâm Vân là chủ tịch chi nhánh Thanh Dương của tập đoàn Hoa Đỉnh, nhưng không ngờ rằng Quách Hiểu Hiểu lại còn đem thiệp mời này khoe khoang với anh. "Quách Hiểu Hiểu, thứ bảy này cô có đến tham gia buổi tiệc này không? Đến lúc đó, biết đầu chừng chúng ta lại gặp nhau." Lâm Vân cười nói. Cập nhật nhanh nh*ất trên Truyện88.vip
Lâm Tân Ngôn cúi thấp đầu nhìn dáng vẻ của mình, nhận lấy, khoác lên người!
Lâm Vân là chủ nhân của buổi tiệc đó, nếu Quách Hiểu Hiểu định tham gia bữa tiệc này, việc gặp mặt Lâm Vân là điều không thể tránh khỏi. Chỉ là Lâm Vân đang suy nghĩ không biết Quách Hiểu Hiểu sẽ có biểu cảm như thế nào khi phát hiện ra anh là chủ tịch mới của chi nhánh Thanh Dương. "Gặp cậu? Làm sao có khả năng? Cậu có tư cách tham dự sao?" Quách Hiểu Hiểu khinh thường cười lạnh. "Chưa chắc đâu. Nếu như lúc đó cậu ta đến khách sạn để làm tạp vụ, có lẽ cậu ta đủ tư cách đi vào." Chu Mai che miệng cười. “Được rồi, đừng nói nữa, chúng ta lên sàn nhảy đi.” Thấy không khí không ổn, Mập đề nghị đi nhảy để làm hòa hoãn bầu không khí. “Mình nhảy với Chu Mai, Lâm Vân và Quách Hiểu Hiểu, hai người nhảy chung đi.” Mập đề nghị. “Xin lỗi, cậu ấy không xứng nhảy với mình!” Mặt Quách Hiểu Hiểu lạnh lùng, cô ta cũng không thèm nhìn Lâm Vân.
Nói xong, Quách Hiểu Hiểu đứng dậy và đi đến sàn nhảy một mình. “Này..."
Lâm Tân Ngôn cúi thấp đầu nhìn dáng vẻ của mình, nhận lấy, khoác lên người!
Mập trông có vẻ ngượng ngùng, vốn dĩ cậu ta muốn giới thiệu bạn gái cho Lâm Vân, nhưng không ngờ lại thành chuyện xấu, lại ồn ào thành ra như vậy. "Lâm Vân, ngại quá, không ngờ lại thành ra như vậy.” Vẻ mặt Mập đầy vẻ có lỗi. “Không sao đâu, Mập."
Lâm Vân vỗ vỗ Mập vai, Lâm Vận biết ý định ban đầu của cậu ta là được rồi, cậu ta chỉ muốn giúp anh mà thôi.
Lâm Tân Ngôn cúi thấp đầu nhìn dáng vẻ của mình, nhận lấy, khoác lên người!
Cuối cùng, Mập không lên sàn nhảy mà rùng uống rượu.
Trong khoảng thời gian này, Lâm Vân cũng nhận được một cuộc gọi từ cửa hàng Lamborghini 4S.
Lâm Tân Ngôn cúi thấp đầu nhìn dáng vẻ của mình, nhận lấy, khoác lên người!
Bởi vì quán bar rất ồn ào, Lâm Vân phải chạy vào toilet để nghe điện thoại. Cửa hàng 4S cho biết mọi thủ tục đã hoàn tất, đồng thời hỏi Lâm Vân mang xe đến đầu, và bao lâu thì mang đến.
Lâm Vân suy nghĩ một chút, liền yêu cầu cửa hàng 4S trực tiếp giao xe tới cửa quán bar, lát nữa thì có thể lái được rồi.
Lâm Tân Ngôn cúi thấp đầu nhìn dáng vẻ của mình, nhận lấy, khoác lên người!
Khoảng nửa giờ sau, Quách Hiểu Hiểu trở lại từ sàn nhảy. “Hôm nay chơi thật chán, chúng ta đi thôi.” Quách Hiểu Hiểu nói.
Sau khi rời quán bar.
Lâm Tân Ngôn cúi thấp đầu nhìn dáng vẻ của mình, nhận lấy, khoác lên người!
Một chiếc Lamborghini Aventador màu cam mới tinh, đậu trước quán bar, là chiếc mà Lâm Vân nhìn thấy trong cửa hàng 4S vào buổi sáng.
Một chiếc siêu xe thể thao như vậy được đặt ở đây, tất nhiên là rất bắt mắt. "Chà! Lamborghini quá ngầu! Nó đẹp quá!" "Đây là chiếc Lamborghini của thiếu gia nào vậy? Xe đậu trước quán bar, chứng tỏ hiện tại chủ nhân đang ở trong quán bar? Nếu ai may mắn có lẽ đêm nay có thể bám vào vị thiếu gia này!" "Mẹ nó, nếu mình có thể lái một chiếc xe như vậy, đúng thật là tuyệt!"
Lâm Tân Ngôn cúi thấp đầu nhìn dáng vẻ của mình, nhận lấy, khoác lên người!
Xung quanh xe có nhiều nam nữ thanh niên, nhiều người vừa nói chuyện vừa lấy điện thoại ra chụp ảnh.
Thậm chí, có không ít mỹ nhân vẫn đang đợi ở đây, đợi chủ xe xuất hiện là sẵn sàng tán tỉnh Lamborghini Aventador còn có biệt danh là sát thủ bóng đêm, điều này chắc chắn không phải là không có căn cứ. ở thành phố phía Nam như Thanh Dương, chắc chắn không có nhiều con nhà giàu có có thể lái những chiếc xe sang trọng như vậy! "Chà! Lamborghini!"
Lâm Tân Ngôn cúi thấp đầu nhìn dáng vẻ của mình, nhận lấy, khoác lên người!
Khi Quách Hiểu Hiểu và Chu Mai nhìn thấy chiếc xe, cả hai đều không khỏi thốt lên. “Nếu bạn trai mình có được một chiếc xe như thế này thì thật tuyệt, lái nó ra ngoài đúng là hãnh diện mà!" Chu Mai, bạn gái của Mập hâm mộ nói. "Đừng mơ tưởng. Chiếc xe nguyên kiện này bảy tám triệu. Cả đời này anh cũng không mua nổi." Mập lắc đầu cười khổ.
Quách Hiểu Hiểu cũng hâm mộ nói: “Không biết chủ nhân của chiếc xe này là ai, nếu mình có thể làm quen với được, thì thật tuyệt!"
Lâm Tân Ngôn cúi thấp đầu nhìn dáng vẻ của mình, nhận lấy, khoác lên người!