**********
Chương 16: Anh Em Bị Đánh
Truyện được đăng độc quyền trên VietWriter.vn
“Vâng, chủ tịch!” Lưu Ba gật đầu đồng ý.
Sau khi Trương Đại Xuân nghe xong liền nóng lòng, nếu như tập đoàn Hoa Đỉnh mà không còn hợp tác với bọn họ, công ty của ông ta có thể sẽ đóng cửa l “Lâm thiếu, xin ngài... hãy cho chúng tôi một cơ hội nữa! Tôi nhất định sẽ về dạy dỗ lại thằng con trai tôi!" Trương Đại
Truyện được đăng độc quyền trên VietWriter.vn
Xuân cũng bắt đầu van xin. “Câm miệng!” Lâm Vân cau mày.
Ngay sau đó, Lâm Vân híp mắt, đầy khí thế nói: "Kết cục như vậy là tôi đã cho mấy người đủ mặt mũi rồi. Nếu thật sự muốn truy cứu, thì ông và con trai ông đều sẽ phải chết Đến ông trời cũng không cứu được hai người đâu!"
Truyện được đăng độc quyền trên VietWriter.vn
Trương Đại Xuân nghe vậy thì trái tim co thắt làm cho sắc mặt tái nhợt, ông ta biết Lâm Vận là cháu của Liễu Chí Trung, nếu Lâm Vân thật sự muốn giết con mình, thì nhất định sẽ làm được!
Trương Hổ ngã xuống đất, vẻ mặt tuyệt vọng.
Truyện được đăng độc quyền trên VietWriter.vn
Xong rồi!
Trương Hổ biết, mọi chuyện đã kết thúc!
Truyện được đăng độc quyền trên VietWriter.vn
Lâm Vân ngồi trở lại ghế sofa, đồng thời vẫy tay, phun ra hai câu: "Nếu không có chuyện gì nữa, thì cút đi!" "Hai vị, xin mời!"
Lưu Ba mở cửa, ra hiệu cho Trương Hổ và con trai rời đi. Cứ như vậy, hai cha con tuyệt vọng tức giận rời khỏi phòng chờ VIP.
Truyện được đăng độc quyền trên VietWriter.vn
Ngoài phòng chờ VIP. "Bop!"
Vừa ra khỏi cửa, Trương Đại Xuân đã tát vào mặt Trương Hỗ. “Đồ đáng chết, sao mày dám xúc phạm đến cháu ngoại của Liễu Chỉ Trung, mày chán sống rồi hả?” Trương Đại Xuân đầy tức giận. “Ba, con... con thật sự không biết nó là cháu ngoại của Liễu Chí Trung!" Trương Hỗ tuyệt vọng.
Truyện được đăng độc quyền trên VietWriter.vn
Sau khi trải qua những chuyện vừa rồi, Trương Đại Xuân và Trương Hổ không có mặt mũi tiếp tục ở lại tiệc rượu, hai người trực tiếp rời khỏi buổi tiệc rượu.
Bên trong phòng chờ VIP. “Lâm tổng, cho dù ngài không có ân oán gì với công ty vật liệu xây dựng Hồng Đạt, thì thực ra lần này là tôi đang chuẩn bị dừng hợp tác với họ.” Lưu Ba nói. "Ò? Tại sao?" Lâm Vân ngẩng đầu nhìn Lưu Ba. “Bởi vì vật liệu xây dựng do công ty của họ cung cấp không chỉ đắt mà nguyên vật liệu cũng ở mức trung bình. Họ hợp tác được với công ty chúng ta đó là vì đã hối lộ cho hai cha con nhà họ Ngô.” Lưu Ba nói. “Thì ra là như vậy.” Lâm Vân đột nhiên gật đầu.
Truyện được đăng độc quyền trên VietWriter.vn
Lưu Ba nói tiếp: “Lâm tổng, sau khi chúng ta ngừng hợp tác với công ty vật liệu xây dựng Hồng Đạt, chúng ta cần phải chọn một công ty vật liệu xây dựng mới để thay thế vào. Không biết Lâm thiếu có yêu cầu hay đề xuất gì không?" “Tôi tin anh, anh cứ liệu mà làm thôi.” Lâm Vân nói. “Lâm thiếu, ngài yên tâm, tôi sẽ chọn công ty có giá cả phù hợp, vật liệu tốt” Nhìn thấy Lâm Vận tin tưởng mình như vậy, Lưu Ba đương nhiên tỏ ra rất vui.
Của khách sạn.
Truyện được đăng độc quyền trên VietWriter.vn
Mập, bạn tốt của Lâm Vân, vui vẻ đến cửa khách sạn.
Hôm qua Lâm Vân có nói nếu Mập muốn đến tiệc rượu thì cứ đến, tất nhiên Mập sẽ đến để được mở rộng tầm mắt. "Thưa ngài, hãy chờ một chút." Mập vừa đến cửa đã bị hai nhân viên bảo vệ chặn lại, họ thấy Mập ăn mặc rất bình thường, dường như không có khả năng đến khách sạn Thanh Vân sử dụng dịch vụ vậy. “Tôi đến đây để tham gia tiệc rượu của tập đoàn Hoa Đỉnh, có chuyện gì vậy? Có vấn đề gì không?” Mập nhìn hai nhân viên bảo vệ. "Thưa ngài. Nếu ngài đến đây để tham gia tiệc rượu, xin vui lòng xuất trình thư mời." Hai nhân viên bảo vệ nói. "Thư mời à? Tôi được chủ tịch của công ty nhánh Thanh Dương của tập đoàn Hoa Đỉnh này mời bằng miệng, nên không có thư mời." Mập nói. “Xin lỗi, nếu không có thư mời thì không vào được!” Hai nhân viên bảo vệ chặn đường. "Không phải tôi đã nói rồi sao? Tôi được chủ tịch mời miệng! Nếu anh không tin, anh có thể đi hỏi." Mập bất lực.
Truyện được đăng độc quyền trên VietWriter.vn
Hai nhân viên bảo vệ không tin mà còn cười, như thể họ vừa nghe thấy một trò đùa vô cùng nực cười.
Lúc này, giám đốc tiền sảnh đi tới. "Làm sao vậy? Ôn ào như thế còn ra gì nữa hả?" "Giám đốc, cậu này nói cậu ấy đến tham gia tiệc rượu của tập đoàn Hoa Đỉnh, nhưng không có giấy mời. Cậu ấy nói là được chủ tịch tập đoàn Hoa Đỉnh mời miệng.” Hai nhân viên bảo vệ nói.
Truyện được đăng độc quyền trên VietWriter.vn
Mập gật đầu: "Đúng vậy, chủ tịch bằng lời mời tôi đến. Tôi là bạn tốt của cậu ấy.
Giám đốc tiền sảnh liếc nhìn Mập rồi cười: “Cậu nói cái gì? Chủ tịch chi nhánh Hoa Đỉnh mời miệng cậu hả? Cậu là là bạn tốt của chủ tịch chi nhánh Hoa Đỉnh sao?" “Ừ!” Mập lại gật đầu. "Cu mập, cậu đừng có đùa nữa, cậu như vậy mà là bạn của chủ tịch chi nhánh của Hoa Đỉnh hả? Đi mà soi gương coi thủ cậu là cái thả gì. Tôi nghĩ cậu chỉ muốn vào tiệc rượu ăn uống chùa thôi!" Giám đốc tiền sảnh chế nhạo.
Truyện được đăng độc quyền trên VietWriter.vn
Mập đỏ mặt, bị xem thường thế này, dĩ nhiên Mập rất khó chịu rồi.
Nếu là trước đây, Mập chỉ có thể chịu đựng việc bị xem thường.
Truyện được đăng độc quyền trên VietWriter.vn
Nhưng lần trước Lâm Vân đã có nói, sau này ai dám xem thường bọn họ, cứ việc chống lại, có chuyện gì Lâm Vân sẽ giải quyết.
Nghĩ đến đây, Mập trực tiếp ngầng đầu lên nói: "Không mặc hàng hiệu nổi tiếng thì có đáng bị ông xem thường không? Tôi nói rồi, đừng có dùng mắt chó mà xem thường người khác!"
Truyện được đăng độc quyền trên VietWriter.vn
Giám đốc tiền sảnh bỗng nhiên nhíu mày: "Cậu gọi tôi là chó? Con mẹ nó, cậu muốn chết sao?" "Tôi mắng ông đó! Mắt chó xem thường người khác!" Mập không tỏ ra yếu thế. "Nhóc con, con mẹ nó, cậu muốn chết mà!" “Bốp!" Giám đốc tiền sảnh tức giận tát thẳng vào mặt Mập.
Một cái tát trời giáng vào mặt Mập, Mập không kịp tránh đi, cậu ta không ngờ rằng tên giám đốc tiền sảnh này lại thực sự ra tay với mình. “Ông... Ông đánh tôi?” Mập che mặt trừng ông ta.
Truyện được đăng độc quyền trên VietWriter.vn
Giám đốc tiền sảnh tự đắc nói: "Tôi đánh cậu đó, dám mắng ông đây, sao không nhìn thử coi cậu là thứ gì đi. Hai người ném cái thứ hôi hám này ra ngoài cho tôi!"
Giám đốc tiền sảnh vẫy tay với hai nhân viên bảo vệ bên cạnh.
Truyện được đăng độc quyền trên VietWriter.vn
Nghe xong, hai nhân viên bảo vệ bước tới nhắc Mập lên. “Ông... Ông chờ đó ông đánh tôi, tôi nhất định sẽ bắt ông phải trả giả!" Mập tức giận chỉ vào giám đốc tiền sảnh. "Được, tôi sẽ đợi!” Giám đốc tiền sảnh chế nhạo.
Giám đốc tiền sảnh đã gặp vô số người, ông ta tự cho rằng, ông ta chỉ nhìn một cái cũng có thể biết được thân phận của đối phương như thế nào, cho rằng Mập là một kẻ nghèo hèn, thấp kém dễ bị ức hiếp nên không sợ.
Truyện được đăng độc quyền trên VietWriter.vn
Sau khi bị hai nhân viên bảo vệ ném ra ngoài, Mập trực tiếp lấy điện thoại ra, bấm gọi số của Lâm Vân...
Trong phòng chờ VIP. “Cái gì? Cậu bị đánh ở cửa khách sạn?" Lâm Vân kinh ngạc đứng lên khỏi chỗ ngồi. “Được rồi, đừng lo, bây giờ mình xuống lầu liền đây!” Lâm Vân nói vào điện thoại.
Truyện được đăng độc quyền trên VietWriter.vn
Sau khi cúp điện thoại.
Vẻ mặt Lâm Vân u ám, anh em mình đến tham gia tiệc rượu của mình lại bị đánh ngay ở cửa, hung hăng quá rồi đó? “Lâm thiếu, xảy ra chuyện gì?” Lưu Ba vội vàng hỏi. “Bạn của tôi bị giám đốc khách sạn đánh ở cửa khách sạn! Lâm Vân lạnh lùng nói. “Cái gì?” Lưu Ba cũng kinh ngạc, đây là chuyện lớn. "Lưu Ba, đi theo tôi!" Nhớ đọc truyện trê*n Truyện88.vip để ủng hộ team nha !!!
Truyện được đăng độc quyền trên VietWriter.vn
Lâm Vân đi thẳng ra ngoài.
Lưu Ba nhận ra sự nghiêm trọng của vấn đề, hắn nhanh chóng đi theo ra ngoài.
Truyện được đăng độc quyền trên VietWriter.vn
Cửa khách sạn.
Mập bị ném ra ngoài, lại quay lại đứng ở cửa. Vị giám đốc tiền sảnh vẫn đứng ở cửa không rời đi. "Nhóc con, con mẹ mày, sao cậu còn dám trở lại? Còn muốn bị đánh nữa hả?" Giám đốc tiền sảnh chỉ vào Mập, kiêu ngạo hỏi. “Câm miệng!"
Truyện được đăng độc quyền trên VietWriter.vn
Một tiếng hét dữ dội phát ra từ khách sạn.
Giám đốc tiền sảnh quay đầu lại, nhìn thấy Lâm Vân cùng Lưu Ba. “Lâm tổng, Lưu tổng!” Giám đốc tiền sảnh giật mình.
Truyện được đăng độc quyền trên VietWriter.vn
Ngay sau đó, giám đốc tiền sảnh nhanh chóng nở một nụ cười nịnh nọt và nói: “Lâm tổng, Lưu tổng, sao đột nhiên hai người lại ở đây?" “Cút ngay cho tôi!"
Lâm Vân dùng tay đẩy giám đốc tiền sảnh ra, trực tiếp đi tới trước mặt Mập. “Lâm Vân, cuối cùng thì cậu cũng đến rồi!” Mập tỏ vẻ bực bội. “Mập, ai đánh cậu?” Lâm Vân liếc mắt. "Ông ta!"
Truyện được đăng độc quyền trên VietWriter.vn
Mập chỉ trực tiếp vào giám đốc tiền sảnh.
Lâm Vân quay đầu nhìn về phía giám đốc tiền sảnh, trong mắt lóe lên sự lạnh lùng đáng sợ. Sau khi giám đốc tiền sảnh cảm nhận được ánh mắt của
Truyện được đăng độc quyền trên VietWriter.vn
Lâm Vân, sợ tới mức sắc mặt lập tức tái nhợt.
Giám đốc tiền sảnh không phải là kẻ ngốc, nhìn thấy cảnh này, ông ta đã hiểu Mập thực sự là bạn của chủ tịch mới của tập đoàn Hoa Đỉnh
Truyện được đăng độc quyền trên VietWriter.vn
Nghĩ đến đây, trái tim ông ta đột nhiên rơi xuống vực sâu, ông ta đã đánh bạn của chủ tịch của tập đoàn Hoa Đỉnh rồi! "Mẹ nó, ông cũng thật là to gan, một giám đốc nho nhỏ mà ngay cả bạn bè của tôi cũng dám đánh! Có phải ông cũng muốn đánh tôi luôn hả?" Lầm Vân tức giận nắm lấy cổ áo giám đốc tiền sảnh. “Lâm tổng, tha mạng!"
Giám đốc tiền sảnh rùng mình, trực tiếp quỹ trên mặt đất.
Truyện được đăng độc quyền trên VietWriter.vn
Hai nhận viên bảo vệ ở bên cạnh, bọn họ cũng sợ tới mức quỳ xuống đất, không ngờ Mập ăn mặc bình thường như vậy lại thực sự là bạn của chủ tịch mới tập đoàn Hoa Đỉnh!
Với thân phận của họ, hậu quả của việc xúc phạm tập đoàn Hoa Đỉnh, sao họ có thể kham nổi chứ?
Truyện được đăng độc quyền trên VietWriter.vn
Lâm Vân quay lại nhìn Mập, nheo mắt nói: "Mập, vừa rồi ông ta đánh cậu ra sao, cậu cứ trả lại gấp mười, gấp trăm lần cho mình!" “Được!” Mập gật đầu lia lịa.
Mập vừa bị giám đốc tiền sảnh đánh, sớm đã tức giận rồi, giờ là lúc để trả thù.
Truyện được đăng độc quyền trên VietWriter.vn
Mập trực tiếp xắn tay áo, sau đó xông vào giám đốc tiền sảnh. “Giám đốc, bây giờ ông đã tin tôi là bạn của chủ tịch chưa?" Mập nhìn giám đốc tiền sảnh đang quỳ trên mặt đất. "Tôi tin! Tôi tin rồi! Đại ca, là tôi có mắt không tròng, anh tha cho tôi đi!" Giọng nói của giám đốc tiền sảnh run run. "Tha cho ông? Nằm mơ đi!"
Mập nói xong liền tát thẳng vào mặt giám đốc tiền sảnh một bat tai. “Cái tát này là trả lại cho ông, tiếp theo sau là lãi suất "Bop!" "Bop!" "Bop!"
Truyện được đăng độc quyền trên VietWriter.vn
Mập không do dự mà tát mạnh giám đốc tiền sảnh mấy bạt tai.
Gương mặt của giám đốc tiền sảnh hằn lên dấu tay đỏ ửng, nhưng ông ta không dám phản kháng. Sau vài cái tát ấy, con tức mà Mập đã kìm nén trong lòng cuối cùng cũng đã được xả ra.
Truyện được đăng độc quyền trên VietWriter.vn
Đánh nhau xong, Mập lại hét vào mặt giám đốc tiền sảnh: "Về sau nhớ kỹ, đừng có dùng mắt chó mà xem thường người khác! Ông cho rằng ông mạnh lắm hả? Dựa vào cái gì mà xem thường người ta? Còn có nhiều người còn mạnh hơn ông nhiều đó!