Trong điện thoại truyền đến tiếng cười của Lưu Ba.
Sau khi cúp máy, tâm trạng của Lâm Vân rất tốt, bởi vì anh lại thành công đậm cho Khương Hùng Dũng một đao.
Lúc này, Lâm Vân đi đến trước cổng trường học.
Trước cổng trường học đang có một bóng dáng cao gầy đứng đó.
Làn da của cô gái trắng nõn, mặc một chiếc váy trắng, với mái tóc xoăn màu vàng, phong cách rất thời thượng, trong tay còn xách theo một chiếc túi của thương hiệu LV, ngũ quan của cô ta vô cùng tinh xảo.
Cô ta tên là Tô Bảo Nhi, là hoa hậu giảng đường nổi danh của trường đại học Bảo Thạnh.
Cô ta đúng chuẩn vừa đẹp vừa giàu.
Không chỉ vô cùng xinh đẹp, trong nhà còn rất có tiền, ở trong lòng rất nhiều người đàn ông, cô ta chính là một người hoàn mỹ.
Vì thế, cô ta chính là người tình trong mộng của rất nhiều nam sinh trong trường đại học Bảo Thạnh.
Đương nhiên, không có quá nhiều nam sinh theo đuổi cô ta, bởi vì ở trong trường đại học Bảo Thạnh, không có quá nhiều người có gia cảnh tốt hơn Tô Bảo Nhi.
Lúc này, một người đàn ông trẻ tuổi đang nói gì đó với
Tô Bảo Nhi.
Người đàn ông trẻ tuổi kia, Lâm Vân cũng biết anh ta, người khác đều gọi người này một tiếng anh Giang, một tên cậu ấm nhà giàu.
Vì sao lại gọi anh ta là cậu ấm nhà giàu ư? Bởi vì gia đình anh ta kinh doanh một chuỗi cửa hàng ăn uống, công việc làm ăn rất lớn, giá trị tài sản trong nhà ước tính rơi vào khoảng 3.500 tỷ, ở trong xã hội thượng lưu ở đất Bảo
Thạnh này, xem như là tương đối có máu mặt.
Theo như Lâm Vân biết, anh Giang này vẫn luôn theo đuổi Tô Bảo Nhi, trong trường có rất nhiều người biết chuyện đó.
“Anh Giang, anh đừng đến làm phiền tôi nữa có được không? Tôi thật sự có bạn trai rồi!” Vẻ mặt Tô Bảo Nhi không vui cho lắm.
“Được, vậy em hãy nói cho anh biết, bạn trai của em là ai! Anh xem ai dám cướp người của anh Giang!” Vẻ mặt anh Giang tràn đầy kiêu ngạo.
Đúng lúc này, Lâm Vân đi ngang qua bọn họ, cuộc đối thoại của hai người đã rơi vào trong tại Lâm Vân.
“Chính là anh ấy
Tô Bảo Nhi vừa nói, vừa quay đầu nhìn lại, đúng lúc đập vào mí mắt cô ta chính là Lâm Vân.
Vì thế, Tô Bảo Nhi giữ chặt, sau đó khoác lên cánh tay
Lâm Vân.
Lâm Vân nhất thời ngày người.
Chuyện quái gì thế này? Hoa hậu giảng đường muốn kéo anh đến làm bia đỡ đạn à? “Anh ấy chính là bạn trai của tôi!” Tô Bảo Nhi khoác tay Lâm Vân, nói với anh Giang.
“Là cậu ta? Tô Bảo Nhi, em cảm thấy anh có tin hay không?” Anh Giang cười khẩy.
Ngay sau đó, anh Giang quay đầu nhìn về phía Lâm Vân, mang theo giọng điệu khinh thường nói.
“Ranh con, cậu nói đi, cậu có phải là bạn trai của Tô Bảo Nhi hay không?”
Tô Bảo Nhi thấy thế, vội vàng nhéo Lâm Vân một cái, đồng thời không ngừng nháy mắt ra hiệu cho Lâm Vân, ý tứ rất rõ ràng, để Lâm Vân thừa nhận chuyện này.