Ngay sau đó, Lâm Vân híp mắt,
đầy khí thế nói: “Kết cục như vậy là tôi đã cho mấy người đủ mặt mũi rồi. Nếu thật sự muốn truy cứu, thì ông và con trai ông đều sẽ phải chết! Đến ông trời cũng không cứu được hai người đâu!”
Trương Đại Xuân nghe vậy thì trái tim co thắt làm cho sắc mặt tái nhựt, ông ta biết Lâm Vân là cháu của Liễu Chí Trung, nếu Lâm Vân thật sự muốn giết con mình, thì nhất định sẽ làm được!
Trương Hổ ngã xuống đất, vẻ mặt tuyệt vọng.
Xong rồi!
Trương Hổ biết, mọi chuyện đã kết thúc!
Lâm Vân ngồi trở lại ghế sofa, đồng thời vẫy tay, phun ra hai câu: “Nếu không có chuyện gì nữa, thì cút đi!”
“Hai vị, xin mời!”
Lưu Ba mờ cửa, ra hiệu cho Trương Hổ và con trai rời đi.
Cứ như vậy, hai cha con tuyệt vọng tức giận rời khỏi phòng chờ VI p.
Ngoài phòng chờ VIP.
“Bốp!”
Vừa ra khỏi cửa, Trương Đại Xuân đã tát vào mặt Trương Hổ.
“Đồ đáng chết, sao mày dám xúc phạm đến cháu ngoại của Liễu Chí Trung, mày chán sống rồi hả?” Trương Đại Xuân đầy tức giận.
“Ba, con… con thật sự không biết nó là cháu ngoại của Liễu Chí Trung!” Trương Hổ tuyệt vọng.
Sau khi trải qua những chuyện vừa rồi, Trương Đại Xuân và Trương Hổ không có mặt mũi tiếp
tục ở lại tiệc rượu, hai người trực tiếp rời khỏi buổi tiệc rượu.
Bên trong phòng chờ VIp.
“Lâm tổng, cho dù ngài không có ân oán gì với công ty vật liệu xây dựng Hồng Đạt, thì thực ra lần này là tôi đang chuẩn bị dừng hợp tác với họ.” Lưu Ba nói.
“Ồ? Tại sao?” Lâm Vân ngẩng đầu nhìn Lưu Ba.
“Bởi vì vật liệu xây dựng do công ty của họ cung cấp không chỉ đắt mà nguyên vật liệu cũng ở mức trung bình. Họ hợp tác được với
công ty chúng ta đó là vì đã hối lộ cho hai cha con nhà họ Ngô.” Lưu Ba nói.
“Thì ra là như vậy.” Lâm Vân đột nhiên gật đầu.
Lưu Ba nói tiếp: “Lâm tổng, sau khi chúng ta ngừng hợp tác với công ty vật liệu xây dựng Hồng Đạt, chúng ta cần phải chọn một công ty vật liệu xây dựng mới để thay thế vào. Không biết Lâm thiếu cỏ yêu cầu hay đề xuất gì không?”
“Tôi tin anh, anh cứ liệu mà làm thôi.” Lâm Vân nói.
“Lâm thiếu, ngài yên tâm, tôi sẽ chọn công ty có giá cả phù hợp, vật liệu tốt.” Nhìn thấy Lâm Vân tin tưởng mình như vậy, Lưu Ba đương nhiên tỏ ra rất vui.
Cửa khách sạn.
Mập, bạn tốt của Lâm Vân, vui vẻ đến cửa khách sạn.
Hôm qua Lâm Vân có nói nếu Mập muốn đến tiệc rượu thì cứ đến, tất nhiên Mập sẽ đến để được mở rộng tầm mắt.
“Thưa ngài, hãy chờ một chút.”
Mập vừa đến cửa đã bị hai nhân viên bảo vệ chặn lại, họ thấy Mập ăn mặc rất bình thường, dường như không có khả năng đến khách sạn Thanh Vân sử dụng dịch vụ vậy.
“Tôi đến đây để tham gia tiệc rượu của tập đoàn Hoa Đỉnh, có chuyện gì vậy? Có vấn đề gì không?” Mập nhìn hai nhân viên bảo vệ.
“Thưa ngài. Nếu ngài đến đây để tham gia tiệc rượu, xin vui lòng xuất trình thư mời.” Hai nhân viên
bảo vệ nói.
‘Thư mời à? Tôi được chủ tịch của công ty nhánh Thanh Dương của tập đoàn Hoa Đỉnh này mời bằng miệng, nên không có thư mời.” Mập nói.
“Xin lỗi, nếu không có thư mời thì không vào được!” Hai nhân viên bảo vệ chặn đường.
“Không phải tôi đã nói rồi sao? Tôi được chủ tịch mời miệng! Nếu anh không tin, anh có thể đi hỏi.” Mập bất lực.
Đánh giá 10 sao cho truyện để bọn mình có động lực ra thêm chương nhanh nhé!
Các bạn vào để theo dõi nhiều truyện Hot, góp ý / báo lỗi chương và trao đổi giao lưu với nhau nhé!
Đọc truyện tương tự được cập nhật nhanh nhất trên лhayhȯ