Trong lớp học.
Hôm nay Trương Hổ đã không đến lớp, và chắc tám phần là đang ở bệnh viện.
Ngoài ra, chuyện sinh viên đại gia bí ẩn quyên tặng tiền cho trường vẫn đang tiếp tục được bàn tán xôn xao, mọi người trong trường đều biết về điều này, nhưng không ai biết danh tính cụ thể của sinh viên đại gia bí ẩn này.
Khi Lâm Vân đến lớp, anh phát hiện hai vạn và một tờ giấy được để trong ngăn bàn.
Lâm Vân mở tờ giấy ra: “Lâm Vân, cảm ơn lòng tốt của cậu. Tôi không thể lấy số tiền này không không như vậy được.”
Mặc dù trên tờ giấy không có chữ ký, nhưng Lâm Vân biết rằng nó là do lớp trường Vương Tuyết để lại, và đó đúng số tiền mà Lâm Vân đưa cho cô tối hôm qua.
“Cô nhóc này, tiền đưa tới tận cửa mà không cần sao? Chậc chậc, thú vị thật.” Lâm Vân không
khỏi nở nụ cười.
Ngay sau đó, Lâm Vân ngẩng đầu nhìn lớp trưởng Vương Tuyết đang ngồi ở phía trước, lúc này cô đang đọc sách.
Lâm Vân không khỏi thở dài trong lòng, giữa cô và bạn gái cũ đúng là khác nhau một trời một vực.
Lúc này, Lâm Vân đột nhiên nhận ra, hình như anh có hứng thú với Vương Tuyết?
Lúc này, Mập cùng bàn vỗ vào người Lâm Vân: “Lâm Vân, sao
cậu cứ nhìn chằm chằm vào lớp trưởng Vương Tuyết Như vậy? Cậu… thích cậu ấy sao? Thằng nhóc này, cậu đã có bạn gái rồi đó nghe.”
“Tôi đã chia tay với Phỉ Phỉ rồi, mới hôm kia thôi.” Lâm Vân trả lời.
“Cái gì? Hai người chia tay rồi? Tại sao?” Mập lộ vẻ kinh ngạc.
“Cô ấy chê tôi nghèo.” Lâm Vân khoát tay.
“Mẹ kiếp, mình nói sao hai ngày nay cậu kỳ lạ như vậy, hóa ra là
thất tình.” Mập chợt hiểu ra.
“Lâm Vân thế này ha, buổi tối tôi mời cậu uống rượu!” Mập vỗ vỗ bả vai Lâm Vân.
Mập cho rằng Lâm Vân thất tình, nhất định là tâm tình không tốt, phải cùng Lâm Vân đi uống vài ly.
“ừ!” Lâm Vân gật đầu đáp ứng.
Buổi tối tám giờ, trước của quán bar Phẩm Vị.
Ngay khi Lâm Vân bước vào
quán bar, tiếng nhạc đinh tai nhức óc đã dội vào tai, thành thật mà nói, Lâm Vân thực sự không thích môi trường này.
Hiện nay là thời điểm kinh doanh quán bar đang nở rộ nên quán bar có rất nhiều người.
Sau khi vào quán.
“Lâm Vân, ở đây!”
Mập liên tục vẫy tay với Lâm Vân.
Lâm Vân gật đầu, sau đó bước nhanh đến chỗ Mập.
Ngay khi Lâm Vân ngồi xuống, Mập liền ghé vào tai Lâm Vân nói nhỏ: “Lâm Vân, cậu không phải là bị thất tình sao? Để mình giới thiệu cho cậu một mỹ nữ. Chuyện cũ xem như kết thúc ở đây thôi.”
Lâm Vân sau khi nghe lời này mới nhận ra, hóa ra Mập mời mình đến quán bar uống rượu, vì sợ anh không thoát ra khỏi cái bóng của chuyện thất tình nên đã giới thiệu bạn gái cho anh.
Sau khi Lâm Vân nghe xong, khóe miệng hiện lên một nụ cười khổ, lo lắng của Mập là hoàn toàn không cần thiết, đương nhiên
trong lòng Lâm Vân hẳn là vẫn có chút dao động.
Trên bàn, ngoài Mập ra còn có hai thiếu nữ, cả hai đều ăn mặc rất đẹp.
Một trong hai cô gái trẻ đó là bạn gái của Mập, tên là Chu Mai, còn cô gái kia thì Lâm Vân chưa bao giờ gặp, cô ấy tên là Quách Hiểu Hiểu, là người mà Mập muốn giới thiệu cho Lâm Vân.
“Lâm Vân, nhanh chào hỏi các bạn đi.” Mập chọc cùi chỏ vào Lâm Vân.
“Xin chào, tôi tên là Lâm Vân.” Lâm Vân chủ động đưa tay ra.
Mặc dù Lâm Vân không có hứng thú với cô gái trước mặt, nhưng vẫn phải giữ thể diện cho Mập chứ, đúng không?
Quách Hiểu Hiểu nhìn Lâm Vân, sau khi nhìn thấy cách ăn mặc của Lâm Vân, bĩu môi, một tia thất vọng xẹt qua gương mặt.
“Tôi là Quách Hiểu Hiểu.”
Quách Hiểu Hiểu tùy tiện trả lời, không thèm bắt tay với Lâm Vân.
Lâm Vân lắc đầu cười khổ, đồng thời thu tay về, cư nhiên có thể thấy được sự coi thường trong mắt Quách Hiểu Hiểu, cho nên đến bắt tay cũng không muốn.
Vào lúc này, bạn gái của Mập là Chu Mai nói: “Mập, anh nói muốn giới thiệu bạn trai cho Hiểu Hiểu, em cứ tường là ai? Làm suy nghĩ cả buổi trời, thì ra là Lâm Vân, vậy anh giới thiệu cho Hiểu Hiểu về hoàn cảnh gia đình của Lâm Vân đi.”
Lâm Vân chợt cau mày khi nghe những lời này.