Mục lục
Đỉnh Cấp Thần Hào
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Đánh giá 10 sao cho truyện để bọn mình có động lực ra thêm chương nhanh nhé!


Các bạn vào để theo dõi nhiều truyện Hot, góp ý / báo lỗi chương và trao đổi giao lưu với nhau nhé!


Đọc truyện tương tự được cập nhật nhanh nhất trên лhayhȯ


Chương 41: Báo… báo cho chủ tịch?
“Cái tát này là trả lại cho ông, tiếp theo sau là lãi suất!”
“Bốp!”
“Bốp!”
“Bốp!”
Mập không do dự mà tát mạnh giám đốc tiền sảnh mấy bạt tai.
Gương mặt của giám đốc tiền sảnh hằn lên dấu tay đỏ ửng, nhưng ông ta không dám phản kháng.
Sau vài cái tát ấy, cơn tức mà Mập đã kìm nén trong lòng cuối cùng cũng đã được xả ra.
Đánh nhau xong, Mập lại hét vào mặt giám đốc tiền sảnh: “Về sau nhớ kỹ, đừng có dùng mắt chó mà xem thường người khác! ông cho rằng ông mạnh lắm hả? Dựa vào cái gì mà xem thường người ta? Còn có nhiều người còn mạnh hơn ông nhiều đó!”
“Vâng, vâng, anh dạy rất đúng.”
Giám đốc tiền sảnh lau mồ hôi lạnh trên trán, gật đầu như gà mổ thóc.
Lâm Vân nhìn giám đốc tiền sảnh, lạnh lùng nói: “Chuyện ông đánh bạn của tôi, tôi sẽ nói cho chủ tịch ông. về phần ông ta xử lý ông như thế nào, tôi nghĩ ông ta có quyết định của chính mình!”
Nói xong, Lâm Vân trực tiếp kêu Mập vào khách sạn.
“Báo… báo cho chủ tịch?”
Giám đốc tiền sảnh nghe thấy Lâm Vân muốn nói cho chủ tịch khách sạn biết, sợ tới mức ngã quỵ xuống đất, nếu để cho chủ tịch khách sạn biết được, công việc của ông ta nhất định sẽ không còn nữa!
Sau khi vào khách sạn.
“Lưu Ba, anh báo cáo vấn đề này với Chủ tịch của khách sạn Thanh Vân đi.” Lâm Vân nói với Lưu Ba.
“Vâng, Lâm tổng.” Lưu Ba gật đầu.
Lâm Vân lại nhìn Mập: “Mập, đã hết tức chưa?”
“Đương nhiên! Cảm ơn Lâm Vân, nếu không phải nhờ cậu giúp đỡ, mình cũng không thể trả thù được. Nhìn ông ta sợ hãi cầu xin, mình cảm thấy rất hả dạ.” vẻ mặt Mập đầy kích động
Đối với Mập trước đây, nếu bị uất ức như vậy thì chỉ có thể nhịn thôi, ai bảo xuất thân của mình không bằng người ta chứ?
Nhưng bây giờ Lâm Vân đang chống lưng cho cậu ta, cậu ta không cần phải chịu uất ức nữa!
Ngay sau khi Lâm Vân trở lại phòng chờ VIp, chủ tịch của khách sạn đã chạy đến xin lỗi Lâm Vân và Mập, còn nói ông ta đã đuổi việc giám đốc tiền sảnh kia rồi.
Bên trong hội trường buổi tiệc.
Vào lúc này, còn khoảng hai mươi phút nữa là tiệc rượu bắt đầu.
Hơn bốn mươi người đã tập
trung tại địa điểm tồ chức tiệc rượu và hầu như tất cả những người được mời đều đã đến. Quy mô của buổi tiệc rượu này ban đầu rất nhỏ và chỉ những công ty có quan hệ hợp tác với tập đoàn Thiên Đỉnh mới được mời.
Vì tiệc rượu chưa chính thức bắt đầu nên nhiều ông chủ tụ tập thành nhóm để trò chuyện.
Trên một bàn.
Một người đàn ông trung niên ngồi cùng một cô gái trẻ trang điểm đậm.
Nếu Lâm Vân ở đây, chỉ cần nhìn thoáng qua là anh sẽ nhận ra cô gái trang điểm đậm này.
Vì cô gái trang điểm đậm này chính là cô gái mà Mập giới thiệu với Lâm Vân ở quán bar hôm trước, Quách Hiểu Hiểu!
Khi đó, Quách Hiểu Hiểu còn khoe với Lâm Vân rằng cô ta được tập đoàn Hoa Đỉnh mời.
Người đàn ông trung niên bên cạnh Quách Hiểu Hiểu chính là cha của cô ta.
“Hiểu Hiểu, nghe nói vị chủ tịch
mới này còn rất trẻ. Sau khi tiệc rượu kết thúc, ba sẽ tìm cơ hội gặp riêng cậu ấy. Đến lúc đó con cố gắng lên, nếu con bám được vào chủ tịch mới này thỉ nhà chúng ta thật sự là phát lên rồi đó!” Cha của Quách Hiểu Hiểu khuyên nhủ.
Ý đồ của cha, Quách Hiểu Hiểu rất rõ ràng, đó là để con gái mình đi quyến rũ chủ nhân mới của Hoa Đỉnh.
“Ba, ba yên tâm đi, con nhất định sẽ dùng hết bản lĩnh của mình!” Quách Hiểu Hiểu vô cùng mong đợi.
Gia đình của Quách Hiểu Hiểu cũng chỉ là một công ty nhỏ rất bình thường ở địa phương, quy mô còn kém hơn công ty của Trương Hổ rất nhiều.
Hiểu Hiểu biết chắc chắn một khi cô ta có thể được chủ tịch của chi nhánh Thanh Dương của tập đoàn Hoa Đỉnh để ý, thì gia đình cỏ ta có thể nhờ vào đó mà phất lên, tất nhiên là cô ta không biết rằng chủ tịch mới đó là Lâm Vân.
Bên trong phòng chờ VIR
“Lâm tổng, ông chủ của công ty vật liệu xây dựng Thiên Thành muốn gặp ngài.” Lưu Ba nói.
“ông ta có chuyện gì sao?” Lâm Vân hỏi.
“Lẽ ra vì muốn nói chuyện hợp tác với chúng ta, bây giờ đúng lúc chúng ta đang thiếu một đối tác cung cấp vật liệu xây dựng, nhưng công ty của họ có quy mô nhỏ, cũng không có lợi thế về giá cả.” Lưu Ba nói.
“Như vậy à, chuyện hợp tác, thì anh nói rõ với ông ta là được rồi, tôi không gặp ông ta đâu.” Lâm
Vân xua tay.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK