• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Lúc có thời gian rảnh, Lư Viễn Minh tốt bụng truyền thụ kinh nghiệm từ tình yêu tuổi trẻ đến hôn nhân gia đình cho bọn nhóc trong đội, ai ai cũng dơ lỗ tai lên thật cao, mắt mở thật to, cố gắng ghi nhớ những tâm đắc mà sư phụ Lư tích lũy bao năm qua, tất cả mọi người đều hận không có bút vở ở đây để ghi chép đưa về nhà ôn tập. Nhưng khoan hãy nói, một chiêu này thật đúng là có tác dụng .

Trương Tiểu Ba ôm bạn gái nằm trong ngực, đến khi cô chậm rãi bình phục tâm tình, không động đậy nữa, nhu mềm như viên kẹo đường ngọt ngào, giống bé thỏ trắng đáng yêu làm người trìu mến, được rồi, còn thiếu một liều thuốc an thần nữa.

“Hôn cô ấy!”

Âm thanh sư phụ Lư Viễn Minh văng vẳng trong đầu Trương Tiểu Ba, hôn cô ấy! Ngay Lập tức! Ngay Lập tức!

Lúc Trương Tiểu Ba chạm đến đôi môi mềm mại ướt át kia, cô từ thận trọng dần dần biến thành đáp lại, tiếp thêm dũng khí lớn lao cho Trương Tiểu Ba. Lần gần nhất gai người cuồng nhiệt như vậy là nửa năm trước. Cứ mỗi đêm về, mùi vị quen thuộc này cứ thường xuyên quanh quẩn trong đầu Trương Tiểu Ba, đã rất lâu rồi y mới được nếm thêm lần nữa.

Công việc của Trương Tiểu Ba thật sự quá bận rộn, chuyện trong chi cục không ai muốn làm đều đẩy sang cho đám tập sự. Trương Tiểu Ba lại yêu thích đến mức cuồng nhiệt đối với bộ cảnh phục này, dù cho bộ quần áo của cậu so với bộ quần áo của cảnh sát chính thức hoàn toàn khác nhau, thậm chí thời điểm lúc mà cậu chưa có danh tiếng, dân chúng đều dùng ánh mắt khinh thường nhìn đám cảnh sát tập sự. Có một số người dân thế hệ trước cho rằng bọn chẳng qua chỉ là dân lao động có hợp đồng, chẳng có gì ghê gớm, luôn bỏ ngoài tai những lời cảnh báo, cứ thế vi phạm luật giao thông.

Trương Tiểu Ba không để ý nhiều như vậy, y tin tưởng có một ngày, tổ chức nhất định sẽ thấy được sự cố gắng không ngừng của mình, cuộc đời này, y nhất định sẽ trở thành một người cảnh sát nhân dân ưu tú.

Trương Tiểu Ba không biết đã đấu đá miệng lưỡi cùng Mã Tiểu Lợi bao lâu, thế nhưng một tràng tiếng chuông điện thoại đã quấy rầy khoảng thời gian tốt đẹp hai người khó lắm mới có được.

Mã Tiểu Lợi đang xụi lơ trong ngực của bạn trai, tiếng chuông đột nhiên quấy nhiễu, khó tránh khỏi có chút mất hứng, hai người vẫn chưa làm chuyện quan trọng nhất!

Trương Tiểu Ba vội vàng cười làm lành: “Ngoan nào, chờ anh một lúc thôi.” Trương Tiểu Ba mặt mày hớn hở trấn an Mã Tiểu Lợi, một bên nhận cuộc gọi từ sư phụ Lư Viễn Minh, đầu dây bên kia lập tức truyền đến âm thanh gấp gáp.

Đặt điện thoại xuống, nụ cười trên mặt Trương Tiểu Ba có vẻ khó xử cùng cảm thấy có lỗi: “Tiểu Lợi, anh phải nhanh chóng đi một chuyến qua sông Hải Lăng ở phía bắc thành phố, bên kia có một người phụ nữ muốn nhảy cầu, sư phụ gọi anh đến để khuyên can, chi cục chưa ai có kinh nghiệm, mà anh từng thành công trong việc này, thế nên bây giờ phải gấp rút chạy tới. Em cũng nhanh trở về trường học đi, nhớ đánh lại son thật kỹ, đôi môi đó mới bị anh ăn hết.” Trương Tiểu Ba một bên trương lên một bộ mặt đắc ý vênh váo, một bên mặc vào bộ quần áo tập sự, đội mũ cảnh sát lên đầu, chuẩn bị đi ra ngoài.

Tâm tình Mã Tiểu Lợi đã bình tĩnh hơn rất nhiều, những cảm xúc lo được lo mất nhiều ngày qua đã bị hành động ôm hôn nồng nhiệt xoa dịu. Cô không lên tiếng mà lẳng lặng đi theo Trương Tiểu Ba ra cửa, hai người sóng vai nhau bước xuống cầu thang, gặp được bác trai bác gái hàng xóm, hai người đều mỉm cười chào hỏi. Nghiễm nhiên trở thành một đôi trai tài gái sắc, ông trời tác hợp.

Thời điểm Mã Tiểu Lợi không nói chuyện, chính là lúc Trương Tiểu Ba cảm thấy đáng sợ nhất , y tình nguyện cô và y ầm ĩ vài câu. Tuyết đang rơi dày đặc, thế mà cô rời trường chạy tới nơi này, trong lòng Trương Tiểu Ba rất rõ ràng lý do là gì! Chỉ là y cảm thấy thời cơ vẫn chưa chín muồi, lấy điều kiện của y bây giờ muốn cho người ta một cuộc sống ổn định là điều không thể . Thu nhập thấp, giờ làm việc nhiều, cho dù là Mã Tiểu Lợi tình nguyện đồng ý lời cầu hôn, chính y cũng cảm thấy bản thân không xứng với cô bạn gái này.

Chỉ trong chớp mắt, hai người từ lúc mới yêu nhau đến nay cũng đã gần ba năm , theo lý mà nói, bàn bạc về chuyện cưới gả là điều hiển nhiên. Thế nhưng trong lòng Trương Tiểu Ba, từ đầu đến cuối đều cảm thấy đây chưa phải lúc thích hợp. Ít nhất y cũng phải đạt được chút thành tích mới dám đứng sánh vai với Mã Tiểu Lợi trong lễ đường. Y biết, Mã Tiểu Lợi là một cô gái đơn thuần, không quan tâm đến vật chất cùng địa vị xã hội, nhưng mà bố vợ tương lai của y vẫn không hài lòng đối với mình, thậm chí nhiều lần vụng trộm mai mối cho con gái, Trương Tiểu Ba lại không phải người ngu, y hiểu rất rõ mọi chuyện. Dù vậy Trương Tiểu Ba không trách ông ta, đặt vào vị trí của nhau, y cũng sẽ không rộng lượng đáp ứng một cách dễ dàng cuộc tình không môn đăng hộ đối này.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK