• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

“Ngậm miệng, Lý Xuân Liên, giọng bà lớn nhất đấy!”

“Giọng ông nhỏ hả? Nhà ông cũng không ít đồ, tôi đang hoài nghi có phải là ông làm những mấy chuyện dơ bẩn này hay không.”

“Ai làm người đó thất đức!”

“Đúng, ai trộm đồ người đó sinh con ra không có lỗ đít!”

......

“Được rồi, dì Lý, chú Trương, đừng cãi nhau! Nghe cháu nói vài câu, được không?”

Trương Tiểu Ba leo lên vườn hoa lan, lúc này, mọi người mới không nói thêm gì nữa, ngẩng đầu lên nghe cảnh sát tập sự Tiểu Ba lên tiếng.

“Cháu biết trong lòng mọi người không thoải mái, đổi lại là cháu cũng không vui, xe điện nhà mình tuy nói không phải là BMW hay Hồng Kỳ, nhưng cũng là phương tiện giao thông mua bằng tiền mồ hôi nước mắt.”

Đám người nhao nhao gật đầu, Trương Tiểu Ba tiếp tục nói: “Nhưng chuyện cũng đã xảy ra rồi, bây giờ tranh luận nhiều hơn nữa cũng là chẳng giải quyết được gì cả, mọi người thử nhớ lại xem, gần đây có nhân vật nào khả nghi xuất hiện ở tiểu khu, hay là gương mặt lạ nào hay qua lại nơi này không?”

“Không có, chú không nhìn thấy, mấy người chúng ta cả ngày chơi cờ tướng ở cổng, không nhìn thấy nhân vật nào khả nghi cả!” chú Trương vội vàng nói.

Bác gái Lý không khỏi khịt mũi coi thường, chế nhạo nói: “Ông cả ngày ở bên kia chơi cờ tướng, hai con mắt nhìn chằm chặp bàn cờ, nào có con mắt thứ ba để quan sát xung quanh? Tiểu Ba, cháu đừng nghe lời lão hồ đồ này nói, phụ nữ bọn bác thường xuyên ngồi cùng một chỗ vừa nhặt rau vừa nói chuyện phiếm, ngược lại nhìn thấy mấy bộ mặt lạ hoắc tiến vào tiểu khu, lúc đó không quá để ý, chỉ nhớ là hai ba chàng trai trẻ tuổi. Nhìn cũng không giống người xấu, thế nên không ai liên tưởng bọn họ với kẻ trộm.”

Cụ Chu là bạn đánh cờ kiêm đồng đảng với chú Trương, cười lạnh một tiếng nói: “Lý Xuân Liên, người xấu đâu có viết chữ xấu lên mặt? Bà là điển hình của lòng dạ mềm yếu, không có kiến thức. Tôi nói cho mấy ngươi biết, người càng giống người tốt thì càng là kẻ xấu, nhìn bề ngoài trông có vẻ tốt đẹp, thật ra trong lòng rất xấu.” Cụ Chu đang nói còn đảo mắt sang trắng trợn nhìn về phía bác gái Lý, bác gái Lý tức đến mức muốn nhổ nước bọt vào mặt ông ta mới hả giận.

Trương Tiểu Ba nhanh chóng nói qua chủ đề khác: “Các cô các bác, an tâm chớ vội, không nên nóng nảy. Chúng ta dù sao cũng không thể để quân mình đánh quân ta, như vậy chẳng khác nào giúp sức cho kẻ xấu!”

“Đúng vậy! Không nên gấp, có Tiểu Ba ở đây, không có chuyện gì là cậu ấy không giải quyết được cả.”

“Đúng, chúng ta phải đoàn kết như cây liền cành. Mau nghe xem Tiểu Ba có biện pháp gì hay, sớm ngày tóm gọn đám con hoang kia, tất cả mọi người mới có thể an ổn qua năm.”

“Đúng, cho bọn chúng vào nhà giam ăn tết. Không chịu học điều tốt, có tay có chân không đi ra ngoài làm việc đứng đắn, vậy mà càn rỡ đi trộm cướp, liên tục phạm án, còn có vương pháp hay không.”

......

Các cô gì chú bác ai ai cũng tinh thần phấn chấn, Trương Tiểu Ba không khỏi than thở, rồi đến một ngày mình cũng già đi, không biết có còn cường tráng khỏe mạnh như mọi người ở đây không.

Dưới cái nhìn chăm chú của người dân tiểu khu, Trương Tiểu Ba nhắc nhở đề phòng một chút:

“Từ nay cho đến khi bắt được bọn sâu mọt hại dân này, việc mọi người cần làm chính là tăng cường đề phòng. Thứ nhất, mua thêm ổ khóa tốt, lúc nào cũng phải khóa xe, không nên cảm thấy đỗ xe cách nhà mình mấy bước, mà có tâm lý chủ quan. Mọi người không biết được, tội phạm chính là lợi dụng vào loại tâm lý này để tiến hành gây án. Thứ hai, những ai đi xe điện, xe đạp, xe gắn máy hoặc là xe ba bánh, cần đỗ vào nhà để xe của nhà mình, không thẻ để ở hành lang hoặc ven đường như trước kia. Tiểu khu nhỏ cũng đã lắp thêm camera giám sát, có thể dừng xe ở khu vực có camera. Thứ ba, nói với người trẻ tuổi trong nhà trang bị thêm thiết bị định vị gps trên xe, trước mắt thì loại phương pháp phòng trộm này là có tác dụng nhất, thời điểm xe điện bị trộm thì cảnh sát chúng cháu cũng có thể dựa vào định vị chính xác để tìm được vị trí của xe bị trộm.”

“Cả nhà rõ chưa? Nếu chưa rõ cháu sẽ nhắc lại một lần nữa.” Trương Tiểu Ba lo lắng mình nói quá nhanh, các cụ ông cụ bà lớn tuổi không nhớ được.”

“Hiểu rồi, cứ làm theo lời Tiểu Ba. Trước tiên mọi người tăng cường đề phòng.”

“Được, tăng cường đề phòng, không để bọn chó hoang có cơ hội trộm thêm đồ, tôi cũng không tin mấy thằng khốn kiếp đó có năng lực gì khác.”

“Sắp hết năm rồi, những loại thức ăn phơi khô trước cửa nhà chúng ta cũng phải cẩn thận bọn chúng mượn gió bẻ măng, kẻ cướp cũng ăn tết!”

“Đúng vậy, đúng vậy, vẫn là Lý Xuân Liên nghĩ chu đáo.” Mấy người bạn bè của Lý Xuân Liên nhao nhao hùa theo.

......

Một hồi xao động đi qua, mọi người chậm rãi khôi phục lại bình tĩnh.

Trương Tiểu Ba nói tiếp: “Cảm ơn mọi người đã hưởng ứng, thế nhưng cháu vẫn còn có một cái yêu cầu quá đáng, thỉnh cầu mọi người từ hôm nay trở đi, quan sát những người ra vào tiểu khu này.Thế kỷ 21 rồi, tất cả mọi người đều có điện thoại, lát nữa chúng ta lập một nhóm chat, đến lúc đó mọi ngươi thấy ai khả nghi, chụp lại gửi vào trong đó, cháu sẽ soi xét từng người một. Tiểu Ba lần nữa cảm ơn các vị cô chú đã nhiệt tình phối hợp.”

Nói là làm ngay, chú Lý, chú Chu dẫn đầu trước tiên móc điện thoại di động ra: “Mọi người mở WeChat, nhấn vào dấu + ở góc trên bên phải, bấm để vào nhóm chat, được chưa?”

Trương Tiểu Ba kinh ngạc há miệng thành hình chữ o, vừa cười vừa nói: “Các chú các bác, mọi người đúng là chân nhân bất lộ tướng, thực sự bắt kịp thời đại rất nhanh, Tiểu Ba bội phục, bội phục!”

Các cô các chú, mặt mũi tràn đầy đắc ý.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK
Chương trước
Chương trước
Chương sau
Chương sau
Về đầu trang
Về đầu trang