• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Trương Tiểu Ba thở phào nhẹ nhõm, thổ lộ hết oán khí trong lòng ra ngoài là có cơ hội, im hơi lặng tiếng không nói câu nào mới là đáng sợ nhất.

Vị tổ trưởng dẫn đội hỏi ý kiến Trương Tiểu Ba: “Có cần tìm bạn trai cô ta đến không? Muốn cởi chuông phải do người buộc chuông!”

“Không cần, em thấy xung quanh có không ít người quay video chụp ảnh, còn có cả livestream, tên kia mà là người bình thường chắc chắn sẽ nhìn thấy tin tức, hoặc bạn bè người thân cũng đã sớm báo. Nếu là trong lòng hắn ta còn chút tình cảm, thì đã sớm chạy tới từ lâu rồi.”

Mắt thấy đồng hồ sắp chỉ đến giờ cơm trưa, không biết hương thơm đồ ăn bay đến từ đâu. Trương Tiểu Ba tham lam hít sâu một hơi: “Cuộc sống này không đáng! Người đẹp, cô có biết những người có tư tưởng chống đối xã hội đã đưa ra giải thích sai lệch cho câu nói này không? Cuộc sống không đáng, có nghĩa chân chính là, cuộc sống này rất tươi đẹp, không đáng cho để cô tự trách tự hờn bản thân dù chỉ một tích tắc, đời người ngắn ngủi lắm, cô hãy trân trọng từng phút giây để nhìn ngắm phong cảnh nhân gian, hưởng thụ cuộc sống. Nên quan tâm đến người nhà, quan tâm đến bạn bè, nếu như cô chết đi, có thể đối với những người xa lạ này đương nhiên đều không mang lại chút ý nghĩa nào, nhưng mà đối với đối với những người yêu quý cô là tổn thương trí mạng! Cô gái, đưa tay cho tôi, chúng ta cùng trở về nhà.”

Trương Tiểu Ba thử đưa một tay thăm dò, người phụ nữ kia đột nhiên phản ứng lại: “Anh đừng tới đây, anh đừng tới đây, tôi đã làm ra chuyện quá mức xấu hổ, hôm nay không nhảy xuống thì tôi cũng không còn mặt mũi để nhìn người thân bạn bè nữa. Tôi biết ý tốt của anh, tôi xin nhận lấy , nhưng mà...... Nhưng mà...... Tôi đã không có đường lui.”

Lúc người phụ nữ kia làm bộ muốn nhảy xuống, đám người xung quanh lại bắt đầu hét lên, Trương Tiểu Ba linh động đầu óc, hét lớn về phía người phụ nữ: “Cô gái, muốn nhảy cũng được, nhưng chung quy không thể làm quỷ chết đói, đúng không? Trên xe của tôi có chút bánh mì cùng sữa bò, cô ăn no rồi hãy lên đường.” .

“Chuẩn bị đi!” Trương Tiểu Ba liếc mắt ra hiệu cho đồng nghiệp ở phía sau, rồi chạy đến xe của mình, cầm ra một túi bánh mì cùng một bình sữa bò, đây là do đêm qua người dân thấy mấy cảnh sát đứng gác giữa bão tuyết, đưa tặng cho bọn họ ăn lấy sức. Bây giờ thế mà có tác dụng lớn.

“Thế giới bên kia không có người thân quen giúp đỡ, chắc chắn sẽ khó khăn, bây giờ phải cố gắng lấp đầy bụng trước đã.” Trương Tiểu Ba vừa nói vừa chậm rãi di chuyển về phía người phụ nữ: “Cầm đi, tôi sẽ không cản cô đâu, một người thật sự muốn chết thì không ai ngăn chặn được. Tôi chỉ hy vọng trước khi lên đường, cô có thể ăn thật no, sang bên đó không bị biến thành quỷ đói.”

Người phụ nữ vô cùng xúc động, con ngươi trở nên đỏ ngầu, trong ánh mắt toát ra vẻ biết ơn, đôi chân cũng bắt đầu nhúc nhích từng chút từng chút một về phía Trương Tiểu Ba.

“Lại gần hơn nữa đi, chờ cô ăn xong tôi sẽ đi ngay!” Trương Tiểu Ba thoải mái cầm sữa bò và bao bánh mì, chờ người phụ nữ chầm chậm bước lại gần mình.

“Cám ơn!” Người phụ nữ buông xuống lòng phòng bị, nhẹ giọng nói cám ơn sau, ngay lúc vừa nhận lấy đồ ăn từ trong tay Trương Tiểu Ba, y lấy tốc độ nhanh nhất có thể nắm chặt lấy tay cô, giữ chặt lại không cho cử động, đám cảnh sát cũng nhân cơ hội cứu cô ra ngoài.

Người phụ nữ biết đã dính bẫy, liền không giãy dụa nữa, phó mặc cho bọn họ dẫn giải lên xe cảnh sát.

Tiếng vỗ tay từ quần chúng xung quanh vang lên không dứt, một tràng tiếp một tràng, tất cả mọi người đều giơ ngón tay cái lên với Trương Tiểu Ba .

“Cậu cảnh sát này, lợi hại ! Đúng là nhân tài trụ cột của xã hội.”

“Đúng vậy đấy, lúc nãy tôi còn hoang mang, cậu ta khuyên bảo kỳ lạ như thế sao có thể cứu người, hóa ra là chiến thuật quanh co. Được lắm, có đầu óc, có gan lớn, con gái của tôi sau này cũng phải tìm được người giống cậu ta, tôi mới đồng ý cho yêu đương.”

“Cảnh sát tập sự tiêu biểu Trương Tiểu Ba, thực sự là công chức thuộc trường phái thực lực, tôi muốn trở về viết một bài báo rằng thành Phượng Tường cũng có người như vậy.” Một người đàn ông truyền thông được chứng kiến toàn bộ quá trình, trong lòng khấp khởi không thôi, dám chắc đây sẽ là một tin tức cực kỳ nóng hổi.

......

Ở hiện trường có một phóng viên đài truyền hình vô cùng hăng hái sôi nổi, giơ máy ghi âm và máy quay phim đến gần hỏi: “Đồng chí Tiểu Ba, xin hỏi khoảnh khắc mà trong đầu anh nghĩ ra cách khuyên can kỳ lạ như thế, anh nắm chắc được mấy phần sẽ cứu được người? Có thể chia sẻ với chúng tôi một chút hay không.”

Trương Tiểu Ba vừa rảo bước đến bên cạng xe vừa nói: “Tôi không bao giờ làm chuyện mà bản thân không chắc. Thân là một cảnh sát hỗ trợ, đây là trách nhiệm cùng sứ mệnh mà tôi gánh vác trên vai, không có gì đáng để mọi người ca ngợi. Được rồi, cám ơn, bây giờ tôi cũng phải về chi cục.”

“Oa, thật ngầu!” Trương Tiểu Ba khởi động xe phóng đi, để lại phóng viên mê muội trong phấn khích: “Đây mới chính là anh hùng, đây chính là người bảo vệ nhân dân, đây chính là niềm kiêu ngạo của thành phố Phượng Tường: Trương Tiểu Ba. Chúng ta cần nhớ kỹ tên của anh ấy, đồng thời cũng hy vọng đây sẽ là hình tượng tiêu biểu cho thế hệ trẻ tuổi, gặp phải khó khăn tuyệt đối không nên nhụt chí, phải biết, trên thế giới không có thử thách nào mà không vượt qua, không có nhiệm vụ nào là không hoàn thành......”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK