• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Thành Dao cắn môi, trên mặt mang theo một chút đáng thương và vô tội, "Lần trước em còn tưởng anh tức giận, sẽ không bao giờ...muốn để ý đến em nữa."

Chu Tĩnh Vũ sững sốt, nhưng ngay lập tức hiểu ý cô, "Thành Dao, tôi..."

Không đợi anh nói xong, Thành Dao lại cắt ngang, "Nếu em xúc phạm anh, anh có thể yêu cầu em bồi thường, thậm chí trừng phạt, chỉ cần anh muốn, em có thể làm bất cứ điều gì."

Chu Tĩnh Vũ cảm nhận được hơi ấm quen thuộc từ lồng ngực dâng lên, dần dần tụ lại trong cổ họng, "Thành Dao, em có biết mình đang nói gì không?"

"Em biết." Thành Dao nhìn chằm chằm vào người đàn ông đối diện, giọng điệu kiên định, "Vậy thì anh có biết em đang nói gì không, cảnh sát Chu?"

Ánh mắt cô gái đầy cam chịu nhưng lại có sức mạnh thiêu đốt.

Chu Tĩnh Vũ không phải kẻ ngốc, anh đã sớm nhìn ra, Thành Dao và anh khả năng có chung khát vọng trong bóng tối. Cô nhỏ xinh yếu đuối là vậy, nhưng cô có dũng khí để thừa nhận và thoải mái theo đuổi nó, không sợ bị chế giễu, không sợ bị châm chọc và chỉ trỏ. So với cô, người đàn ông to lớn như anh ngược lại càng trở thành kẻ hèn nhát.

"Em thật đúng là em bé hư." Anh hơi nheo mắt lại, nhìn Thành Dao.

"Em như vậy đó." Cô gái đáp lại một cách ngắn gọn dứt khoát, "Không phải cảnh sát phải có nhiệm vụ trừng trị và dạy dỗ một đứa bé hư hay sao?"

Trước câu hỏi vặn lại của "em bé hư", lần này người đàn ông không trốn tránh mà chỉ im lặng nở nụ cười: "Tôi nghĩ em cần được dạy dỗ tử tế."

Giọng điệu của Chu Tĩnh Vũ vô tình nhuốm màu nguy hiểm.

"Quỳ xuống." anh nói.

Trên mặt Thành Dao hiện lên một biểu cảm phức tạp, một sự pha trộn giữa hài lòng và ngạc nhiên, nhưng cũng bí mật mang theo một chút bất an.

Cô không do dự một giây nào, ngoan ngoãn khuỵu hai gối quỳ xuống trước mặt Chu Tĩnh Vũ.

Chu Tĩnh Vũ không hiểu sao mình lại có thể thốt ra hai chữ khiếm nhã như vậy, như thể anh đã bí mật luyện tập trăm ngàn lần.

Mọi thứ trước mắt đều lạ lẫm nhưng rất tự nhiên, như thể cả hai cùng nhất trí chờ đợi giây phút này.

Tay anh xoa nhẹ lên miếng dán vết thương trên mặt Thành Dao, đột nhiên dùng sức ấn vào.

Cô gái rên rỉ kêu lên một tiếng, Chu Tĩnh Vũ giật giật khóe miệng, "Đau không? Thích không?"

Thành Dao nghe anh nói như vậy, dĩ nhiên kích động đến phát run, giọng nói của cô hơi rung khi trả lời, "Thích, em thích, cảnh sát Chu."

Nếu đó là nỗi đau mà anh trao đi, thì em thích.

"Vậy thì, em nên cảm ơn như thế nào?" Chu Tĩnh Vũ cúi đầu nhìn biểu hiện của cô.

Thành Dao đặt tay lên thắt lưng của Chu Tĩnh Vũ, chậm rãi vuốt ve vải cảnh phục, "Có thể chứ, cảnh sát Chu?"

Chu Tĩnh Vũ hít sâu một hơi, chỉ gật gật đầu mà không nói gì.

Thành Dao lập tức cởi thắt lưng da của anh, đến cúc quần tây, sau đó ngẩn đầu nhìn Chu Tĩnh Vũ.

Nhìn thấy ánh mắt tán thưởng của anh, cô thả cây gậy th*t ra khỏi quần lót, tay nhỏ trắng nõn mềm mại cầm lấy nó.

Vừa định tuốt lên xuống, Chu Tĩnh Vũ đã giữ chặt cô, "Không được dùng tay."

Người đàn ông này quả thực là vật trời sinh, Thành Dao một lần nữa bội phục giác quan thứ sáu ban đầu của mình.

Ngay sau đó, cô rướn người về phía trước, tới gần giữa háng anh. Trước tiên cô vươn đầu lưỡi ra và chạm vào quy đ*u tròn trịa, sau đó há to miệng, từng chút một đưa toàn bộ côn th*t vào trong.

Hơi thở của Chu Tĩnh Vũ bắt đầu nặng nề, Thành Dao khẽ ngước mắt lên nhìn hầu kết đang lăn lộn của anh.

Cảnh tượng này như là sự cổ vũ cho cô, vì thế cô càng thêm ra sức mút vào, cọ xát mạnh hơn, đẩy anh vào sâu hơn cổ họng.

Nghe thấy Thành Dao nôn khan vì bị nghẹn, phát ra tiếng "ưm ưm" như mèo kêu, một cảnh trong giấc mơ của Chu Tĩnh Vũ trở thành sự thật.

Anh nâng tay, nắm chặt lấy tóc cô, vừa ấn mạnh đầu cô vào giữa hai chân mình vừa ưỡn nhanh thắt lưng.

Thành Dao phối hợp, cố gắng hết sức mở lớn miệng, hai tay nắm lấy đùi của Chu Tĩnh Vũ từ phía sau, đem côn th*t gim sâu vào trong cổ họng đồng thời co thắt cơ ở má.

Mấy lần Chu Tĩnh Vũ muốn rút lui, nhưng cô đều không chịu thả lỏng, đuổi theo anh tiếp tục ngậm mút.

Trời ạ, không ngờ tới, cô ấy thực sự thích được đối xử thô bạo như thế này!

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK