"A?! Tôi sao?!" Thành Dao kinh ngạc.
"Đúng, cô! Cô có thể làm được!" Bác sĩ nhìn cô một cách tin tưởng.
Em là một cô gái tuyệt vời.
Không rõ vì lý do gì, lời nói của Chu Tĩnh Vũ đột nhiên vang lên bên tai Thành Dao.
Cô hít một hơi thật sâu ổn định tinh thần, sau đó lập tức đứng đối diện với bác sĩ trợ lý thứ nhất, nghiêm túc kéo móc, làm trợ lý thứ hai tạm thời.
Sau một hồi lâu, bác sĩ mổ chính cuối cùng cũng tìm ra vết rách nhỏ của tụ máu não thất trái và khâu lại thành công.
Cả ba người đồng thời thở ra một hơi.
Thời điểm Thành Dao bước ra khỏi cổng bệnh viện, mặt trời đã mọc ở phía đông.
Cô híp mắt, có chút không thích ứng với ánh sáng đột ngột.
Cơ thể mệt mỏi cùng với đại não vẫn còn đang ở trạng thái rời rạc, cô tựa hồ nhìn thấy một ảo ảnh trong ánh sáng đó.
Một người đàn ông cao lớn đang dựa vào cửa xe hút thuốc, thấy cô bước ra, anh nhanh chóng dập thuốc rồi sải bước về phía cô.
Thành Dao dụi dụi mắt, khuôn mặt trong ảo ảnh không những không biến mất mà càng rõ ràng hơn.
Là Chu Tĩnh Vũ.
Người đàn ông đi tới trước mặt cô, rất tự nhiên đưa tay cầm lấy túi xách của cô, "Đi thôi."
Thành Dao nhất thời không có phản ứng, bị Chu Tĩnh Vũ kéo vào trong xe, sau đó ngẩng đầu nhìn anh với vẻ mặt mệt mỏi, "Cảnh sát Chu, xin lỗi...hôm nay em...em thực sự rất mệt......"
Chu Tĩnh Vũ sắc mặt tối sầm ngắt lời cô, "Em nghĩ anh là loại người gì? Đưa em về nhà nghỉ ngơi."
Thành Dao chắc hẳn đã kiệt sức rồi, mệt mỏi đến mức mờ cả mắt, cô nhìn quang ảnh của người đàn ông trước mặt dần dần tối lại rồi sau đó ngất đi.
Chu Tĩnh Vũ đưa tay chạm vào khuôn mặt của cô trong ánh sáng, dịu dàng nói: "Ngủ đi, đến nơi anh sẽ gọi em."
Thành Dao không biết là anh đã đổi túi thơm trong xe, trong không khí lưu động một mùi thơm ngọt ngào.
Hương thơm ngọt đó giống như những bông liễu vào mùa xuân, ẩn chứa một hạt giống mềm mại lúc ẩn lúc hiện, trong lúc vô tình đã đâm chồi nảy lộc lúc nào không hay.
-
Tần suất nhắn tin giữa Chu Tĩnh Vũ và Thành Dao dần dần tăng lên.
Trước kia đều nói mấy câu đi thẳng vào chủ đề: Thời gian, địa điểm, công cụ -- Giống như một cuộc trao đổi công việc giữa Bên A và Bên B.
Nhưng gần đây, anh bắt đầu kể cho Thành Dao những chuyện đời thường xảy ra trong cuộc sống:
Lúc đến đơn vị anh gặp một con chó ngốc đần ở ven đường, bộ dáng trông giống như Tôn Hồng Lôi*; ông chủ quán mì mới mở thật keo kiệt, chỉ cho hai miếng thịt bò vào bát mì; hôm nay anh mặc cảnh phục tạt vào một trung tâm mua sắm để đi vệ sinh, nghe được người ta bàn luận, "Nhân viên bảo vệ ở đây thật cao cấp, còn có súng..."
(*Là một diễn viên người Trung Quốc, chú sinh năm 1970)
Thành Dao cười đến đau cả bụng, đồng nghiệp đến giao ca cũng phải hâm mộ, "Tăng ca mà tâm tình có thể tốt như vậy, chẳng trách cô ấy càng ngày càng xinh đẹp."
Lời nói của đồng nghiệp không phải là không có căn cứ, kể từ khi duy trì mối quan hệ trò chơi ổn định với Chu Tĩnh Vũ, làn da của Thành Dao quả thật càng ngày càng mịn màng trắng trẻo, vóc dáng cũng trở nên hấp dẫn mê người hơn.
Có lẽ là kết quả của sự bài tiết thích hợp của các hormone sinh dục?
Hoặc là do tâm lý thư giãn làm tiêu tan mọi căng thẳng?
-
Chu Tĩnh Vũ rốt cuộc hỏi Thành Dao tại sao cô lại có nhiều chuyển phát nhanh gửi đến như vậy. Thành Dao cũng không giấu giếm gì anh, nói thẳng là mình đang giúp đàn chị điều hành một cửa hàng đồ chơi tình thú trên mạng.
"Chắc là không phạm pháp đâu nhỉ?" Cô chớp chớp đôi mắt nai hỏi anh.
Chu Tĩnh Vũ phớt lờ cô, thay vào đó hỏi, "Anh đặt vài cái, có được giảm giá không?"
Sau đó ở trong nhà anh, ngoài thắt lưng da, dây cáp,...cuối cùng có thêm vuốt mèo, cành mây các loại.
Có một ngày Thành Dao nói với Chu Tĩnh Vũ rằng cô muốn thử cảm giác ngạt thở*, đây chính là điều mà trước đây cô chưa bao giờ dám nghĩ tới.
(*)Ngạt thở play: là kiểu kẹp cổ, dựng nước, bịt miệng, hoặc sử dụng dây thừng để treo cổ...mục đích là gây ngạt thở để đạt được thỏa mãn trong tình dục, là một hành vi tình thú nguy hiểm trong SM, rất dễ gây chết người.
Kiểu play có chiều sâu này yêu cầu rất cao đối với người biểu diễn, đồng thời cũng tồn tại mức độ nguy hiểm đáng kể. Mọi người trong giới khuyên những người mới chơi nếu không chắc chắn thì không nên tùy tiện thử nghiệm.
Nhưng không biết tại sao, Thành Dao có một loại tin tưởng tuyệt đối với Chu Tĩnh Vũ.
"Khi luyện võ, các anh đều đã học cách khóa cổ họng kẻ xấu một cách an toàn đúng không?" Thành Dao nhìn chằm chằm vào Chu Tĩnh Vũ.
Người đàn ông túm cô qua đè lên đùi, hung hăng vỗ vào mông cô một cái, "Diễn gì không diễn lại muốn anh diễn thằng du côn!"