Anh đè Thành Dao lại, vỗ mạnh vào mông cô một cái, sau đó không chút do dự ấn viên đầu tiên và nhỏ nhất vào, "Không phải đã nói là cho anh chơi ở đây rồi sao? Chịu đựng cho tốt!"
Nói xong, anh lại liên tục nhét vào thêm hai viên nữa.
Ở đây của cô quá chặt, nếu mở rộng chưa đủ mà trực tiếp cắm vào thì nhất định sẽ làm cô bị thương.
Chu Tĩnh Vũ nghĩ thầm.
Dù sao thì đây cũng là lần đầu tiên chơi món đồ này, anh không chọn quá nhiều kích thước và chiều dài, nếu có thể cho hết tám viên kim loại bạc từ nhỏ đến lớn này vào thì lúc đó cô đã sẵn sàng nghênh đón anh.
Viên thứ ba, thứ tư, thứ năm...Những viên kim loại với đường kính tăng dần lần lượt chen chúc vào trong lỗ nhỏ nóng rực, cúc hoa nhỏ phấn hồng bị ép mở ra rồi đóng lại, vòng ba khêu gợi cắn từng viên một, cố gắng nuốt chửng vào.
Bắt đầu từ viên thứ sáu, độ khó khi cho vào đã tăng lên đáng kể, hạt châu bị kẹt còn một nửa, miệng cúc hé mở để lộ phần ruột đỏ thẫm bên trong.
Thành Dao bị kích thích khó khăn hít sâu từng ngụm lớn, không ý thức được đã phun côn th*t của Chu Tĩnh Vũ ra khỏi miệng.
Anh không ra lệnh cô ngậm lại ngay lập tức, cũng không vội đút viên kim loại vào lỗ hậu của cô mà chỉ chầm chậm xoa nắn mông và đùi của cô, giúp cô thả lỏng và thích ứng.
"Còn muốn anh chơi nơi này của em không?" Anh đặt ngón tay lên nửa hạt châu còn đang lộ ra bên ngoài hoa cúc, dùng sức từng chút một, nhìn nếp uốn tinh xảo ở miệng động bị kéo căng tới gần như trong suốt, sau đó từ từ đóng lại khi viên tròn nhỏ hoàn toàn chìm vào bên trong.
"Em muốn...Em muốn chủ nhân chơi nó." Thành Dao cố gắng chống lại sự bành trướng không ngừng ở phía dưới, trả lời không chút do dự.
Bị ép buộc, bị sử dụng, bị chiếm hữu, bị đánh dấu...Tất cả các bộ phận trên cơ thể cô, từ trong ra ngoài đều nhiễm hơi thở của anh, trở thành một bộ phận của anh, trong mắt cô đều là hạnh phúc.
Viên thứ bảy và thứ tám đều được nhét vào. Hai tay Chu Tĩnh Vũ dính đầy chất bôi trơn và nước dâm chảy ra từ lỗ trước của Thành Dao, ướt dầm dề theo cổ tay anh nhỏ giọt xuống.
Lối vào của hoa cúc đã bị kéo căng đến tê dại, các dây thần kinh mẫn cảm trong thành ruột lần theo hình dạng của tám viên kim loại nhẵn nhụi bên trong, trướng lên một cách đau đớn.
Nhưng những ham muốn của cơ thể lại đang lan tràn một cách điên cuồng, ngày càng lớn, không hề bị kiềm chế một chút nào nữa.
Lúc này, Thành Dao vô cùng mong muốn được lấp đầy, bất kỳ khoảng trống nào cũng phải lấp đầy, luồng nhiệt từ dưới thân cô truyền đến càng nhiều, ấm áp đến mức muốn khóc.
Cô ngẩng đầu, vội vàng há miệng ngậm lấy dương v*t của Chu Tĩnh Vũ, giống như một đứa trẻ đang chờ được cho ăn.
Chu Tĩnh Vũ nhìn đôi mắt mờ mịt và rời rạc của cô, mang theo vài phần ý cười, anh nhẹ nhàng túm lấy đuôi dây của chuỗi kim loại, lôi ra một viên cầu nhỏ.
Thành Dao bị kích thích đến mức kẹp chặt cơ ở đó, ngay lập tức nhận một cái tát không thương tiếc vào mông.
"Kẹp lại, chặn ở bên trong, cho em xả ra từng viên một!" Chu Tĩnh Vũ nói xong, lại đem hạt kim loại nhét vào.
Anh bắt đầu cố tình lặp lại hành động vừa rồi, lôi ra vài viên rồi nhét lại, nhìn cơ vòng* của Thành Dao không ngừng mở ra rồi khép lại, căng lên rồi chùng xuống, từ cố gắng chống cự dần dần nới lỏng, cuối cùng dù là kéo ra hay nhét vào đều giữ nguyên hình dạng hơi mở, tạo thành một lỗ tròn nhỏ màu đỏ tươi mê người.
(*Cơ co giãn ở hậu môn)
Cô ấy đã sẵn sàng.
Chu Tĩnh Vũ nghĩ.
Cuối cùng anh nhéo mông Thành Dao, cầm lấy chuỗi hạt kim loại rồi một mạch kéo ra toàn bộ.
Sự mất kiểm soát hoàn toàn từ đường ruột đến cúc huyệt đem nhục nhã của Thành Dao lên đến đỉnh điểm, nước tiểu tụ tập bên trong suýt chút nữa phun ra ngoài.
Cô thở gấp cầu xin Chu Tĩnh Vũ, giọng nói thấm đẫm dục vọng, "Chủ nhân...làm ơn...chơi em đi..."
Thành Dao được chuyển sang tư thế nằm sấp, quy đ*u nóng hổi của anh đặt ở cúc nhỏ đã được mở rộng hoàn toàn.