Gần đây Chu Tĩnh Vũ hay nghĩ như vậy.
Một giây trước ở siêu thị nhỏ dưới lầu, dì thu ngân hỏi một câu: "Cô gái nhỏ có người yêu chưa?" Cô xấu hổ đỏ mặt, giây tiếp theo, cô có thể gửi cho anh một tấm ảnh chụp cặp đùi trần của cô, nói muốn cùng anh chơi trò "The Bus Slut*."
(*Q u a y r o i t i n h d u c trên xe buýt)
Chu Tĩnh Vũ cố tình tìm một tuyến đường chéo ở vùng ngoại ô thành phố, đảm bảo sẽ không gặp bất kỳ người quen nào.
Đường đường là đội trưởng đội cảnh sát hình sự uy nghiêm lại đội mũ lưỡi trai, đeo kính râm và khẩu trang lớn ra trận, cải trang thành kẻ biến thái và nói những lời khiến người khác phải kinh tỡm.
Thành Dao đứng ở phía cuối xe, ăn mặc như một nữ sinh vừa tan học, người đàn ông bên cạnh cô "vô tình" lướt nhẹ ngón tay qua mông cô.
Không có hành khách nào xung quanh, toàn thân Thành Dao căng thẳng.
Một cú phanh gấp, cô đột ngột ngả người về phía sau, mông của cô đập vào một lòng bàn tay nóng bỏng.
Xe một lần nữa khởi động lại, nhưng bàn tay kia vẫn không rời đi mà ấn mạnh hơn vào phần thịt mông của cô.
"Tên biến thái" không lên tiếng nhưng bàn tay lại bắt đầu nhào nặn mạnh mẽ, càng ngày càng nhanh, hạ thân của "nữ sinh" cũng dần dần nóng lên. Hắn nhẹ nhàng dùng hai ngón tay kẹp một miếng thịt mông rồi dùng sức nhéo mạnh.
"Nữ sinh" nhất thời không nhịn được, từ trong miệng phát ra một tiếng nức nở, cô giật mình, hoảng hốt quay đầu nhìn tài xế.
"Tên biến thái" đã thử nghiệm xong, rất có lòng tin với hoàn cảnh an toàn này, hơn nữa chiếc cặp trên vai trái hắn và túi sách bên tay phải của cô gái giống như một bức chắn, vừa vặn đem hai người vây vào một không gian kín.
Tay của "tên biến thái" mò mẫm đến mép quần lót của "nữ sinh", bất ngờ túm lấy phần vải ở giữa rồi kéo mạnh.
Mỗi lần hắn kéo một chút, mép trước của quần lót bó chặt lấy vùng kín của cô gái, quần lót từ từ biến thành một cái dây, từng chút một xâm nhập vào hạ thể ướt át của cô.
Cuối cùng thì quần lót cũng bị ép hoàn toàn vào trong, thấm đầy nước mật chảy ra ngoài.
Động tác kéo giật trên tay của người đàn ông bắt đầu tăng tốc, cuối cùng mạnh mẽ kéo căng về phía sau, cọ xát mãnh liệt vào hạt đậu vốn đã sưng tấy.
Thành Dao cao trào, hoàn toàn không cắm vào dưới tình huống ở nơi công cộng này.
"Tên biến thái" xuống xe sớm hơn "nữ sinh".
Thành Dao dựa theo giao hẹn ngồi xe đến trạm cuối, khi cô bước xuống xe, cô thấy Chu Tĩnh Vũ đang đợi cô qua cửa sổ đang mở bên ghế phó lái.
Trong tay anh cầm một ly trà sữa, nguyên liệu bên trong trộn vào nhau giống như cháo, anh không uống được thứ này.
Chu Tĩnh Vũ không biết món này ngon đến mức nào, chỉ biết các cô gái mới vào cục ai cũng thích, còn có rất nhiều loại như cỏ thạch anh, boba, dừa quả, bánh pudding, v.v. anh không biết loại nào là ngon nhất nên lấy đại một loại.
Tiếp theo anh đưa cô đi chơi và ăn vặt, Thành Dao cảm thấy cô có thể gặp được một đối tác trò chơi như Chu Tĩnh Vũ, quả là một chiếc bánh từ trên trời rơi xuống.
Nhưng mà, ngoài những chiếc bánh miễn phí rơi từ trên trời xuống này, càng thường xuyên có những cơn mưa đá rơi bể đầu hơn.
Vào một ngày cuối tuần khi cô cuối cùng cũng có thể ngủ cho đến khi tự tỉnh dậy, Thành Dao bị làm phiền bởi tiếng chuông cửa dai dẳng.
Cô mặc bộ đồ ngủ mơ màng đi ra mở cửa, không ngờ lại là ông chú chủ nhà dây dưa trong cuộc gọi sửa chữa điều hòa.
Thành Dao nghi hoặc, không biết ông ta đến đây làm gì, cô không nợ ông ta tiền thuê nhà.
Ông chú chủ nhà nói chuyện với giọng điệu cứng rắn nhưng thật ra là khách sáo: Con trai ông ta bằng cấp không cao, làm việc không giỏi, lớn lên cũng không ưa nhìn, vất vả lắm mới có đối tượng, không ngờ tới là đã lớn bụng nên phải kết hôn ngay lập tức, nhưng là không có nhà để cưới cho nên muốn cải tạo căn nhà này thành nhà tân hôn, lần trước các cô đã nói là không có vấn đề gì, sẽ chuyển đi vào tháng sau......
Sự mơ màng của Thành Dao ngay lập tức bị xua đuổi.
"Tôi nói sẽ chuyển đi vào tháng sau khi nào? Còn chưa đầy một tháng nữa, chú hỏi tôi tìm nhà ở đâu?! Tôi đã ký hợp đồng thuê nhà thời hạn một năm, chú hủy hợp đồng trước thời hạn thì phải bồi thường cho tôi một tháng rưỡi tiền thuê nhà."
Chủ nhà thấy Thành Dao nóng nảy, lập tức cũng mất đi bộ dạng khách sáo, "Cô Thành, thứ cô ký vốn là hợp đồng của cò nhà. Không có bằng chứng tôi đồng ý cho thuê thì hoàn toàn không có hiệu lực pháp lí. Về phần bồi thường, bạn thuê chung nhà của cô đã sớm lấy từ tôi rồi, tôi không quan tâm cô ta có chia cho cô hay không."
Thành Dao như bị dội một gáo nước lạnh trên đầu: Thảo nào mấy ngày nay không gặp cô gái ở chung, hóa ra cô ta cầm tiền bồi thường vốn có một phần của cô rồi bí mật chuyển đi.