• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Thành Dao thở dài, "Chờ em một chút."

Nói xong cô xoay người đi ra ngoài, lúc quay lại cầm theo một gói thuốc, còn có mì sợi, trứng gà và mấy thứ linh tinh khác.

Sau đó cô đưa thuốc và ly nước cho Chu Tĩnh Vũ rồi thu dọn vài cuốn sách mà anh vứt rải rác ở đầu giường, miệng liên tục lải nhải, "Đã lớn đầu như vậy rồi, sinh bệnh không biết uống thuốc, đi ngủ cũng không đóng cửa, sách báo lung lung trên giường cũng không biết dọn. Anh không biết xấu hổ sao?"

Nước trong ly thật ấm, Chu Tĩnh Vũ uống vài ngụm lớn, đáy lòng cũng ấm lên.

Thành Dao ngồi cạnh giường, nhét chăn cho anh rồi nói: "Anh ngủ một lát đi. Em đi nấu cho anh một bát mì."

Chu Tĩnh Vũ mở miệng, nhưng cái gì cũng không hỏi ra, chỉ rầu rĩ "ừm" một tiếng rồi ngoan ngoãn nằm xuống.

Đang mơ màng, anh cảm giác có một bàn tay nhỏ bé đang vươn tới sờ sờ vào trán mình.

Anh vừa mở mắt ra, giọng nói mang theo nét dò hỏi của Thành Dao vang lên: "Dậy ăn chút gì đó?"

Cô bưng ra một cái bát to, sợi mì mỏng dài thơm phức, phía trên có hai quả trứng luộc bóng loáng.

Chu Tĩnh Vũ nhận lấy rồi ăn như hổ đói.

Sau khi nuốt xuống ngụm nước mì cuối cùng, đầu anh đã toát đầy mồ hôi hột.

Thành Dao che miệng cười, "Lần này cơn sốt nhất định sẽ hạ nhiệt."

"Thực xin lỗi." Chu Tĩnh Vũ bỗng nhiên mở miệng, âm mũi hơi nặng.

Thành Dao sửng sốt, "Gì cơ?"

"Ngày đó, tôi không để ý đến cảm nhận của em...chắc là em tức giận lắm đúng không? Tôi xin lỗi."

Thành Dao hiểu anh đang nói đến việc gì, nhưng vẫn hoang mang chớp chớp mắt mấy cái, "Em tức giận hồi nào?"

Chu Tĩnh Vũ xấu hổ hắng giọng, "Tối hôm đó em kéo rèm cửa. Mấy ngày nay em đều tránh mặt tôi."

Thành Dao cong mắt, "Ngày đó lúc em rời đi, em có nói sẽ đi tập huấn ở nước ngoài một tuần, anh quên rồi sao?"

Trên mặt Chu Tĩnh  Vũ lộ ra một tia kinh ngạc.

Không phải là anh quên, lúc đó đầu óc anh đang quay cuồng sau cơn cao trào, anh căn bản hoàn toàn không nghe thấy cô nói gì.

Thành Dao đột nhiên cắn cắn môi dưới, trên má ửng hồng, "Em rất nghe lời mà, cảnh sát Chu, là anh kêu em đóng rèm cửa sổ lại. Em ngoan như vậy, anh không có phần thưởng cho em sao?"

Giọng cô đột nhiên thấp xuống, giống như tiếng nỉ non của một con vật nhỏ, mang theo nét ngây thơ.

Chu Tĩnh Vũ chỉ cảm thấy tim đập nhanh hơn, cổ họng khô khốc.

Hóa ra là như vậy.

Cô ấy là một em bé ngoan, bây giờ cô ấy đang đòi anh cho phần thưởng mà cô ấy xứng đáng được có.

"Em muốn phần thưởng gì?" Chu Tĩnh Vũ mất một lúc mới tìm được giọng nói của mình, nghe vào tai Thành Dao đã khôi phục lại sự trầm thấp như cũ.

"Anh phải biết chứ, cảnh sát Chu, giống như nội dung bên trong cuốn sách mà anh đã đọc." Thành Dao giảo hoạt nhìn anh một cái.

Chu Tĩnh Vũ hơi giật mình.

Một trong những cuốn sách mà Thành Dao vừa giúp anh cất đi, ngoại trừ một vài cuốn có nội dung về luật pháp và tâm lý, còn có một cuốn..."Chủ nghĩa bạo dâm trong thế giới hiện tại*".

Đó chính là lối thoát tinh thần mà anh đang cố gắng tìm kiếm cho sự hoang mang của mình trong những ngày qua, hiển nhiên là đã bị cô nhìn thấy.

Khi anh nhìn vào mắt cô một lần nữa, anh đã tinh ý bắt gặp ánh sáng mong đợi đang lóe lên dưới đáy hồ trong vắt.

Tất nhiên Chu Tĩnh Vũ biết Thành Dao đang mong đợi điều gì.

Anh đưa tay lên xoa huyệt thái dương, mặc dù còn hơi chóng mặt nhưng dưới sự chăm sóc của Thành Dao, cơ thể anh cảm thấy tốt hơn rất nhiều.

Cô ấy đang khẩn thiết mong chờ, mình hẳn là nên tặng cho cô ấy thứ gì đó, coi như làm phần thưởng đi.

"Em dám nhìn trộm sách của tôi khi chưa có sự cho phép, tôi nghĩ thứ em nên nhận được không phải là phần thưởng, mà là sự trừng phạt."

Người đàn ông ngồi thẳng người, một giây lấy lại khí thế kiểm soát toàn cuộc.

Thành Dao đã sớm quỳ xuống bên cạnh chân Chu Tĩnh Vũ.

"Tự em nói cho tôi biết, tôi nên trừng phạt em như thế nào?" Người đàn ông duỗi tay ra, nghịch một lọn tóc của cô, giọng điệu thản nhiên.

"Làm ơn, làm ơn đánh mông của em đi, cảnh sát Chu." Thành Dao nói.

- ---

(*)Hay còn gọi là "Học thuyết Sade" - Một cuốn sách về bạo dâm và khổ dâm: trình bày một cách trần trụi mặt xấu xa của bản chất con người, đặc biệt là miêu tả sự trụy lạc về tình dục, hoặc những người có xu hướng  thích tra tấn tình dục người khác.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK