Trong Thần Vũ cảnh, Thần Vũ cảnh tứ trọng Vũ Chi Cực Cảnh trong đó có Võ ý chí mà Thần Vũ cảnh thất trọng Thiên Địa Pháp Tướng chính là ý chí thiên địa. Cho nên nói ý chí nhưng thật ra phi thường trọng yếu.
Trong mắt Đào Phong, Long Thần trước mắt hắn đột nhiên thay đổi.
Phát ra một quyền đơn giản không bễ nghễ như Quân Lâm Thiên Hạ, không khí phách rộng lớn như Vũ Động Tinh Hà nhưng mà một quyền đơn giản kia lại làm cho Đào Phong cảm thấy sợ hãi.
“Yêu Hỏa Bát Liên Trảm!”
Tê tâm liệt phế, Đào Phong cầm trong tay Xích Hỏa Yêu Nhận bổ ra một đao, đao cương mang theo hỏa diễm hướng Long Thần thổi quét tới… Những đạo cương này lại bị một quyền đơn giản của Long Thần trực tiếp bể tan tành. Đào Phong ngây dại, hắn dại ra nhìn phía trước, tại thời khắc này hắn tựa như cảm giác được không gian phía trước đã bể nát hoàn toàn, nhưng thật ra không bề tan mà đây chính là uy lực ý chí.
Ngươi cho rằng nó bể, nó chính là bể.
Toàn bộ đạo cương nát bấy, hết thảy hướng Đào Phong tịch quyền tới một cổ dao động cường đại trực tiếp chấn trên người Đào Phong. Tại một khoảnh khắc ngắn ngủi đã chấn cho thân thế Đào Phong nát bấy.
Dĩ nhiên, chẳng qua là bên trong thân thể thôi.
“Ngươi…”
Một lần cuối cùng, Đạo Phong ánh mắt nhìn Long Thần tràn đầy hối hận, từ từ hoàn tan trong hư không.
“Thật đáng tiếc, ngươi cũng không tránh thoát được công kích của ta.”
Long Thần lắc đầu mang thi thể của Đào Phong ném xuống U Minh Huyết Hà, U Minh chiến giáp kia hắn cũng không lấy được, dù sao còn có tên của Đào Phong. Long Thần tiếp nhận nạp giới của hắn, cũng nhận lấy vật phẩm trân quý Xích Hỏa Yêu Nhận. Trên người Đào Phong phát hiện ra hơn hai mươi vạn hoàng tinh.
“Vừa đủ Tiểu Kim tiêu xài một thời gian ngắn.”
Cái tên Tiểu Kim là do Long Thần đặt cho, dĩ nhiên tục khí đến cả Long Thần cũng không chịu nổi. Trên thực tế Lôi Đình tiểu thú màu vàng đây cũng không tính là một loại sinh mệnh, chẳng qua hơi có chút ý thức mà thôi. Hơn nữa, Long Thần và nó lấy một loại hình thức sống nhờ vả trong thân thể của Long Thần, thật ra đây được coi như là một phần thân thể Long Thần.
Vừa mới chiếm được hoàng tinh, Long Thần liền lấy ra mấy ngàn trước để cho Lôi Đình tiểu thú màu vàng thôn phệ hắn nói.
Về phần Đào Phong chỉ coi như là hắn xui xẻo, Long Thần cũng không dễ dàng giết người. Hơn nữa Đào Phong bồi luyện lâu như vậy, hắn cũng có chút cảm tạ Đào Phong, chẳng qua là ngay từ đầu hắn không thích Đào Phong dùng thủ đoạn kia tiếp cận hắn đi vào trong U Minh chiến trường. Hắn thích chiến đấu công chính, Đào Phong đối phó với một “Người yếu”, còn dùng đến thủ đoạn thấp hèn đó để tranh thủ tín nhiệm, để Long Thần vô cùng ghét.
Sửa sang lại mọi chuyện, Long Thần nhìn bốn phía xung quanh một cái, U Minh Huyết Hà trải rộng khắp U Minh chiến trường, khắp nơi đều là thi thể và huyết thủy hôi thối. Long Thần nhíu mày liền men theo hạ du U Minh Huyết Hà mà đi, hắn cũng không biết mình lưu lại ở chỗ này thời gian bao lâu, thế nhưng có la bàn kia hắn tùy thời trở về cho nên hắn cũng không lo lắng.
“Không biết tên Diệp Hiên kia có gặp phải vấn đề gì không? Còn có mỹ nhân tỷ tỷ của hắn, còn có tên Tô Mặc nguyên soái…’
Thời điểm Diệp Hiên tu luyện ra Minh khí, Tô Mặc liền chạy tới. Khi đó Long Thần thật sự cảm giác được một người ở bên cạnh Tô Mặc rất giống người đã từng ám sát qua Diệp Hiên.
Diệp Hiên xem như là một bằng hữu, cho nên Long Thần mới để ý một chút.
Trong những ngày kế tiếp, Long Thần dùng lĩnh ngộ coi như là có Chân Vũ đế phách tu luyện Thiên Vũ cảnh cũng không đơn giản. Bất quá so với người khác tu luyện mấy chục năm mà nói, tốc độ bây giờ của hắn đã là thành công vô cùng.
Chân Vũ đế phách cũng không phải là vô hạn sử dụng, nói như vậy một ngày chỉ mở ra được hai canh giờ Long Thần sẽ cảm giác được rất mệt mỏi, cho nên trong phần lớn thời gian hắn chiến đấu cùng yêu thú hoặc là tự mình nghiên cứu Thiên Vũ quyền phổ, suy nghĩ các loại cảm ngộ Thiên Vũ cảnh của các võ giả.
Cứ như vậy Long Thần tiến bộ, tự nhiên là đột nhiên tăng mạnh.
Chừng hai tháng sau Long Thần đối chiến hơn sáu mươi đối thủ, trong đó phần lớn đều là Thiên Vũ cảnh cửu trọng, còn có hơn trăm minh thú Hoàng cấp bát phẩm trở lên. Dưới năng lực nghịch thiên của Chân Vũ đế phách, tu vi cảnh giới Long Thần rốt cuộc tăng lên cảnh giới Thiên Vũ cảnh lục trọng. Mặc dù cách Thần Vũ cảnh còn một đoạn nữa thế nhưng đã vô hạn tiếp cận. Nói như vậy trên căn bản có rất ít võ giả Thiên Vũ cảnh cửu trọng có được tư cách đối chiến cùng Long Thần.
Sau khi đánh bại hơn sáu mươi võ giả, Long Thần giết chết khoảng hai người trong số đó mà thôi. Sau khi đánh bại đối thủ, Long Thần lấy đi ba phần tư tài sản lưu lại một phần cho đối phương làm kỷ niệm. Cửu nhi cửu nhi, hoàng tinh trong tay hắn đã lên đến con số hơn ba trăm vạn chỉ là nhận càng nhận được nhiều. Lôi Đình tiểu thú màu vàng càng thôn phệ thêm nhiều, vào lúc này hoàng tinh tại trong Thái Hư cảnh cũng chỉ còn lại một trăm vạn thôi.
Đây là Long Thần lưu lại để dự bị, lỡ may lực lượng trên người Lôi Đình tiểu thú màu vàng dùng sạch mới dùng tới phần dự bị này.
Lôi Đình tiểu thú màu vàng thôn phệ hai trăm vạn hoàng tinh, thể tích của nó tăng lên gấp hai, nó vẫn sống trong tay trái Long Thần, sinh long hoạt hổ, thậm chí còn lao ra khỏi thân thể Long Thần chơi đùa. Dĩ nhiên nơi mà Lôi Đình tiểu thú màu vàng chơi đùa qua, nhất định biến thành một mảnh đen thui thủi chật vật không chịu nổi.
Bởi vì Lôi Đình tiểu thú màu vàng cường đại trên cánh tay trái, thỉnh thoảng lưu chuyển tia chớp màu vàng thoạt nhìn vô cùng uy phong.
Dĩ nhiên tác dụng lớn nhất đối với Long Thần vẫn là hiệu quả tôi thể của Địa Ngục Truy Hồn Điện.
Địa Ngục Truy Hồn Điện đoán tạo thân thể Long Thần, làm cho mỗi bộ phận nhỏ Long Thần càng thêm cường hãn, mỗi bộ phận lớn hơn là làm cho thân thể Long Thần tốc độ càng thêm nhanh. Trong hai tháng này, mỗi thời mỗi khắc dụng dưỡng để cho Long Thần mặc dù không tăng lên cảnh giới nhưng tốc độ cũng đang nghịch thiên tăng lên từng bước. Đến hôm nay, nếu như tốc độ trong Thiên Vũ cảnh không có người nào vượt qua được Long Thần, Long Thần đoán chừng tốc độ của hắn bây giờ đã có thể theo kịp một số võ giả Thần Vũ cảnh nhất trọng bình thường.
Hai tháng, Long Thần thu hoạch không thể nghi ngờ là rất to lớn.
Tiếp tục như vậy, tu vi của hắn giống như một quả cầu tuyết chỉ biết càng lăn càng lớn.
“Thiên Vũ cảnh lục trọng cứ tăng lên nữa, đại khái mất nửa năm là ta có thể tới Thiên Vũ cảnh thất trọng. Mất một năm thời gian ta liền đến Thiên Vũ cảnh bát trọng, thậm chí là Thiên Vũ cảnh cửu trọng, đến lúc đo muốn vào Thần Vũ cảnh thì dễ dàng hơn nhiều.”
Tại tam đại đế vực, một năm thời gian trôi qua trong nháy mắt mà thôi.
Cho nên trong lòng Long Thần tràn đầy hi vọng.