Lâm Phách Thiên chết mang lại cảm giác bị thương trong lòng rất nhiều người.
Dù sao hoàng tộc cũng thống trị Thương Ưng quốc từ lâu, hiện tại đột nhiên tiêu vong trong dòng lịch sử hiển nhiên tạo thành chấn động khắp quốc gia. Lúc này tất cả mọi người chìm trong hồi ức dĩ vãng, sau đó khẽ thở dài tiếc nuối.
Long Thần thấy Lâm Phách Thiên tự sát chi im lặng lắc đầu, nhưng không có nói gì.
Từ xưa đến nay thắng làm vua thua làm giặc, hoàng tộc cai quản Thương Ưng quốc nhiều năm, hoành hành bá đạo khắp nơi cũng đến lúc hạ đài rồi. Từ vụ án gia tộc Tiểu Lang bị tàn sát tịch thu tài sản đã cho thấy đám người này không hề tốt lành gì.
Long Thần mong đợi nhất là đồ vật ở trong túi càn khôn, tâm tình hắn kích động mở ra bắt đầu tìm kiếm Cửu Thiên Tiên Linh quả.
Long Thần hô hấp nặng nề, bàn tay không tự chủ run rẩy từng đợt, trong lòng bỗng nhiên có cảm giác sợ hãi dị thường.
Bởi vì bên trong túi càn khôn có Cửu Thiên Tiên Linh quả hay không sẽ quyết định con đường trong tương lai của hắn.
Linh Hi không dám nhìn nữa, nội tâm nàng chỉ hi vọng Long Thần không tìm thấy. Chỉ có như vậy, nàng mới có thể tiếp tục sống chung một chỗ với Long Thần.
Đồ vật trong túi càn khôn thật nhiều, trong đó có không ít bảo bối hiếm thấy. Thế nhưng, Long Thần không hề chú ý đến chúng, mục tiêu của hắn là linh dược Thiên giai - Cửu Thiên
Tiên Linh quả. Hắn vì thứ này đã trải qua biết bao khổ nạn, không thể nào kết thúc vô nghĩa như vậy được.
Long Thần còn chưa tìm thấy thì Linh Hi đã nói:
"Thần ca ca, Cửu Thiên Tiên Linh quả phía bên phải."
Nàng vốn có cảm giác mạnh hơn Long Thần, vì thế phát hiện Cửu Thiên Tiên Linh quả tồn tại nhanh hơn hẳn một chút.
Long Thần nhất thời mừng rỡ, vội vàng chuyển hướng sang bên phải quả nhiên chạm vào một cái hộp ngọc, từ trong hộp ngọc tản ra mùi thơm kỳ lạ. Hẳn là linh dược Thiên giai Cửu Thiên Tiên Linh quả rồi.
Linh Hi lại thở dài buồn bã.
Ngay lúc này, Long Thần mừng như điên, đây là mơ ước nửa năm qua, là mục tiêu phấn đấu hết mình. Rốt cuộc thứ này đã lọt vào trong tay, nội tâm hắn cảm thấy vô cùng sảng khoái, tựa như hết cơn mưa trời lại sáng, trong mắt hắn đang thấy ánh cầu vồng rực rỡ.
"Linh Hi, ta đã hoàn thành lời hứa đầu tiên." Đây chính là nguyên nhân Long Thần kiên trì, những lời hứa đối với Linh Hi vẫn luôn ở trong lòng hắn, chưa bao giờ thay đổi.
Cửu Thiên Tiên Linh quả là lời hứa đầu tiên khi hai người gặp nhau.
Long Thần có thể ức chế tâm tình kích động của mình, hồi lâu sau hắn mới hít một hơi thật sâu, chậm rãi thu hồi túi càn khôn. Hắn tạm thời không quan tâm những đồ vật khác, trên đời này chỉ có Linh Hi mới quan trọng nhất đối với hắn.
"Thần ca ca, ta... cám ơn... ta không biết nên nói thế nào nữa. Nhưng ta rất cảm động, cám ơn người..." Linh Hi đã khóc không thành tiếng, lời nói ngắt quãng vô cùng đáng thương.
Người thiếu niên này chỉ dựa vào nhiệt huyết với chấp nhận một lời hứa hẹn, không ngờ được ngày hôm nay hắn thật sự hoàn thành.
"Cảm ơn cái gì? Ngươi nhớ đó, đây chỉ là lời hứa hẹn thứ nhất." Nói đến đây, ánh mắt Long Thần thể hiện sự kiên định vững chắc.
Sau khi đoạt được Cửu Thiên Tiên Linh quả xem như hắn đã hoàn thành nhiệm vụ tìm kiếm một thân thể mới cho Linh Hi.
Lúc này hắn đã hoàn thành, hiện tại hắn sắp đối mặt với lời hứa hẹn thứ hai.
Linh Hi cảm giác như đang nằm mơ, nàng biết rõ hắn lựa chọn con đường khó đi nhất, sau này sẽ phải đối mặt với đau khổ và đả kích nghiêm trọng. Nhưng nàng lại không có cách nào khuyên nhủ hắn, vì thế nội tâm nàng chỉ có thể âm thầm cầu nguyện cho hắn.
Ánh mắt Long Thần từ từ chuyển dời tới đám người trên tường thành, thật ra hắn đã nghĩ đến tương lai Thương Ương quốc sau khi giết Kiếm Hoàng. Khi còn ở Đế Ma sơn, hắn và Triệu Thanh Vân cùng nhau bàn bạc thật lâu, từ đó cho ra một kế hoạch cụ thể nhằm nắm bắt thế cuộc.
Long Thần đi tới trước cổng thành, đứng ở bên cạnh thi thể Lâm Phách Thiên. Chỉ có điều hắn không nhìn khối thi thể lạnh lẽo, ngược lại ngẩng đầu nhìn lên đám người đông nghịt kia. Những người có tư cách xem cuộc chiến này chính là tinh anh Thương Ương quốc, trong tay nắm giữ quyền lực không nhỏ.
"Kiếm Hoàng là ta giết, các người nghe cho rõ đây. Bắt đầu từ bây giờ Thương Ương quốc do ta quản, ai chống lại, chết!"
Long Thần chỉ dùng một câu biểu lộ ý định của mình.
Một câu này lập tức dập tắt ngọn lửa tham vọng trong lòng đám người kia, bọn họ không dám động khi Kiếm Hoàng còn sống. Huống chi là Long Thần đang khí thế bừng bừng vào lúc này, luận thực lực luận thế lực có ai dám so với hắn?
Thế nhưng, rất nhiều người lập tức thay đổi cách nghĩ. Một khi Long Thần xưng bá Thương Ương quốc, vậy thì tại sao bọn họ không lựa chọn hàng phục? Người nào đầu hàng sớm chỗ tốt lại càng nhiều, không phải đây là miếng bánh ngọt từ trên trời rơi xuống hay sao? Trước kia hoàng tộc thống trị đã áp chế bọn họ gắt gao, trung thành để cho ai xem?
Long Thần mới vừa nói xong, gia chủ hai đại gia tộc quay mặt nhìn nhau, sau đó cả hai lập tức phản ứng nhảy xuống dưới tường thành, quy bái trước mặt Long Thần. Công Tôn gia chủ giành nói trước:
"Thuộc hạ Công Tôn Thắng và Công Tôn gia chủ nguyện ý suất lĩnh hai gia tộc hàng phục Long Thần bệ hạ. Khẩn cầu bệ hạ thu nạp chúng ta, chúng ta nguyện ý dốc toàn lực chinh chiến mở mang bờ cõi vì bệ hạ, dù có máu chảy đầu rơi cũng không tiếc."
Gia chủ Chu gia cũng nói theo:
"Thuộc hạ Chu Long, nguyện ý suất lĩnh gia tộc quy thuận Long Thần bệ hạ. Chu gia nguyện ý phục vụ dưới trướng bệ hạ, tuyệt không thay lòng."
Có bọn họ mở đầu, những người khác chợt giật mình hiểu ra. Trong lúc nhất thời hàng trăm người vội vàng nhảy xuống tường thành, quỳ xuống bái lễ với Long Thần, cả đám người họ lớn nguyện ý quy thuận.
Dưới tình huống thế cuộc đã trong sáng, bọn họ đương nhiên phải lựa chọn thần phục. Bởi vì thực lực Long Thần mạnh hơn Kiếm Hoàng, sau lưng lại có thế lực lớn hậu thuẫn. Tương lai Thương Ương quốc khẳng định phát triển hưng thịnh, mở mang bờ cõi không phải là nói chơi.
Hơn trăm người này chính là nhân vật nắm uy quyền các thế lực tại Thương Ương quốc. Hoàng tộc đã tiêu vong, bọn họ rất thức thời thay đổi lập trường của mình.
Long Thần hết sức hài lòng với biểu hiện của bọn họ.
Hắn giết Kiếm Hoàng, nhưng không muốn Thương Ương quốc đại loạn. Kế sách duy nhất chính là tiếp nhận tất cả thế lực, từ từ khống chế bọn họ để quản lý Thương Ương quốc. Thế nhưng, người quản lý đế quốc không phải hắn, trước giờ hắn không có kinh nghiệm, cũng không có thời gian xử lý mấy chuyện này.
"Tốt, các ngươi rất thông minh." Long Thần cười nói, ánh mắt quét qua mọi người một vòng, ngữ khí trầm trọng:
"Ta tiếp nhận các ngươi quy thuận, nhưng người cai quản Thương Ương quốc không phải là ta."
"Cái gì?"
Tất cả mọi người bàn tán xôn xao, ai nấy đều kinh ngạc vì câu nói này.
Long Thần thấy bọn họ nóng vội như kiến bò trên chảo nóng chỉ cười nhạt nói:
"Công Tôn gia chủ nghe lệnh, ta lệnh cho ngươi lấy tốc độ nhanh nhất chạy tới Đế Ma sơn. Nói cho sự tôn của ta, Triệu Thanh Vân biết sự tình nơi đây."