Trong quãng thời gian hai tháng kế tiếp, Triệu Thanh Vân vẫn ôm thái độ hoài nghi.
Nhưng rốt cuộc hắn phải giật mình kinh hãi khi nghe tin đệ tử của mình đánh bại Kiếm Hoàng. Bản thân Triệu Thanh Vân càng nghĩ càng rung động, nếu như hắn đối mặt với hai Kiếm
Hoàng sợ rằng cũng không thể giữ mạng, chứ đừng nói đến giết chết đối phương. Cũng may là Long Thần trì hoãn thời gian của Kiếm Hoàng, nếu không tên kia nổi điên đánh tới thì Thiên Ma cung diệt vong chắc rồi.
Đối với ba đại lão ma, địa vị Long Thần đã bay lên thật nhanh tương đương với thần linh luôn rồi. Bởi vì bọn họ từng đắc tội Long Thần, một khi Long Thân muốn trả thù thì bọn họ coi như xong đời.
"Đại lão ma, Nhị lão ma, đã lâu không gặp!"
Long Thần nhìn về phía bọn họ, mỉm cười nhàn nhạt.
"Vâng, đúng thế!" Trong lòng Đại lão ma bắt đầu khẩn trương.
Long Thần cũng lười quản hai người bọn họ, chỉ nói ngắn gọn:
"Gia chủ Chu gia đang dẫn một đội ngũ vào Nghịch Ương tiên cảnh chiếu hàng nhóm thần vệ Tiên cảnh. Sau này Nghịch Ương tiên cảnh sẽ do Thiên Ma cung quản lý. Các ngươi là cường gia cũng nên ra chút sức lực đi!" Long Thần trực tiếp ra lệnh.
Hai Đại lão ma vốn là trường bối của hắn, nhưng mà bây giờ Long Thần đã có quyền lợi này ra lệnh cho bọn họ.
Hết thảy chỉ dựa vào thực lực, nắm đấm ai lớn người đó có quyền.
"Được, được!"
Đại lão ma và Nhị lão ma quay mặt nhìn nhau, vội vàng lui ra ngoài chuẩn bị hành trang. Mặc dù Long Thần trực tiếp đuổi đi như là thuộc hạ, nhưng mà bọn họ vẫn phải tiếp nhận. Nghịch
Ương tiên cảnh chính là địa phương trong mơ của bọn họ từ lâu rồi, lúc này hai người vô cùng kích động nghĩ tới chỗ tốt ở trong đó.
"Tiểu Vũ lưu lại!" Thấy Mộ Dung Vũ muốn đi theo hai người kia, Long Thần liền kêu nàng lại. Mộ Dung Vũ hơi ngạc nhiên, sau đó dừng bước xem hắn nói gì.
Lúc này Mộ Dung Vũ đã khôi phục dung mạo bình thường, trước đó nàng đã quen với Long Thần thường làm chuyện ngoài dự liệu. Cho nên lần này nàng biểu hiện tốt hơn hai vị sự bá rất
nhiêu, ít nhất hàng và Long Thân cũng là bằng hữu, không cần phải gò bó làm gì.
"Ngồi xuống hàn huyên với chúng ta một lát. Thần nhi, lão phu có rất nhiều chuyện muốn hỏi ngươi." Triệu Thanh Vân cười ha hả. Ba người ngồi trong Kim Loan điện bắt đầu câu chuyện.
Triệu Thanh Vân hỏi: "Thần nhi, nghe nói khi đó xuất hiện hai Kiếm Hoàng thực lực tương đương nhau? Đây là chuyện gì? Lúc nghe được tin tức, ta đúng là bị dọa không nhẹ."
Long Thần suy nghĩ lâu, cuối cùng quyết định không nên tiết lộ bí mật vào lúc này. Cho nên hắn nói:
"Thật ra ta cũng không rõ lắm, bây giờ Kiếm Hoàng đã chết rất khó tìm người điều tra."
"Ta nghĩ đó là huynh đệ sinh đôi, hai người cùng tu luyện chung một loại bí pháp. Trong đó một người thường xuyên ẩn núp làm chuyện mờ ám, còn người kia ở bên ngoài quản lý chính sự." Mộ Dung Vũ nói chen vào.
"Sự tình Kiếm Hoàng đúng là quái dị. Thần nhi, ngươi đã đánh bại hắn nhất cử đoạt lấy
Thương Ương quốc. Kế tiếp người chuẩn bị làm gì?" Triệu Thanh Vân hỏi.
"Kiếm Hoàng đã chết, Thương Ương quốc không ai quản lý tất nhiên đại loạn, bản thân ta không có kinh nghiệm quản lý quốc gia. Nhưng mà Thương Ương quốc nhất định phải có người khống chế, Thiên Ma cung vốn là thế lực sánh ngang hoàng tộc đương nhiên là lựa chọn tốt nhất. Sư tôn, hi vọng người nhận lấy lễ vật mà ta từng hứa." Long Thần cười nói.
Triệu Thanh Vân cảm thấy buồn cười.
"Tiểu tử, nói nghe thật dễ dàng. Nhà ngươi muốn lão phu thu thập cục diện rối rắm giùmngươi đúng không?"
Triệu Thanh Vân lắc đầu bất đắc dĩ. Hắn hiểu rõ tính cách người đệ tử này, lấy tính cách của hắn không thể nào chịu ngồi yên một chỗ làm vương chủ. Mà hắn chí tại bốn phương, lịch lãm và tu luyện mới là con đường hắn nên đi.
Vì thế Triệu Thanh Vân cũng thuận thế, việc nhân đức không nhường ai đứng ra tiếp quản Thương Ưng quốc. Ai bảo Long Thần là đệ tử đắc ý nhất của hắn?
Dĩ nhiên, Thiên Ma cung chấp chưởng Thương Ương quốc sẽ thu hoạch lợi ích rất lớn, các phương diện tài lực và nhân lực sẽ phát triển nhanh chóng.
"Đúng là chỉ có Thiên Ma cung mới đủ khả năng khống chế Thương Ương quốc vào lúc này.
Nhưng mà Thần nhi, ngươi cũng biết ta đây vốn không thích làm mấy chuyện kiểu này, ngay cả Thiên Ma cung ta cũng không thèm quản, không cần phải nói đến Thương Ương quốc. Hay là người chỉ định người lên làm vương chủ đi!" Triệu Thanh Vân nói rất nghiêm túc.
Long Thần ngẩn ra, lát sau mới nói:
"Sư tôn, ngươi không thể làm vậy!"
"Yên tâm, yên tâm, ta chỉ nói là mình không thích hợp làm vương chủ một nước. Nhưng mà có người còn trẻ, tuyệt đối thích hợp hơn ta nhiều." Triệu Thanh Vân cười phá lên, ánh mắt lộ vẻ giảo hoạt.
"Ngươi nói là...?" Long Thần trong lúc nhất thời không đoán ra được suy nghĩ của hắn.
"Tại sao lại biến ngu rồi, người đó xa cuối chân trời, gần ngay trước mắt..." Ánh mắt Triệu Thanh Vân liếc sang Mộ Dung Vũ tràn đầy thâm ý.
Long Thần thế mới biết Triệu Thanh Vân đang ám chỉ ai.
Long Thần biết người được lựa chọn sẽ trở thành vương chủ Thương Ương quốc, thậm chí còn kiếm thêm chức cung chủ Thiên Ma cung. Bản thân hắn không thể và cũng không muốn đảm nhiệm vai trò đó, dù sao trên người hắn còn có rất nhiều chuyện cần phải lo, hoàn toàn không có thời gian làm những chuyện này.
Trong số các đệ tử trẻ tuổi Thiên Ma cung, người có thực lực mạnh nhất dưới hắn chính là Mộ Dung Vũ. Nàng là Võ giả Thiên Hà cảnh đệ cửu trọng, lại tu luyện Vô Tung ma ảnh và Đạo Tâm chủng ma. Xếp hạng thứ ba là Dương Quân vì bị đả kích liên tiếp nên rơi vào tình cảnh, mãi không tinh tiến.
Lúc này Mộ Dung Vũ đang cần một cơ hội để thăng tiến thực lực và địa vị, chỉ cần nàng có đầy đủ tài nguyên hỗ trợ sẽ vượt qua cảnh giới ba Đại lão ma trong thời gian ngắn.
"Ta?" Mộ Dung Vũ ngây dại, nàng không nghĩ tới đề tài này lại chuyển sang chính mình.
Thời điểm Triệu Thanh Vân nhắc tới Mộ Dung Vũ, ánh mắt Long Thần sáng lên. Hắn đương nhiên không làm Thiên Ma cung chủ, đến khi Triệu Thanh Vân xuống đài thì vị trí này tất nhiên sẽ rơi vào người Mộ Dung Vũ. Cho dù Triệu Thanh Vân có đảm nhiệm vương chủ Thương Ương quốc, trong tương lai vẫn phải truyền cho Mộ Dung Vũ. Vậy thì còn không bằng để cho Mộ Dung Vũ lên làm nữ hoàng ngay từ đầu.
Cho dù là thực lực, tâm tính hay là năng lực, Mộ Dung Vũ đều là người xứng đáng được lựa chọn. Hơn nữa, hai Đại lão ma là người tích cực ủng hộ Mộ Dung Vũ, ngay cả Triệu Thanh Vân cũng thích nha đầu này. Cứ như thế nàng được ba người phụ tá sẽ không một ai dám lên tiếng phản đối.
Long Thần kích động nhảy dựng lên, cười nói ha hả: "Tốt lắm, cứ định vậy đi. Tiểu Vũ kế tiếp người chính là nữ hoàng Thương Ương quốc."
Long Thần đã xác định xong nhân vật trông coi Thương Ưng quốc, lập tức vứt đống phiền toái cho nàng và lão sư. Còn bản thân hắn làm cánh chim tự do, dắt Linh Hi đi lịch lãm thế giới bên ngoài.
"Ta? Nữ hoàng?"
Mộ Dung Vũ tưởng mọi người đang nói đùa, nghe thế liền sửng sờ trong chốc lát. Nàng chỉ muốn ở lại Thiên Ma cung tu luyện yên ổn, chưa từng có suy nghĩ đi làm nữ hoàng một đế quốc.