Thanh Ly vương từng nói Long Thần là một người cực kỳ nguy hiểm, Y Y bây giờ đã cảm thấy mẫu thân mình đúng.
Hai người im lặng lên đường nên tới đích rất nhanh, dần dần phía trước xuất hiện một cái sơn động tối đen. Y Y chỉ vào đó nói:
“Tu luyện Ma ảnh phân thân nhất định phải thấy được cái bóng của mình. Nơi này là địa phương chúng ta bế quan tu luyện, một tháng sắp tới chúng ta... chúng ta...”
Nói tới đây, sắc mặt nàng bỗng nhiên ửng đỏ.
Trong vòng một tháng, nàng và Long Thần hẳn là cùng nhau sống chung ở chỗ này từ nhỏ đến lớn nàng chưa từng sống với nam nhân trong thời gian dài như vậy. Nhất là Long Thần lại càng đặc biệt, vì thế trong lòng nàng vô cùng khẩn trương.
“Không cần lo lắng, ta sẽ không ăn ngươi đâu!”
Long Thần lắc đầu bất đắc dĩ. Hắn bình tĩnh khôi phục tâm tình, sau đó đi vào sơn động, lối đi cũng không rộng lắm, chỉ đủ cho hai ba người đi song song mà thôi. Thế nhưng bọn họ tiến vào mười mấy thước con đường phía trước bỗng nhiên xuất hiện ánh sáng truyền tới. Cho đến cuối cùng hai người nhìn thấy một cái huyệt động khá lớn, đường kính khoảng chừng năm mươi thước.
Cái huyệt động này chỉ có một lối đi, bên trong là ánh nến mờ ảo, ngoài ra không có bất kỳ nguồn sáng nào khác. Long Thần bước vào lập tức chú ý đến ngọn nến nằm ở trung tâm huyệt động, khi hắn tiến lại gần cái bóng theo đó kéo dài ra.
“Ma ảnh phân thân đúng là kỳ lạ, thì ra phải tu luyện ở trong hoàn cảnh thế này.”
Long Thần nhìn quanh bốn phía, trong lòng âm thầm cảm khái.
Y Y đi ở phía sau hắn, nhẹ nhàng nhặt mấy miếng gỗ ở gần đó xếp thành một cái lều nhỏ. Xem ra nàng thật sự quen thuộc nơi này thoáng cái đã xếp đặt xong mọi thứ cần thiết.
Sau khi hoàn thành công việc, Y Y mới quay sang nói:
“Trước kia ta cũng học tập Ma ảnh phân thân ở nơi này trong phòng có thể hấp thu linh khí địa mạch thuận lợi cho việc tu luyện. Vì thế từ nhỏ đến lớn ta thường xuyên sống ở đây, rất ít khi ra ngoài lịch lãm.”
“Từ nhỏ đến lớn, một mình ngươi ư?”
Long Thần thật sự ngạc nhiên, bởi vì bản thân hắn cũng là kẻ cô đơn, đến bây giờ mới có Tiểu Lang và con mèo nhỏ bầu bạn. Thế mà cô nương này lại sống một thân một mình trong thời gian dài như vậy đúng là hiếm thấy, từ đáy lòng Long Thần bội phục nàng sát đất.
“Bên đó là chỗ ở của ta, ngươi không được phép vào.”
Y Y chỉ chỉ căn lều gỗ, nhỏ giọng nói.
Mặc dù gọi nó là khuê phòng không hợp lắm nhưng nàng đã nói đương nhiên hắn phải tuân thủ. Long Thần lập tức gật đầu nói:
“Cô nương, đừng lo lắng, ta đây không phải người xấu. Đêm hôm đó chỉ muốn đùa ngươi một chút thôi!”
“Ta biết!”
Không ngờ Y Y lại gật đầu xác nhận thật nhanh.
Trong lúc nhất thời không khí trong động có chút mập mờ.
Nội tâm Long Thần bắt đầu đánh giá lại tư cách Thanh Ly vương, có phải là nữ nhân này cố tình an bài không?
Long Thần không biết nên nói gì cho tốt nhưng con mèo nhỏ ở trong Thái Hư cảnh đã cười lăn lộn, thanh âm văng vẳng trong đầu hắn.
Cuối cùng vẫn là Y Y phá vỡ không khí yên tĩnh:
“Trần Phong của Thanh Minh vương điện đã đột phá cảnh giới Thông Thiên cảnh đệ cửu trọng. Nhưng hắn vẫn muốn tham gia khảo hạch đệ tử, ngươi nghĩ sao?”
Long Thần im lặng không đáp.
“Khương Thành, ta đoán ngươi rất muốn lấy được Đế Diễm châu, đúng không?”
Y Y nhìn hắn chăm chú khi hỏi câu này.
Cô nương này cũng không ngốc, ít nhất có thể đoán được tâm tư Long Thần. Dĩ nhiên là vì hắn không muốn giấu diếm.
“Dĩ nhiên rồi, chẳng lẽ tại Cổ Ma vực có người không muốn? Nhưng muốn là một chuyện, giành được hay không lại là chuyện khác.”
“À, Trần Phong rất lợi hại, lấy thực lực ngươi bây giờ có thể đối phó hắn không?”
Y Y lo lắng nói.
“Hẳn là không được, cho nên ta mới cần đại mỹ nhân dạy ta chiến kỹ Vương cấp.”
Long Thần tranh thủ đùa giỡn một câu.
Y Y nghe thấy câu này liền mất tự nhiên, trái tim nàng đạp nhanh hơn, khuôn mặt dần dần nóng lên. Nàng vội vàng cúi đầu che giấu tâm tình của mình, vội vàng nói:
“Ngoại trừ Hoàng Điện ra, trong vòng bảy đại Vương Điện chỉ có Trần Phong là mạnh nhất. Ngươi cần phải nỗ lực rất nhiều.”
“Đúng thế nhưng mà cô nương...”
“Ngươi gọi ta là sư tỷ, dù sao ngươi cũng là đệ tử của mẫu thân.”
Y Y lập tức ngắt lời.
Long Thần mỉm cười bất đắc dĩ, nói thật ra tuổi Y Y còn không bằng hắn, như vậy không phải nàng đang muốn chiếm tiện nghi của hắn sao?
“Ta muốn hỏi ngươi Hoàng Điện nằm ở đâu trong Ma giới?”
“Chỉ có thân phận Ma tướng trở lên mới có tư cách tiến vào Hoàng Điện. Nhưng ta biết Hoàng Điện tọa lạc trong đệ ngũ trọng Ma giới.”
Y Y chậm rãi nói.
“Đệ ngũ trọng? Vậy đệ lục trọng và đệ thất trọng thì sao?”
Con mèo nhỏ luôn nhắc tới đồ vật thần bí, cho nên trong lòng Long Thần cũng thắc mắc vấn đề này.
“Đệ lục trọng Ma giới là bảo khố của Ma Hoàng đại nhân, nơi đó có các tòa điện phủ cất giữ thần binh, linh dược, chiến kỹ,... Nghe nói tất cả tài sản của Ma Hoàng đều ở trong đó. Về phần đệ thất trọng Ma giới vốn không có tin tức, hình như chưa từng có ai đi vào trong đó.”
Nếu đúng như lời nàng nói, vậy thì đồ vật thần bí kia rất có thể nằm trong đệ thất trọng Ma giới.
Long Thần âm thầm ghi nhớ, sau đó tìm cách hóa giải không khí lúng túng:
“Trong Hoàng Điện còn có ai khác ngoài Ma Hoàng không?”
Hai người nói chuyện với nhau khá lâu, Y Y dần dần tự tin lên, không còn động một chút là đỏ mặt nữa. Nàng suy nghĩ một lát rồi nói:
“Trong Hoàng Điện, ngoại trừ Ma Hoàng ra còn có năm mươi vị Thái thượng trưởng lão, mỗi người đều có thực lực Thông Thiên cảnh đệ cửu trọng. Số lượng Ma tướng ít hơn một chút chuyên xử lý các vấn đề phát sinh. Thái thượng trưởng lão và Ma tướng có địa vị tương đương nhau, bình thường bọn họ chỉ tập trung tu luyện. Những đệ tử cao cấp như Trần Phong chỉ cần vượt qua khảo hạch sẽ trực tiếp trở thành Thái thượng trưởng lão.”
Long Thần âm thầm kinh hãi, nguyên bản còn tưởng rằng Cổ Ma vực chỉ có hai mươi tám võ giả Thông Thiên cảnh đệ cửu trọng, không nghĩ tới bên trong Hoàng Điện ẩn tàng đông đảo cao thủ như vậy. Bất kỳ người nào cũng có thực lực áp đảo hắn, chỉ nghĩ đến đã thấy đáng sợ rồi.
Lúc này Long Thần mới ý thức được hình như mình đã xem thường Cổ Ma vực.
“Dĩ nhiên, gia tộc Ma Hoàng cũng ở trong Hoàng Điện, bao gồm Khương Vô Thương đã đạt tới Địa Vũ cảnh đệ nhất trọng kia.”
Vừa nhắc đến người này ánh mắt Y Y lập tức biểu hiện vẻ sùng kính và hâm mộ.
Lấy niên kỉ như vậy lại tăng cường thực lực lên tới Địa Vũ cảnh đúng là hiếm có, trong toàn bộ Thần Vũ thánh triều cũng chỉ có vài người mà thôi. Có thể nói Khương Vô Thương chính là lá bài tẩy lớn nhất của Cổ Ma vực.
“Nhi từ Ma Hoàng lợi hại như vậy sao?”
Nội tâm Long Thần cũng phải kính nể người này.
“Cũng không hẳn, Ma Hoàng tổng cộng có chín nhi tử, mạnh thì rất mạnh, yếu lại quá yếu, thiên phú bọn họ chênh lệch rất quái dị. Không chỉ giới hạn ở phương diện thực lực, ngoài ra tâm tính và trí tuệ đều khác hẳn nhau. Có người mới mười tuổi đã đạt tới cảnh giới Thông Thiên cảnh đệ tam trọng.”
“Vậy yếu nhất là ai?”
Long Thần cảm thấy hứng thú đối với chuyện này.