Mục lục
Long Huyết Chiến Thần
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chính vì vậy, đoạn đường truy tung này Uy tộc vẫn luôn cạnh tranh với Hoàng Thành thủ vệ quân. Khi biết đám thủ vệ quân thất bại trong tay Long Thần, toàn quân bị diệt, Đại Hòa gia tộc mới sợ ngây người. Đồng thời, bọn họ cũng thu được không ít tin tức, ví dụ như là tác dụng của Liên Hoa Điêu. Bọn họ sử dụng mấy chục đầu Liên Hoa Điêu dẫn đường nên tìm đến chỗ ở Long Thần và Linh Hi vô cùng chính xác. Mùi hương trên người Linh Hi không thể ẩn giấu, chỉ cần tốc độ Long Thần chậm lại nhất định sẽ bị bọn họ đuổi kịp. Lần này Long Thần đã rất cẩn thận rồi nhưng vẫn không ngờ lại tiếp tục thua bởi Liên Hoa Điêu.

Tiểu Lang đi đến bên cạnh Long Thần chuẩn bị chiến đấu, còn vị đại phu thấy một đám người |hung thần ác sát đã sợ hãi ngã ngồi dưới đất. Hắn nhận ra được những người này tìm đến Long Thần gây phiền toái, hơn nữa bọn họ tuyệt đối không phải là người Thanh Thủy thành.

"Ngươi đi mau!" Dù sao cũng đã bại lộ, Long Thần không muốn làm khó vị đại phu này. Ít nhất hắn đã trợ giúp Linh Hi khôi phục bệnh tình.

Long Thần lên tiếng giúp cho vị đại phu thở phào nhẹ nhõm, hắn đi vòng sang hướng khác chuẩn bị né tránh đám người Uy tộc. Ngay lúc này một gã thiếu niên ở gần nhất đột nhiên vung quyền đánh chết hắn.

"Khốn kiếp, trước mặt gia chủ còn không biết sống chết?" Bộ dạng kiêu căng, ngạo mạn hoàn toàn không đặt Long Thần vào trong mắt.

Thấy vị đại phu chết thảm, Long Thần cũng tức giận nắm chặt quả đấm. Tùng Trung Thành im lặng đánh giá Long Thần từ trên xuống dưới, hồi lâu sau mới cười khan vài tiếng, thở dài cảm khái: "Long Thần, thanh danh ngươi đã chấn kinh Thương Ương quốc rồi. Mỗi một lần ta đều nhắc nhở mình không thể xem thường ngươi nhưng mà sau đó ta lại phát hiện mình vẫn đánh gia ngươi quá thấp. Không nghĩ tới sáu đại thống lĩnh Hoàng Thành thủ vệ quân cũng chết ở trong tay ngươi, nói thật, ta vô cùng bội phục dũng khí của ngươi."

"Chỉ có điều Đại Hòa gia tộc có huyết mạch vinh quang, tất cả những người khác chỉ là cặn bã. Bao gồm cả ngươi, ha ha, không thể không nói Liên Hoa Điêu đúng là đồ tốt." Đám người Uy tộc lập tức cười phá lên phụ họa, Liên Hoa Điêu vốn là chủ ý của Đệ Tam thống lĩnh, cuối cùng lại tiện nghi cho Uy tộc. Dựa vào Liên Hoa Điêu tìm đến đây, hơn nữa còn lấy ưu thế tuyệt đối vây khốn Long Thần.

Uy tộc dùng lực lượng khổng lồ như vậy chỉ để đối phó một võ giả Thiên Hà cảnh đệ ngũ trọng chẳng lẽ còn không thể thắng lợi? Vì thế nội tâm đám người Tùng Trung Thành rất nhẹ nhàng, hoàn toàn không sợ xảy ra sai lầm. Mặc dù Long Thần đã từng làm nhiều chuyện ngoài dự liệu nhưng lấy thực lực Tùng Trung Thành Thiên Hà cảnh để bát trong dư sức tọa trấn nơi này. Long Thần có thể chạy thoát khỏi lòng bàn tay của hắn sao?

Nếu như chuyện đó xảy ra, Long Thần không phải là kỳ tích mà là thần thoại rồi. Đó chỉ là những câu chuyện trong truyền thuyết, vĩnh viễn sẽ không xuất hiện tại thực tế. Linh Hi vẫn đang ngủ say ở trong phòng. Lúc này Long Thần đã chuẩn bị tâm lý trả giá thảm khốc, nội tâm hắn vô cùng nặng nề, lẳng lặng nghĩ cách thoát thân.

Trong lúc đối phương châm chọc, Long Thần cũng âm thầm đánh giá lực chiến đấu của song phương. Thật ra chuyện này vừa nhìn đã biết, cho dù hắn và Tiểu Lang cộng lại cũng chỉ chống đỡ hai võ giả Thiên Hà cảnh đệ thất trọng, chênh lệch còn lại lấy cái gì bù đắp đây? Dưới tình huống này chỉ có thể dùng trí tuệ. Long Thần lạnh lùng nói: "Tìm được thì thế nào? Ta đây sợ hãi Hoàng Thành thủ vệ quân nhưng chưa từng sợ hãi các ngươi, các ngươi chỉ là đàn kiến nhu nhược, chỉ biết dùng ưu thế số lượng kinh sợ người khác mà thôi. Ở đây là tên nào dám cùng ta công bình đối chiến?"

Long Thần khiêu khích nhất thời đưa tới Uy tộc nổi lên một trận sóng to gió lớn. Coi như là Tùng Trung Thành cũng biết Long Thần dụng kế khích tướng nhưng hắn vẫn không coi vào đâu.

"Ai nói Uy tộc chỉ biết lấy số lượng thủ thắng? Long Thần, để ta chơi với ngươi. Bản thân ta muốn nhìn xem kẻ giết chết Đệ Nhị thống lĩnh thủ vệ quân có thủ đoạn lợi hại gì."

"Thật là công bình quyết chiến, Thiên Hà cảnh đệ bát trọng đối chiến đệ ngũ trọng? Tùng gia chủ không sợ đánh mất thân phận để cho người ta cười đến rụng răng sao?" Long Thần mỉm cười trào phúng.

"Ngươi thúi lắm, gia chủ chúng ta đích thân ra trận chính là vinh hạnh của ngươi, còn không mau quỳ xuống tạ ơn?"

"Có thể chết trong tay gia chủ chính là vinh dự của ngươi.”

"Im ngay!" Tùng Trung Thành phất tay một cái, lần này Uy tộc xuất động rất nhiều hảo thủ, Tùng Trung Thành biết bản thân mình đối phó Long Thần cũng không tốt lắm. Thế nào sau này tin tức cũng truyền về Hoàng thành, đám đồng liêu nghe được sẽ cười đến rụng răng, cuối cùng chính hắn xấu hổ không ngẩng đầu lên được. Chốc lát sau, hắn phân phó một gã trung niên tráng kiện: "Bản Đảo, người đối phó hắn, sống chết đều được."

Gã nam tử tráng kiện thấy Tùng Trung Thành lựa chọn mình liền cười nói: "Vâng, ta bảo đảm bắt sống hắn." Sau khi nói xong, hắn tách ra khỏi hàng đi tới trước mặt Long Thần.

"Ngươi là người đầu tiên." Long Thần không sợ hãi chút nào, tách đám người Uy tộc ra xử lý riêng rẽ chính là kết quả tốt nhất. Hắn biết người Uy tộc vốn thích sĩ diện, cho dù biết là hố lửa cũng sẽ đâm đầu nhảy xuống.

Nhưng mà tình huống Long Thần không hề lạc quan. Võ giả Thiên Hà cảnh đệ thất trọng nắm giữ chiến kỹ Địa giai cao đẳng, còn Long Thần chỉ có một chiêu Long Đế thương là Địa giai trung đẳng mà thôi. Ngoài ra bí pháp của Phần Thiên ma đế, Thần Hóa phân thân nhất định phải cất giấu làm lá bài tẩy. Trận đấu này cực kỳ nguy hiểm, hắn không dám chủ quan khinh thường chút nào.

Long Thần tung người nhảy lên nóc nhà, bình thản nói: "Ta đứng ở chỗ này, đám Uy tộc phế vật đi lên đây từng người một. Để ta nhìn xem các ngươi rốt cuộc cần bao nhiêu người mới đánh bại được ta? Hay là tất cả các ngươi cũng không phải

là đối thủ của ta?"

"Khốn kiếp!" Long Thần khiêu khích trắng trợn đã chọc cho đám người Uy tộc nổi giận, bọn họ lập tức muốn xông lên đập chết đối phương.

"Tiểu tử này ngông cuồng thật. Thế nhưng, kẻ nào dám khiêu khích Đại Hòa gia tộc trước sau gì cũng phải chết.”

"Toàn bộ Uy tộc đều là dũng sĩ, mọi người đều có năng lực thông thiện triệt địa khả, Tùng Bản Đảo, lập tức cắt đầu tiểu tử kia xuống cho ta.” Tùng Trung Thành lãnh đạm nói. Tùng Bản Đảo nhếch miệng cười, nhận lệnh gia chủ nhảy lên nóc nhà chuẩn bị giải quyết Long Thần.

"Quả nhiên là một đám cầm thú." Long Thần âm thầm lắc đầu.

Bởi vì Uy tộc xuất hiện thanh thế to lớn đã hù dọa những người dân chạy mất, cho nên cả khu vực chung quanh vắng vẻ không một bóng người. Long Thần thở dài một hơi, chỉ tiếc cho vị đại phu kia chết oan trong tay Uy tộc, Long Thần vẫn cảm thấy có chút chua xót.

"Quên đi, để ta báo thù cho ngươi." Long Thần nhìn về phía căn phòng, Tiểu Lang đang thủ ở trước cửa bảo vệ Linh Hi.

"Bảo vệ tiểu Hi cho tốt!" Long Thần dùng tinh thần âm dặn dò Tiểu Lang.

"Lần này ta nhất định phải bảo vệ Linh Hi tỷ an toàn. Cho dù chết cũng không để nàng xảy ra sự cố." Trong lòng Tiểu Lang đã hạ quyết tâm.

"Nếu như cần thiết, ta sẽ thiêu đốt ngọn lửa sinh mệnh của Phệ Nhật yêu lang. Ta không tin đánh không lại đám người này."

Tiểu Lang lẳng lặng suy tính, về phần Long Thần phải tìm cách giải quyết Uy tộc, giết được bao nhiêu hay bấy nhiêu.

"Tùng Bản Đảo đúng không? Rất tốt, ngươi là súc sinh đầu tiên ta giết hôm nay." Long Thần nhìn gã nam tử tráng kiện ở trước mặt, chậm rãi nói.

"Cái gì? Tiểu tử, đầu óc người thôi hết rồi sao? Nghe nói bên cạnh người là một thiếu nữ đẹp nhất Thương Ương quốc? Đợi ta đánh bại người nhất định sẽ thỉnh cầu gia chủ ban tặng một đêm. Ha ha ha!"

Long Thần nghe thế lập tức nổi giận.

"Chết không hết tội!" Thôn phệ Huyết Giới và Thần Hóa phân thân đồng thời xuất hiện, trong nháy mắt đã bao trùm cả người Tùng Bản Đảo.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK