Cửu Toàn hòa thuẫn, nguyên lai đây chính là Cửu Toàn hòa thuẫn nhưng lần này được Long Thần sử dụng hỏa diễm Kim Ô tàn hồn mà thành. Thuẫn bài màu đỏ như máu kia so với Cửu Toàn hòa thuẫn trước kia mạnh hơn gấp mấy lần.
Dĩ nhiên, chiến kỹ cũng có hạn chế đẳng cấp, cho dù là Kim Ô tàn hồn cũng chưa chắc có thể sinh ra bao nhiêu lực công kích. Long Thần còn muốn dùng Thần Hỏa phân thân nữa, đáng tiếc hắn làm gì có nhiều hỏa diễm Kim Ô như vậy.
Lần này, Cửu Toàn hòa thuẫn được Long Thần biến thành công kích hoàn toàn, cùng với công kích Hoàng Kim chiến thần thuẫn ầm ầm va đụng nhau. Long Thần tấn công, Hoàng Phủ Vũ phòng thủ, ai lợi hại hơn ai cứ nhìn xem sẽ hiểu. Long Thần đánh tới bằng một lực cực lớn, ầm ầm đánh bay Hoàng Phủ Vũ, khiến hăn hô lên một tiếng rồi vội vàng lăn lộn mấy vòng trên mặt đất, sau đó mới chật vật đứng lên.
Còn Long Thần chỉ lui lại mấy bước mà thôi.
“Ha ha ha ha!”
Thấy bộ dáng như vậy, Hoàng Phủ Kỳ đứng một bên quan sát liền cười lên, miệng há thật to, cười khanh khách: “Lăn lăn như con lười ấy, lăn lăn y chang con lười!”
Còn những người khác, ngoại trừ Hoàng Phủ Vũ và Hoàng Phủ Phong Vân ra, những người khác cũng có chút ít buồn cười, mà hai người này lại giống nhau, trên mặt đều tái đen.
“Tiểu Vũ, đừng có coi thường, thực lực của hắn không mạnh hơn ngươi nhưng thủ đoạn lại nhiều vô kể.”
Hoàng Phủ Phong Vân vội vàng nhắc nhở nhi tử của mình. Dĩ nhiên hắn nhìn ra được manh mối, biết Long Thần kinh khủng như thế nào nhưng vì khích lệ nhi tử, phòng ngừa nó nhục chí, hắn chỉ có thể nói như vậy mà thôi.
Dĩ nhiên Hoàng Phủ Vũ sẽ không bị Long Thần hù sợ. Một quyền Long Thần đánh lúc nãy đối với hắn là hoàn toàn nhục nhã trong nhục nhã. Hắn là loại người chưa từng bại qua một chiêu nào trong cùng lứa như Long Thần nhưng lại có một ngày dễ dàng bị đánh cho lăn lộn đầy đất.
“Muốn chết!”
Lần này Hoàng Phủ Vũ triệt để tức giận rồi. Thấy nụ cười trên mặt Long Thần, hắn nổi trận lôi đình, quát: “Chút tài mọn, chiến kỹ cũng không tính là gì. Hiện tại ta sẽ cho ngươi nếm thử cái gì gọi là Bá Vương Thương Pháp Hoàng Phủ gia tộc!”
Sau khi rống xong, Hoàng Kim Chiến Thần Thương trong tay hắn nhanh chóng vũ động. Động tác của Hoàng Phủ Vũ rất nhanh. Trong sát na, động tác của hắn người bình thường đều không thấy rõ, chỉ cảm thấy thứ vũ động trong tay hắn không còn là cây thương nữa, mà là một đạo quang mang hoàng kim.
Long Thần cảm thấy lực áp bách khổng lồ.
Lúc này, Hoàng Phủ Vũ vừa động, cả người bay nhanh tới chỗ Long Thần, vốn quang mang hoàng kim sắc đột nhiên rộng mở thêm mấy lần, giống như một đạo quang trụ hoàng kim vậy. Trong nháy mắt hắn đã tới trước mặt Long Thần.
“Bá Vương Thương Pháp, trường hồng quán nhật!”
Một thương từ trên trời rơi xuống dưới, Bá Vương Thương Pháp không hổ là chiến kỹ công kích thành danh nhất của Hoàng Phủ gia tộc. Dưới sự thi triển của Hoàng Phủ Vũ, đúng là có thế trường hồng quán nhật. Long Thần có thể cảm giác được, dưới sự công kích của hắn, cả Thiên điện cũng bởi vì khí thế khổng lồ kia mà khẽ run lên.
Kinh khủng!
Thế nhưng Long Thần đời nào lại sợ.
Mắt thấy Hoàng Kim Chiến Thần Thương đánh tới chỗ mình, khóe miệng Long Thần gợi lên nhiều tia tà dị. Dù hắn mở thủ chưởng ra, hóa thành hình trảo, tiếp đó ở trong trảo nhưng lại bốc cháy lên hỏa diễm màu đỏ như máu.
Khi Hoàng Phủ Vũ phối hợp Bá Vương Thương Pháp đúng là gấp mấy lần Ưng Vũ vương nhưng Long Thần lúc trước mới chỉ là Thông Thiên cửu trọng thôi, vậy mà có thể giết chết Ưng Vũ vương bằng Kim Ô tàn hồn, huống chi là bây giờ.
Vụt một tiếng, tại thời điểm Hoàng Phủ Vũ thi triển Bá Vương Thương Pháp, Long Thần cũng động. Ngay từ đầu, hắn giống như là tiểu long, mà ngay lúc này lại như Thần Long xuất động. Long Thần đột nhiên hóa thành một đạo hư ảnh long hình màu đỏ máu, ầm ầm phóng tới chỗ Hoàng Phủ Vũ.
Rống!
Một tiếng long ngâm vang vọng tại trong Thiên điện, hư ảnh thần long màu đỏ máu kia nhất thời nhào vào trong Hoàng Kim Chiến Thần Thương, ngay tại chỗ tiếp xúc với nhau bốc cháy lên hỏa diễm màu đỏ như máu.
Tiếng ma sát bén nhọn mà kinh khủng, vang vọng trong Thiên điện, cuối cùng ngay cả Hoàng Phủ Kỳ cũng nhíu mày lại, lấy tay bịt lỗ tai. Ở trước mặt nàng đều là trảo ảnh màu đỏ Hoàng Kim Chiến Thần Thương, những trảo ảnh kia dĩ nhiên là do hư ảnh Thần Long trước mắt phát ra.
“Tán Hồn long trảo!”
Thấy một màn như vậy, Hoàng Phủ Phong Trần dại ra, hắn cẩn thận hồi tưởng lại: “Lúc trước, khi còn ở Ly Hỏa thần cảnh, hiển nhiên là Long Thần không biết Tán Hồn long trảo. Nói cách khác, sau khi ra khỏi Ly Hỏa thần cảnh, Long Nguyệt mới giao Tán Hồn long trảo cho hắn. Lúc này mới chỉ qua mười ngày, vậy mà hắn đã học xong rồi.”
Trong lòng Hoàng Phủ Phong Trần rốt cuộc không biết là kinh hãi đến cỡ nào.
“Thiên tài, tuyệt thế thiên tài. Hắn đột phá Địa Vũ cảnh chỉ trong năm ngày. Người khác phải mất một tháng, thậm chí là một năm mới có thể học xong Tán Hồn long trảo, vậy mà hắn chỉ cần mười ngày là đã học xong. So sánh với thiên tài như vậy, tiểu Vũ quả thực rất nhỏ nhoi, coi như Triệu Đan Trần kia cũng không yêu nghiệt như Long Thần đây.”
“Long Thần là người gia tộc Long Nguyệt, tổ tiên Long Nguyệt là người vứu vớt Thần Vũ thánh triều. Năm đó, Hoàng Phủ gia tộc ta cũng từng chịu ân huệ của tổ tiên nàng, tổ tiên Long gia. Nhưng tồn tại mạnh nhất từ xưa đến nay tại Thần Vũ thánh triều chẳng lẽ là Long Thần đây, hắn muốn lặp lại thời huy hoàng của Long gia sao?”
Lòng Hoàng Phủ Phong Trần nhanh chóng nghĩ tới điều này.
Thời điểm hắn còn đang nghĩ ngợi, trước mắt đã có kết quả.
Lần này Long Thần sử dụng Tán Hồn long trảo lần đầu tiên, hơn nữa còn không có Long Hồn biến thân, chỉ dùng một bộ phương pháp cận chiến của Tán Hồn long trảo mà thôi. Chân nguyên của hắn cho dù không sử dụng Long Hồn biến thân cũng gấp năm lần Hoàng Phủ Vũ. Cộng thêm cả Kim Ô tàn hồn, Hoàng Phủ Vũ thuộc loại gà mờ thì sao có thể là đối thủ của hắn?
Ầm!
Một tiếng vang thật lớn, quang mang màu vàng phóng bên ngoài, ầm ầm đụng lên cửa chính, nhất thời đụng nát cửa chính Thiên điện.
Á!
Một tiếng thét chói tai truyền ra từ bên ngoài cửa, hiển nhiên là có người ở bên ngoài nhìn lén nên bị dị trạng kia làm cho sợ hãi. Sau khi phát ra âm thanh, người nọ cũng không ẩn núp nữa mà trực tiếp lộ diện, nhìn mọi người có chút lúng túng. Người kia chính là vũ cơ đầu lĩnh lúc nãy, cũng chính là vị hôn thê của Hoàng Phủ Vũ.
Lúc nãy nàng không trực tiếp lui ra mà đứng bên ngoài cửa nhìn tình huống ở trong này. Đối với việc Hoàng Phủ Vũ có nắm bắt được Liễu Nhứ Tùy Phong Bộ hay không, nàng cũng rất quan tâm.
Quang mang kim sắc đụng lên trên cửa chính chính là Hoàng Kim Chiến Thần Thương. Đương một tiếng, Hoàng Kim Chiến Thần Thương rơi xuống đất, khơi dậy nhiều tia lửa điện.
Nhìn tình cảnh trong sân, chẳng những là vũ cơ mà những người khác có mặt cũng ít nhiều mất tự nhiên. Trong tầm mắt của bọn họ, Long Thần và Hoàng Phủ Vũ đang mặt đối mặt với nhau. Khuôn mặt Hoàng Phủ Vũ thì trắng nhợt, kinh sợ quá độ; mà tay của Long Thần lúc này đang bóp cổ Hoàng Phủ Vũ.
Thắng bại đã rất rõ ràng.
Hoàng Kim Chiến Thần Thương Hoàng Phủ Vũ đã bị Long Thần đánh bay ra ngoài. Thứ Long Thần sử dụng chính là trảo ấn, hắn lúc này nhìn cũng biết tại thời điểm đánh nhau với Hoàng Phủ Vũ đã hạ thủ lưu tình. Nếu không, nói không chừng hắn đã trực tiếp vặn gãy cổ Hoàng Phủ Vũ.
Không chút nghi ngờ gì nữa, Long Thần chiến thắng.
Đây cũng là việc nằm trong dự liệu của Hoàng Phủ Phong Trần. Long Thần chưa tới Địa Vũ cảnh đã có thể đánh bại Khương Vô Thương cùng cấp với Hoàng Phủ Vũ. Hiện tại hắn đã tới Địa Vũ cảnh thì tất nhiên sẽ thắng chắc.
Khóe miệng hắn toát ra nụ cười thản nhiên, lần này xem như Long Thần đã giúp hắn giải quyết một đại phiền toái.
Hoàng Phủ Kỳ thì càng mừng rỡ nhảy nhót, reo hò: “Ha ha, đại phôi đản kia rốt cuộc cũng chịu thua. Đã sớm nói với ngươi là đại ca ca ta rất lợi hại. Ngươi lại luôn khi dễ các nha hoàn tỷ tỷ, đại ca ca sẽ đánh ngươi thành mắm! Ba ba ba bành bạch!”
Lời Hoàng Phủ Kỳ nói làm khuôn mặt Hoàng Phủ Vũ vô cùng thối, hắn có chút khó có thể tin nhìn thiếu niên ở trước mặt, trong lòng không ngừng thấy nhục nhã.
“Không thể nào!”
Hoàng Phủ Vũ lấy tay gỡ cánh tay Long Thần, hắn không cam lòng cứ như vậy mà thua trong tay Long Thần. Một quyền gào thét đánh tới chỗ Long Thần, mà Long Thần lại nhanh hơn hắn một bước, một cước đạp hắn bay ra ngoài cửa, trực tiếp lăn lộn vài vòng trên mặt đất, càng thêm chật vật.
“Hoàng Phủ Vũ!”
Vũ cơ len lén nhìn, liền tranh thủ đỡ Hoàng Phủ Vũ đứng dậy. Lúc này Hoàng Phủ Vũ thâm tình âm trầm, cũng không lĩnh tình, hung hăng đẩy vũ cơ ra, nói: “Cút ngay!”
Vũ cơ thối lui, sắc mặt có chút khó coi.
Lúc này, Hoàng Phủ Phong Trần không tin, hắn lạnh lùng nói: “Tiểu Vũ, nam tử hán đại trượng phu, thua phải tòng phục. Ngươi chớ để cho người ngoài xem thường nam nhân của Hoàng Phủ gia tộc ta, để cho người ta cảm thấy chúng ta không có khí độ. Nam nhân chúng ta thua là thua, ngươi đừng làm cho ta mất mặt!”
Hoàng Phủ Phong Trần mặc dù lúc bình thường rất tùy ý như mà lúc này âm thanh lại băng lãnh, làm cho Hoàng Phủ Vũ sởn tóc gáy. Hắn cúi đầu, không dám nói lời nào, phụ thân hắn là Hoàng Phủ Phong Vân lúc này mới lên tiếng: “Tiểu Vũ đã thua, quả nhiên núi cao còn có núi cao hơn, chúng ta không còn gì để nói. Tiểu Vũ, chúng ta đi thôi, đừng ở nơi này làm mất mặt, xấu hổ nữa!”
Hoàng Phủ Vũ mất mặt, hắn cũng mất mặt nên càng không có mặt mũi nào lưu lại nơi này.
“Đợi một chút!”
Hoàng Phủ Phong Trần dừng lại một chút, nói: “Đại ca, ta cũng không làm khó tiểu Vũ. Chẳng nhẽ ngươi cũng không nhìn thấu sao, hắn ngay cả trường hồng quán nhật Bá Vương Thương Pháp cũng không chân chính thông hiểu đạo lý, còn nói gì đến chiêu thứ hai, thứ ba? Chờ hắn tu luyện xong chiêu thứ hai, ngươi lại hướng dẫn hắn tu luyện Liễu Nhứ Tùy Phong Bộ!”
“Đa tạ gia chủ!”
Hoàng Phủ Phong Vân gật đầu, sắc mặt không biểu lộ gì. Hắn lãnh đạm nhìn Long Thần một cái, nói: “Các hạ quả nhiên là thiếu niên thiên tài. Bội phục, bội phục!”
Sau khi nói xong liền dẫn theo nhi tử rời đi.
Hoàng Phủ Vũ dùng ánh mắt oán độc nhìn Long Thần, cuối cùng cũng rời đi, sợ rằng hôm nay hắn không chiếm được Liễu Nhứ Tùy Phong Bộ tất cả là bởi vì Long Thần!
Chờ bọn hắn đi ra rồi, vũ cơ liền nói: “Gia chủ, Vũ nhi cũng cáo lui.”
Đợi sau khi nàng đi rồi, Hoàng Phủ Phong Trần mới không để ý đến hình tượng, thanh âm chậc chậc đánh giá Long Thần, nói: “Tiểu tử, ngươi rất được đó. Lúc này chỉ mới qua mười ngày mà ngươi đã hiểu thấu đáo chiêu thức sở trường của Long Nguyệt cô nương rồi.”
Long Thần gật đầu, nói: “Chẳng qua là hiểu một chút da lông mà thôi, hôm nay lần đầu tiên thi triển ra, quả thật còn nhiều chỗ không hiểu.”
“Có thể làm được ở thời khắc tối hậu dừng lại, thu phát tự nhiên đã tương đối khá rồi. Hoàng Phủ Phong Trần ta bội phục ngươi! Chậc chậc, làm sao bây giờ? Ta càng lúc càng muốn ngươi làm con rể của mình. Đáng tiếc, nếu như Kỳ Kỳ ra đời sớm hơn mấy năm thì tốt biết mấy.”
Hoàng Phủ Phong Trần già mà không kính, cười nói.
Long Thần chỉ có thể cười khan.
“Phụ thân, người là muốn gả ta cho đại ca sao? Ta gả đi có phải là không còn sống ở cái nơi quỷ quái này nữa không? Vậy thì ta đây muốn gả!”
Hoàng Phủ Kỳ vừa nghe, hai mắt to tròn chuyển động nhanh như chớp.
“Muốn gả?”
Hoàng Phủ Phong Trần lúc này chỉ là nói giỡn thôi, thiếu chút nữa thì bị Hoàng Phủ Kỳ làm cho ngất luôn.
Long Thần nói: “Kỳ Kỳ, lần này đến, ta còn có chuyện khẩn cấp muốn làm. Đây là chuyện liên quan đến mạng người, ta không thể ở chỗ này quá lâu.”
“Ta không đồng ý! Bây giờ tối rồi, ngươi đã nói là ngày mai mới đi mà!”
Hoàng Phủ Kỳ vội vàng chạy tới, kéo ống tay áo Long Thần.
Hoàng Phủ Phong Trần cười cười, nói: “Đã như vậy thì Kỳ Kỳ, ngươi hãy dẫn Long Thần đi dạo Hoàng Phủ gia tộc một vòng đi. Nhưng mà hôm nay ngươi còn chưa tu luyện đó, nếu như không hoàn thành nhiệm vụ thì cấm túc một tháng!”
“Tốt lắm, tốt lắm. Ta dẫn đại ca đi chơi một chút, sau đó đưa hắn đến phòng khách rồi ta trở về tu luyện!”
Hoàng Phủ Kỳ nói xong liền vội vàng kéo Long Thần đi ra ngoài.
Long Thần luôn yêu thương tiểu nữ này, dù sao cũng đến đây rồi, theo nàng chơi đùa một đêm cũng không sao. Dù gì thì chuyện Chiến tộc hắn hiện tại cũng không thuộc cấp bậc như Long Nguyệt, không cần gấp gáp quá mức.
Nếu không nói, Long Thần cũng sẽ không thành tựu trên con đường tu luyện.
Đi theo Hoàng Phủ Kỳ, Long Thần dùng thời gian hai canh giờ đi khắp Hoàng Phủ gia tộc. Quả thực kiến trúc Hoàng Phủ gia tộc so với Cổ Ma vực thì nơi này chính là tiên cảnh.
Mặc dù là đêm tối nhưng cảnh sắc xinh đẹp tuyệt trần cũng không ít.
Cho đến đêm khuya, Hoàng Phủ Kỳ mới đưa Long Thần tới phòng khách, nói: “Đại ca ca, ta mỗi ngày đều tu luyện hai canh giờ, hôm nay phải trở về rồi. Thế nhưng ta không cho phép ngươi đi, ngày mai trời vừa hừng sáng, ta sẽ đến tìm ngươi.”
Vốn Hoàng Phủ Kỳ muốn dẫn Long Thần đến căn phòng của nàng nhưng nam nữ thụ thụ bất thâm Long Thần không đáp ứng.
Nói xong, Hoàng Phủ Kỳ lập tức trở về. Phòng khách này vô cùng xa hoa, Long Thần đang muốn đóng cửa, chợt thấy nơi xa xa, vị vũ cơ tên Vũ nhi kia sắc mặt có chút bi thương, đang đi ngang qua.
“Hình như nàng là nghĩa nữ của đại bá Kỳ Kỳ, cũng xem như là đường tỷ của Kỳ Kỳ.”
Trong lòng Long Thần hơi động nhưng cũng không nghĩ quá nhiều. Ngay khi đang muốn đóng cửa lại, chợt thấy Hoàng Phủ Vũ từ một góc tối đi ra, đi tới chỗ Vũ nhi. Sắc mặt Hoàng Phủ Vũ hình như rất âm trầm.
“Hình như bọn họ là hôn phu thê, nói vậy chuyện này không liên quan đến mình.”
Long Thần hơi ngơ ngác một chút, hai người cũng đã đi xa. Long Thần có thể nhìn thấy được chỗ ở của Vũ Nhi. Trước mặt hắn là một hồ nước trong suốt, chỗ của nàng ở bên hồ đối diện, là một gian nhà tương đối xinh xắn.
Long Thần khép cửa lại, sau đó bắt đầu tu luyện.
“Tiểu Miêu, hiện tại Tiểu Lang thế nào rồi?”
“Đang lột xác, nói vậy qua một thời gian ngắn nữa, thậm chí là trong vòng vài ngày tới, hắn có thể đạt tới yêu thú Vương cấp, hóa thành hình người.”
Tiểu Miêu lười biếng nói.
Nghĩ đến mấy ngày sau thì có thể để cho Tiểu Lang lấy hình thái con người đứng bên cạnh mình, lòng Long Thần hơi có chút kích động.