"Sát Thần điện, đi thế nào đây." Trong lòng mọi người vừa mới xuất hiện vấn đề này, đồ án hình tròn trong lòng bàn tay đột nhiên phóng tođột nhiên thủ chưởng trên quang hình tròn kia bỗng nhiên phóng to, cùng lúc đó, dưới chân mọi người tạo thànhcó một cái trận pháp nhỏ hình thành, trong trận pháp, có một loại hấp lực khó có thể chống cự khiến mọi người cả kinh, chưa kịp phản ứng đã bị trận pháp này hút vào trong bãi huyết dịch kia, rồi biến mất không còn tung tích.
Giống như những tThi thể phía trướclúc trước cũng bị hút vào như thế này.
Mọi người phát hiện mình ngã xuống từ trên cao, tình thế cực kỳ nguy hiểm, Diệp Huyên vội vàng dùng thần nguyên bảo vệ Long Thần và Diệp Hiên trong vòng tay của mình, sau đó nhìn bốn phía đầy cảnh giác.
Đây là một mảnh hư không, trên đỉnh đầu bọn họ có một huyết cầu to lớn không gì sánh được, chắn ngang toàn bộ phía chân trời, hiển nhiên bên trong huyết cầu kia chính là Mê cung sát lục, mọi người là thông qua đồ án hình tròn kia mới thoát khỏi Mê cung sát lục, từ trên cao rớt xuống.chỗ mọi người rơi xuống hóa ra lại là không gian bên trong huyết cầu, chính là Sát Lục mê cung, mọi người muốn vượt qua quang trận, chỉ có thể tìm cách thoát khỏi Sát Lục mê cung
Lúc này, mọi người nhanh chóng đáp xuống, khoảng cách cũng không phải là quá cao, hơn nữa mọi người đều là cường giả Thần Vũ cảnh, dưới áp lực của Đế linh khí nên đều có năng lực phi hành, vừa cúi đầu nhìn đã thấy một quảng trường u ám rộng lớn không gì sánh được phía dưới, Diệp Huyên bảo vệ Long Thần và Diệp Hiên, nhanh chóng hạ xuống trên quảng trường này, tạo khoảng cách với những người khác.
Mười người, tổng cộng chia làm ba đoàn đội, đứng thành hình tam giác trên trên quảng trường u ám, trong đó Tô gia bốn người, gồm ba đại cường giả Tô gia cộng thêm một đại nam tử mập mạp như quả bóng lớn, chính là Tô Đông.
Mà trong đoàn của Diệp gia, có Thần Vũ cảnh tầng ba duy nhất còn sống sót Diệp Hùng và Diệp Tích Chi cảnh giác đứng chung một chỗ, cách mấy người Diệp Huyên cũng không quá xa., Vvừa xuống đất, Diệp Tích Chi và Đằng Long liếc nhau một cái, không nói hai lời cũng vọt tới bên Diệp Huyên, bọn họ ngược lại không phải là muốn cướp đoạt Đế Giáp U Minh, mà là vì thấy mấy người nhà họ Tô, ai nấy đều có ánh mắt nóng bỏng, rõ ràng là muốn giết Long Thần.
Chỉ cần đánh chết Long Thần, Đế Giáp U Minh, chính là của bọn họ.
Trên quảng trường mênh mông bát ngát này, căn bản không có chỗ để trốn, là một nơi hỗn chiến rộng lớn vô cùng, Tô gia lại có ba đại cường giả, trong đó Tô Chân có thể kiềm chế Diệp Huyên, Tô Dương có thể đối phó Diệp Tích Chi, mà Tô Mặc thì hơn hẳn Đằng Long, còn như Diệp Hùng cũng có Tô Đông đi đối phó, chỉ cần Tô Mặc đánh chết Đằng Long, Long Thần sẽ không còn chỗ để trốn nữa rồi, đây chính là ưu thế của Tô gia. Bất kể như thế nào nếu so với Diệp gia, Tô gia bọn họ, chỉ có hơn một võ giả Vũ Cực Chi cảnh viên mãn võ giả, đúng là khập khiễngTô Mặc.
Tô Mặc Vvừa hạ xuống đất, mấy người Tô gia liếc nhau một cái, nói động thủ liền động thủ.
Chỉ có Tô Chân là khácTrong đó Tô Chân, người đã bại dưới tay Long Thần bởi một chút chênh lệch nhỏ, thân thể già nua thì đang tản mát ra ý chí chiến đấu kinh người từ thân thể già nua, lửa giận ngất trời bùng cháy, thất bại lần trước, khiến lãohắn thực sự thấy quá oan uổngnghẹn khuất rồi.
Diệp Huyên đã sớm dự liệu được tình huống này, ánh mắt nhìn về phía Diệp Tích Chi, hai người vốn bất hòa, vào lúc này lại không thể làm gì khác ngoài hợp tác., Hhơn nữa Diệp Tích Chi thấy, chỉ cần bảo vệ Long Thần, để Đế Giáp U Minh Đế Giáp chính là của Diệp gia, dù Diệp Tích Chi nàng cũng chưa chắcsẽ có cơ hội lấy được, nhưng hắn nóidù sao nàng cũng là gia chủ. Còn, nếu để cho người của Tô gia đoạt đi, cái mất nhiều hơn cái được.
Nhưng người có áp lực nhất chính là Đằng Long, bởi vì quan hệliên quan đến với Long Thần, chiến đấu quả thực hết sức căng thẳng.
"Trò chơi còn chưa bắt đầu đâu, mọi người muốn làm gì." Đúng lúc này, tiếng nói của đứa bé kia lại vang lên bên tai mọi người.
Đám người Tô Chân toàn thân chấn động, bởi vì bọn họ là người chủ động công kích, lúc này không ngừng cảm thấy thần võ hồn đau đớn, nơi này chính là lăng mộ của Sát Thần, chưa từng có được chủ nhân của trò chơi cho phép, bọn họ lại tùy tiện động thủ, nên lập tức cũng bị nghiêm phạt, Tô Chân hiểu rõ, nếu như tiếp tục động thủ, hậu quả kia khẳng định là không thể tưởng tượng được.
Vì vậy, bọn họ chỉ có thể ngừng tay, dùng ánh mắt ác độc nhìn người của Diệp gia, sau đó cùng nhau tìm kiếm khởi nguồn của thanh âm kia.
"Lộp cộp." Mọi Ở phía trước mọi người đi về phía trước, tổng cộng thấy có hơn ba mươi bậc thang màu trắng, có thể thấy trên bậc thang có một tòa kiến trúc vô cùng hoành tráng, sương mù huyết sắc vụ khí quẩn quanh, làm cho ai nhìn cũng đều thấy kinh tâm động phách, trong lòng mọi người bỗng nhiên xuất hiện mấy từ, Sát Thần điện.
"Đây chính là hành cung trong truyền thuyết của Diệp Vô Thương, Sát Thần điện trong truyền thuyết sao..."
Mọi người đều chấn độngsợ ngây người, động cũng không dám động, trò chơi đầu tiên kết thúc, trò chơi thứ hai khả năng cũng sắp bắt đầu rồi, tuy là Tô Chân muốn mau chóng giết chết Long Thần, thế nhưng để giết hắn trong khi chơi trò chơi thứ hai cũng không khác biệt gì.
Theo từng tiếng bước chân vang lên, một thân ảnh thấp bé, đại khái vẫn chưa cao tới một thước, từ trên bậc thang xuất hiện trước mắt mọi người. Mọi người ngẩn ngơ, bởi vì con rối ám hắc sắc đột nhiên xuất hiện, cánh tay, chân và đầu đều là từ mảnh gỗ đơn giản ghép thành, trên người có vài cái phù văn khiêu động, một đôi mắt đỏ, miệng thoạt nhìn vô cùng cứng ngắc.
Nhưng từ trên người con rối này, mọi người cảm thấy có một loại khí tức phi thườngvô cùng nguy hiểm.
"Đây chính là Sát Thần Diệp Vô Thương." Mọi người hơi nghi hoặc.
"Ta là người hầu của Diệp gia, toà lăng mộ này là ta quản lý, mọi người có thể gọi ta là A Phúc.
Con rối gỗ miệng giật giật, ánh mắt tán loạn, phát ra tiếng nói như của trẻ con.
Trong lòng mọi người hiểu rõ, con rối kỳ quái A Phúc này chính là người thao túng ở trò chơi đầu tiên trong Mê cung Sát Lục mê cungđầu tiên, nếu đã là người hầu của Sát Thần, vậy khẳng định là sẽ không đơn giản. Sau khi con rối kỳ quái xuất hiện, người Tô gia cũng không dám có động tĩnh, chỉ có thể nuốt hận đứng nhìn.
"Trò chơi của Mê cung Sát Lục mê cung đã kết thúc, còn lạicó trò chơi cuối cùng." Bỗng nhiên con rối nói rằng.
Mọi người thở dài một hơi, cũng may chỉ còn lại có một cái, nếu như vẫn tiếp tục chơi như vậy, thật không biết lúc nào mới có thể kết thúc.
Mọi người không nói gì, nghe con rối tiếp tục tuyên bố.
"Mê cung Sát Lục mê cung chỉ có một phần thưởng, nhưng Ý chí sát lục Ý Chí có tới ba phần thưởng." Con rối nói rành mạch từng từ một, không có chút tình cảm nào, nhưng bởi vì giọng trẻ con, nên vô cùng dễ nghe.
Ba phần thưởng. Chỉ nghe đến chuyện này thôi, trong lòng mọi người đã bắt đầu rục rịch.
"Tên của trò chơi thứ hai là Ý chí sát lục Ý Chí sao." Trong lòng Long Thần vẫn đang suy nghĩ về vấn đề này, Ý chí sát lục chắc hẳn sẽ có quan hệ với ý chí, không biết cuối cùng là cái gì đây.
"Cho các ngươi thời gian nghỉ ngơi là một khắc, sau một khắc, mọi người tiến nhập vào Sát Thần điện, Diệp đại nhân ở bên trong đợi mọi người, người có thể đi tới chỗ sâu nhất, người có thể tìm tới chỗ Diệp đại nhân, và người có thể đứng trước mặt Diệp đại nhân lâu nhất, sẽ là những người nhận được phần thưởng cuối cùng."
Những lời này làm cho mọi người đều cảm thấy đau đầu nhức óc.
"Nói thật hàm hồ, đây chính là nội dung của trò chơi thứ hai sao?" Long Thần âm thầm suy nghĩ, liếc nhìn Diệp Huyên, hắn cũng thấy được sự nghi hoặc trong mắt Diệp Huyên.
"Diệp Vô Thương đã chết, nhưng mà nhất định là có thứ khủng bố nào đó đang chờ chúng ta ở bên trong, câu nói đầu tiên của hắn nói, người nào có thể vào đến nơi sâu nhất, nói cách khác ngay khi chúng ta vào bên trong, sẽ lập tức có gì đó ngăn cản chúng ta, sau đó thì sao, tìm được vị họthứ gọi là Diệp đó, lại còn có thểphải đứng trước mặt thứ đóngười kia lâu nhất., Ttrò chơi này là về ý chí, chắc là Sát Lục Ý Chíý chí giết chóc của vị họthứ gọi là Diệp đó rất khủng bố... "
Khi Trong lúc mọi người không lên tiếng nữa, thì những ý niệm này nhanh chóng xoay chuyển trong lòng Long Thần nhanh chóng xoay chuyển.
Hắn nghi ngờ nhìn về phía con rối kia, không biết vì sao, hắn luôn cảm thấy, bên trong Sát Thần điện có đồ vật gì đó vô cùng hấp dẫn hắn, chỉ là trong kiến trúc kỳ lạ của Sát Thần điện, rất nhiều khí tức đều đã bị che giấu.
Khi mọi người còn đang suy tư ý của con rối, nó đã tiếp lời: "Về phần thưởng cho người có thể đến đứng trước mặt Diệp đại nhân lâu nhất, ba người đứng đầu đều sẽ có thưởng, trong đó đầu tiên làphần thưởng của hạng ba đầu tiên sẽ có hai nghìn thần tinh."
"Hai nghìn thần tinh... " Mọi người có chút líu lưỡi, quả nhiên không hổ là truyền thừa của Sát Thần, tất cả tài sản trên người Diệp Huyên tổng cộng cũng chỉ có hơn một ngàn thần tinh, từ hai nghìn thần tinh trở lên, phỏng chừng chỉ có một vài cường giả siêu cấp của U Minh phủ mới có thể có được., Ttrong thần tinh ẩn chứa rất nhiều năng lượng, không phải hoàng tinh bình thường có thể sánh được.
Ngay sau đó, con rối tiếp tục tuyên bố: "Ngoài hai nghìn thần tinh, người xếp hạng ba còn có thể thu được chiến kỹ của Diệp Vô Thương, bí tịch Thí Thần Kiếm Trận."
"Thí Thần Kiếm Trận."
Tất cả mọi người kinh hô, cho dù là Diệp Huyên, sắc mặt cũng có chút biến hóa.
"Thí Thần Kiếm Trận là chiến kỹ thời kỳ đầu của Diệp Vô Thương, thần kỹ lục phẩm, mặc dù không phải là chiến kỹ mạnh nhất của hắn, nhưng trên thực tế số người chết trong Thí Thần Kiếm Trận rất nhiều, lực công kích của kiếm trận thông thường vốn đã mạnh hơn kiếm pháp không biết bao nhiêu, nhất là Thí Thần Kiếm Trận còn mạnh hơn Sát Kiếp không biết bao nhiêu lần, được xưng là Thí Thần, ngươi suy nghĩ một chút liền hiểu." Diệp Huyên kinh ngạc.
"Đúng vậy, thần kỹ lục phẩm trong toàn bộ U Minh phủ phỏng chừng chỉ có phủ chủ mới có, chiến kỹ chỉ cần đến thần kỹ ngũ phẩm đều vô cùng trân quý rồi, mỗi một cái đều có uy năng phá núi ngăn sông, kinh thiên động địa. Thí Thần Kiếm Trận vừa xuất ra, thiên địa thất sắc, nhật nguyệt vô quang. Quan trọng nhất, đây mới chỉ là phần thưởng cho người hạng ba, xem ra trò chơi cuối cùng này, Diệp Vô Thương muốn bỏ ra tất cả trân tàng rồi." Diệp Hiên tán thánở bên cạnh khen ngợi nói.
"Không đúng, Thí Thần Kiếm Trận phải có thể được tính là chiến kỹ mạnh thứ hai của Diệp Vô Thương mới đúng! Mạnh hơn Thí Thần Kiếm Trận, chỉ có chiến kỹ trong truyền thuyết kia, nhưng một bộ chiến kỹ, sao có thể phân cho cả hai người ở hạng nhất và hạng nhì." Diệp Huyên đột nhiên hỏi.
"Nghe tiếp là sẽ biết." Long Thần không biết về mấy cái này, chỉ có thể nói như vậy.
Không chỉ có Diệp Huyên, những người khác cũng phấn chấn vô cùng, dường như quên luôn chuyện về Đế Giáp U Minh Đế Giáp cũng quên luôn. Quả thực, nếu như nhân vật cỡ Tô Chân lấy được Thí Thần Kiếm Trận, đồng thời còn tu luyện thành công thì tuyệt đối ngay cả Đế Giáp U Minh Đế Giáp cũng tuyệt đối có thể chém nát.
Kế tiếp, con rối mặt không chút thay đổi tiếp tục tuyên bố: "Phần thưởng của hạng nhì, đầu tiên là một vạn thần tinh."
Nghe được cái này, mọi người đã không cònchỉ kinh ngạc nữa, hạng nhì riêng thần tinh đã gấp hạng ba năm lần, vậy có phải là, đồ vật kế tiếp cũng có giá trị gấp năm lần Thí Thần Kiếm Trận năm lần không.
"Mặt khác, còn có chiến kỹ đỉnh phong của Diệp Vô Thương Cửu Trọng Sát Ngục."