Mục lục
Hoàng Đế Ngầm Của Tiêu Châu
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 103: Tâm tư của Tần Nhã Khiết

Sáng sớm ngày hôm qua, Tần Nhã Lệ nằm ở trên giường sau khi nhìn thấy tin tức kia, kích động đến suýt chút nữa ngã từ trên giường xuống.

Hoàn Vũ Chi Tâm lại được đến Đông Khởi cho mọi người xem, hơn nữa lần này còn là miễn phí thì làm sao cô ấy không kích động được?

Mặt khác, cô ấy cũng rất muốn xem thử, rốt cuộc là người phụ nữ may mắn nào có thể lấy được một phần quà cầu hôn quý giá như vậy.

Vì vậy, hôm qua sau khi ăn sáng xong, cô ấy ngay lập tức gọi điện thoại cho Lăng Túc Nhiên, hỏi anh có thể tìm người quen của cao ốc Đông Khởi sắp xếp giúp một vị trí tốt không.

Lăng Túc Nhiên đương nhiên đồng ý, đây chính là kết quả anh muốn.

Vốn dĩ hai vợ chồng Tần Doanh Bác và Tần Nhã Khiết ngay từ đầu đã không muốn đi, bọn họ không cần nghĩ cũng biết hiện trường người đông nghìn nghịt, hơn nữa Nhụy Lam còn nhỏ, đưa theo rất bất tiện.

Nhưng Lăng Túc Nhiên bảo Tần Nhã Lệ nói cho người một nhà, bảo bọn họ không cần lo lắng, anh đảm bảo có thể sắp xếp cho bọn họ một khu vực VIP, tuyệt đối không chen chúc.

Dưới điều kiện như vậy, ba người Tần Doanh Bác xem như là miễn cưỡng đồng ý cùng đi đến hiện trường náo nhiệt.

“Nhã Lệ, hay là em đi với bố mẹ đi, chị không đi nữa, chị ở nhà cùng Nhụy Lam.” Tần Nhã Khiết lên tiếng nói.

“Chị, tại sao chị lại thế nữa rồi, không phải đã sớm nói cùng nhau đi xem sao!” Tần Nhã Lệ trả lời.

“Đây chính là cơ hội cuối cùng thưởng thức Hoàn Vũ Chi Tâm ở khoảng cách gần, qua đêm nay đã trở thành đồ vật riêng của người khác rồi, muốn nhìn cũng không nhìn được nữa.”

“Hơn nữa, không phải anh rể đã nói sẽ cho chị một nghi thức cầu hôn kinh ngạc vui mừng sao? Tối nay chị đưa anh ấy đi xem thử buổi cầu hôn to lớn của người khác, để anh ấy hơi áp lực, miễn cho anh ấy suốt ngày mạnh miệng.”

“Nhã Lệ, nói gì vậy chứ!” Tần Doanh Bác trừng mắt nhìn Tần Nhã Lệ.

“Chỉ cần Nhã Khiết ở cùng cậu ấy có thể vui vẻ hạnh phúc là được rồi, cần gì nghi thức cầu hôn kinh ngạc vui mừng!”

“Bố cảnh cáo con, lát nữa sau khi Lăng Túc Nhiên đến, con không được nói bậy bạ, đừng gây áp lực cho cậu ấy, nghe thấy chưa!”

“Biết rồi, con đùa thôi mà!” Tần Nhã Lệ lè lưỡi sau đó lầm bầm một câu.

“Hơn nữa, là chị con muốn anh rể cầu hôn mới đồng ý gả cho anh ấy, cũng không phải con nói.”

“Tần Nhã Lệ, chị thấy em ngứa đòn rồi phải không?” Tần Nhã Khiết cho em gái mình một ánh mắt khinh thường: “Chị cũng chỉ là đùa với anh ấy thôi!”

Nói đến đây, trong lòng cô vẫn hơi mất mát.

Hôm qua, cô từng thử thăm dò hơi Lăng Túc Nhiên một tiếng, nói nhân lúc cô còn chưa chính thức đi làm, có cần tìm một thời gian đi lĩnh giấy chứng nhận kết hôn không.

Nhưng Lăng Túc Nhiên trả lời cô, không cần gấp, anh vẫn chưa cầu hôn mà!

Trong lòng cô nghĩ, chắc không phải Lăng Túc Nhiên không muốn lấy giấy chứng nhận, nên mới lấy cầu hôn ra làm cớ chứ?

Trải qua khoảng thời gian sống chung này, cô đã hiểu Lăng Túc Nhiên nhiều hơn rồi, biết năng lực ở các mặt của người đàn ông này đều vượt xa người bình thường.

Mặc dù cô vẫn không hiểu rõ rốt cuộc thân phận của Lăng Túc Nhiên là gì, nhưng cô có thể chắc chắn, không phải tầm thường!

Mà sau khi cô càng ngày càng hiểu Lăng Túc Nhiên, cô lại càng ngày càng không có tự tin với mình!

Chỉ là từ thông tin cô hiểu rõ trước mắt, cô đã cảm thấy bản thân vốn dĩ không xứng với Lăng Túc Nhiên, hai người hoàn toàn không phải là người cùng một tầng lớp xã hội.

Vì vậy, Lăng Túc Nhiên nói tạm thời không cần lấy giấy chứng nhận gấp, có phải trong lòng anh vốn dĩ không thật sự muốn lấy giấy chứng nhận với mình không.

“Hi hi, vậy ý của chị là không cần anh rể cầu hôn nữa? Vậy chúng ta tranh thủ thời gian đi lấy giấy chứng nhận kết hôn đi!” Tần Nhã Lệ cười nói.

“Anh rể là người đàn ông xuất sắc như vậy, chị chắc chắn phải tranh thủ thời gian, nếu không bị người khác cướp đi rồi, đủ để chị hối hận cả đời đấy!”

“Tần Nhã Lệ, con nói bậy cái gì đấy!” Thẩm Kiều Tam tức giận quát lớn: “Làm sao Lăng Túc Nhiên có thể bị người khác cướp đi!”

Sau khi nói xong, giọng điệu muốn nói lại thôi nhìn Tần Nhã Khiết: “Nhưng mà, Nhã Khiết, nếu như có thể, vẫn nên lấy giấy chứng nhận sớm chút đi, không sợ tuyệt đối chỉ sợ lỡ như…”

“Con biết rồi!” Tần Nhã Khiết hít sâu một hơi trả lời.

Năm phút sau, hai người Lăng Túc Nhiên và Lục Tần Nam đi vào cửa nhà.

“Bố, chú Lục…” Sau khi nhìn thấy hai người, Nhụy Lam lập tức chạy qua.

“Nhụy Lam ngoan quá, để bố bế nào!” Lăng Túc Nhiên cười bế Nhụy Lam lên.

Sau đó, hai người chào hỏi với một nhà Tần Doanh Bác.

“Anh rể, chúng ta mau đi thôi, còn chậm trễ em lo chúng ta không vào được nữa.” Tần Nhã Lệ đi đến lên tiếng nói.

“Ha ha, không vội, vẫn còn sớm, đợi một lát nữa.” Lăng Túc Nhiên cười trả lời.

“Còn sớm? Anh xem đã mấy giờ rồi, không được, không thể đợi nữa, không kịp mất, mau đi thôi!” Tần Nhã Lệ vội vàng.

“Ha ha, Nhã Lệ em cứ yên tâm đi, chắc chắn kịp!” Lục Tần Nam cười: “Hơn nữa, anh bảo đảm, vị trí thưởng thức của mọi người chắc chắn là đẹp nhất!”

Đùa gì chứ!

Làm sao lại không kịp được, nhân vật chính còn chưa đến, hoạt động cũng không thể bắt đầu!

“Nhưng…” Rõ ràng Tần Nhã Lệ vẫn không yên tâm lắm.

“Nhã Lệ, nếu Lăng Túc Nhiên và Lục Tần Nam đều đã nói không sao, vậy thì chắc chắn không sao rồi!” Tần Doanh Bác cắt ngang lời của cô ấy.

“Hơn nữa đi sớm như vậy đứng ở đó cũng khó chịu, muộn chút nữa rồi đi!”

“Vậy được thôi…” Tần Nhã Lệ bĩu môi.

Bảy giờ tối, người một nhà đến dưới lầu.

“Wow!” Sau khi nhìn thấy một chiếc xe Porsche thể thao mui trần dừng ở phía trước chiếc Land Rover, Tần Nhã Lệ lập tức kinh ngạc hô lên.

“Anh rể, anh đừng nói với em, đây là xe anh mua nhé!”

“Anh mượn của bạn!” Lăng Túc Nhiên cười ảm đạm.

“Chiếc Land Rover kia, mấy người chúng ta ngồi quá chật, vì vậy anh bảo bạn tạm thời cho anh mượn chiếc này.”

“Đẹp quá!” Tần Nhã Lệ chạy vòng vòng quanh xe, biểu tình khoa trương trên mặt.

“Nhã Lệ nếu như em thích, ngày mai anh nói với bạn, để cậu ấy trực tiếp tặng xe này cho em.” Lăng Túc Nhiên cười một lần nữa.

Khụ! Khụ! Khụ!

Tần Nhã Lệ bị nước bọt làm cho sặc: “Anh rể, anh đừng với em kiểu này, trái tim nhỏ này của em không chịu được kích thích lớn như vậy!”

“Anh không nói đùa với em, ngày mai anh lập tức bảo người đưa xe đến cho em.” Lăng Túc Nhiên lại cười.

“Lăng Túc Nhiên, đừng quậy, con bé vẫn đang đi học, lái chiếc xe đẹp như vậy thì ra thể thống gì!” Tần Nhã Khiết ở bên cạnh cho Lăng Túc Nhiên một ánh mắt xem thường.

Cô có thể nhìn ra từ trong biểu tình của Lăng Túc Nhiên, độ đáng tin của lời anh nói ít nhất trên tám mươi phần trăm!

“Ha ha, anh cũng quên mất Nhã Lệ vẫn chưa tốt nghiệp!” Lăng Túc Nhiên nghĩ lại lời của Tần Nhã Khiết quả thật cũng có lý.

“Vậy thì đợi năm sau đi, đợi năm sau tốt nghiệp rồi, liền làm quà tốt nghiệp cho Nhã Lệ!”

“Anh rể, anh nghiêm túc à?” Tần Nhã Lệ kinh ngạc hỏi.

“Đương nhiên!” Lăng Túc Nhiên nhún nhún vai.

“Thật sao? Tốt quá rồi, cảm ơn anh rể!” Tần Nhã Lệ vui mừng khoa tay múa chân.

Năm phút sau, Lăng Túc Nhiên và Tần Nhã Khiết ngồi trên Porsche, Lục Tần Nam đưa ba người Tần Doanh Bác cùng Nhụy Lam lên Land Rover.

Sau đó, người một nhà đi xe đến cao ốc Đông Khởi.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK