Mục lục
Hoàng Đế Ngầm Của Tiêu Châu
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 80: Mưu đồ của đối phương

“Ừm.” Lăng Túc Nhiên cau mày.

“Cậu thông báo cho người của cục cảnh sát không cần tham dự chuyện này, bọn họ không phải là đối thủ.”

“Ngoài ra, phái tất cả các người ở các cổng trong thành Đông Khởi ra, một khi phát hiện, lập tức xử lý.”

“Đã rõ!” Phán Quan lập tức cúp điện thoại.

“Đại ca, sao vậy?” Lục Tần Nam nhìn về Lăng Túc Nhiên: “Đêm nay bọn họ nhất định có mưu kế.” Sau khi Lăng Túc Nhiên nói lại lời của Phán Quan, anh đi đến trước mặt người đàn ông trầm giọng nói.

“Mục đích các người đến Đông Khởi là gì? Hai người cấp Chiến Tướng đó ở đâu?”

Phì!

Người đàn ông phun ra một ngụm máu tươi: “Muốn chém muốn giết tùy các người định đoạt, muốn mở miệng của tôi, đừng hòng!”

Lời của người đàn ông vừa dứt xuống, tay của Lăng Túc Nhiên lật lại, ba ngân châm xuất hiện, tất cả đều rơi vào trong ngực người đàn ông.

“A…” Khoảnh khắc tiếp theo, người đàn ông phát ra tiếng kêu thảm thiết, lăn lộn trên đất, toàn thân đều là mồ hôi lạnh chảy dài.

“Tôi… tôi nói… mau dừng lại… tôi nói…” Không đến ba mươi giây, người đàn ông cũng không chịu đựng được nữa.

Thậm chí anh tà là người của thế giới ngầm, anh ta cũng không thể chịu được sự tra tấn dã man của việc kinh mạch bị vỡ ra và mạch máu chảy ngược.

“Nhớ rõ, anh chỉ có một cơ hội nói sự thật.” Lăng Túc Nhiên nhấc tay rút ba ngân châm ra.

Hộc! Hộc! Hộc!

Người đàn ông nằm cuộn tròn trên mặt đất, tinh thần vô cùng khổ sở.

“Tôi… Tôi lần này đến Đông Khởi, là… là muốn tìm Huyết La Sát báo thù, cô ta giết rất nhiều anh em của chúng tôi…” Người đàn ông sau khi một hồi thở dốc mới mở miệng nói.

“Huyết La Sát?” Lăng Túc Nhiên cau mày: “Người nào?”

“Cô… cô ta là đường chủ của La Sát Đường trong thế giới ngầm, sau khi bị chúng tôi làm bị thương mới đến Đông Khởi.” Người đàn ông dừng lại rồi tiếp tục nói.

“Sư phụ Aaron và sư phụ Danny ra lệnh cho chúng tôi gây sự ở thành Đông Khởi, dụ người của chiến khu Đông Khởi và cục cảnh sát Đông Khởi, để cho hai bên đi giết Huyết La Sát.”

“Anh biết cô ta ở đâu không?” Lăng Túc Nhiên lạnh lùng nói.

“Cụ thể thì tôi… tôi cũng không biết, người của chiến khu Đông Khởi chắc là biết.” Người đàn ông khó khăn mở miệng.

“Thật đáng chết mà!” Lăng Túc Nhiên thấp giọng nói một câu, tung nắm đấm ra, toàn thân người đàn ông nổ tung.

“Lập tức đi chiến khu Đông Khởi!” Lời nói còn chưa nói xong, người đã ở ngoài cửa, Lục Tần Nam nhanh chóng cùng với những người khác rời đi.

Hai phút sau, Lục Tần Nam nhấn hết cỡ chân ga, Landrover nhanh chóng chạy đi.

Lăng Túc Nhiên theo sau lấy điện thoại ra gọi cho Lạc Bảo Vũ.

“Lăng Soái!” Trong điện thoại truyền đến giọng nói cung kính của Lạc Bảo Vũ.

“Có phải hôm nay anh ở ngoài nghe nói có người gây sự rồi? Tôi đã phái người qua đó.”

“Huyết La Sát ở đâu?” Lăng Túc Nhiên thấp giọng ngắt đoạn lời của anh ta.

“A?” Đầu bên kia điện thoại Lạc Bảo Vũ ngẩn người một lát.

Chuyện của Huyết La Sát rất ít người biết, anh ta không ngờ Lăng Túc Nhiên lại biết.

“Nếu như không muốn Đông Khởi xảy ra chuyện lớn, lập tức trả lời tôi.” Lăng Túc Nhiên lạnh lùng hét lên.

“Người của phòng thanh tra đặc biệt đang bảo vệ cô ấy. Nó ở một căn cứ ở phía đông thành phố…” Cách một màn hình nhưng Lạc Bảo Vũ vẫn có thể cảm nhận được sự lạnh lùng của Lăng Túc Nhiên qua điện thoại.

“Lập tức gửi vị trí cho tôi.” Lăng Túc Nhiên trầm giọng nói.

“Lăng Soái, cho hỏi đã xảy ra chuyện gì vậy?” Cả người Lạc Bảo Vũ phát run.

“Ở thành phố ngầm có ít nhất hai người cường giả ở cảnh giới cấp Chiến Tướng hậu kỳ muốn đi giết Huyết La Sát. Cho dù là các người hay là đội điều tra đặc biệt cũng không ngăn cản được.” Lăng Túc Nhiên mở miệng nói lần nữa.

“A?” Lạc Bảo Vũ kinh ngạc kêu lên, nhanh chóng nói: “Tôi lập tức gửi địa chỉ cho anh.”

Hai vị cường giả cấp Chiến Tướng đó! Hơn nữa còn là thực lực hậu kỳ? Quá khoa trương rồi!

Cả một khu phía đông, cường giả cấp Chiến thần ngoại trừ Trịnh Nhật Tùng trước đó bị thương ra, dưới anh ta còn có bốn đoàn chủ, nhưng bây giờ bốn vị đó đang còn đóng quân ở biên giới.

Nhưng mà bản thân anh ta tuy rằng là phó khu phía đông, nhưng anh ta nhiều nhất chỉ là quản lý nội bộ, vì vậy tu vi vẫn dừng ở cấp Chiến Tướng điên phong.

Trước mắt trong chiến khu Đông Khởi, chỉ có người có cấp bậc Chiến Tướng, ngoại trừ anh ta ra chỉ còn lại một Chiến Tướng tiểu thành, căn bản không có tác dụng gì cả.

Hơn nữa người của cục thanh tra đặc biệt Đông Khởi, thực lực mạnh nhất cũng đến Chiến Tướng đại thành.

Đối phương là hai cưởng giả của Chiến Tướng thời kỳ cuối, tuyệt đối có thể khống chế được bọn họ.

Không nghĩ nhiều, anh ta nhanh chóng gửi địa chỉ cho Lăng Túc Nhiên.

Bây giờ anh ta cũng chỉ có thể hy vọng vào Lăng Túc Nhiên. Bằng không tối nay nhất định sẽ xảy ra chuyện lớn.

“Nhanh một chút!” Lăng Túc Nhiên sau khi thiết đặt điều hướng liền đưa cho Lục Tần Nam.

“Ừm!” Lục Tần Nam gật đầu, trực tiếp nhấn mạnh chân ga, chiếc Land Rover gầm lên rồi lao đi.

“Tại sao người của cục thanh tra đặc biệt cũng tham dự chuyện này, Huyết La Sát rốt cuộc là người như thế nào?” Lục Tần Nam vừa lái xe vừa trầm giọng hỏi.

Bộ phận thanh tra đặc biệt, cái tên nói lên tất cả, bộ phận thanh tra giám sát đặc biệt!

Cục tuần tra đặc biệt không có trách nhiệm cụ thể, chỉ nhận lệnh trực tiếp của Thủ đô, chuyên phụ trách những chuyện bất thường đã được giao, có mối quan hệ chặt chẽ với các bộ trong chiến khu.

Hai người Lăng Túc Nhiên lúc ở Tây Lưu, không có cùng làm việc với người của cục thanh tra đặc biệt.

“Có rất nhiều tổ chức có quyền thế trong thế giới Ám Vực ở nước ngoài, chủ yếu là được thuê và giết người.” Lăng Túc Nhiên trả lời câu hỏi.

“Nhưng ai cũng biết rõ, phía sau tất cả các thế lực lớn đều có sự ủng hộ của những quốc gia, không ngừng giúp những quốc gia này xử lý những chuyện mà quốc gia đó không tiện ra mặt xử lý.”

“Ý của đại ca chính là, Huyết La Sát có khả năng được phía trên phái đến làm người của thế giới Ám Vực?” Lục Tần Nam tiếp tục hỏi.

“Cho dù không phải là cố ý sắp xếp, nhưng khẳng định cũng có mối quan hệ.” Lăng Túc Nhiên gật đầu nói: “Bằng không cũng không có được sự bảo vệ của chiến bộ và cục thanh tra đặc biệt!”

“Vậy cô ta tại sao không quay về Thủ đô, chạy đến Đông Khởi làm gì? Đến gây loạn à?” Lục Tần Nam bực bội nói: “Dựa vào năng lực của Đông Khởi làm sao có thể đối địch được với thế giới Ám Vực.”

“Rất đơn giản, bởi vì tôi ở Đông Khởi!” Lăng Túc Nhiên mở miệng nói.

“Má nó!” Lục Tần Nam nói ra một câu chửi tục: “Vậy đám lão già đó cố ý sao? Tìm chuyện cho anh làm?”

“Không phải nói rồi sao, bọn họ làm sao có lòng tốt như vậy, thật sự để tôi nghỉ ngơi ba tháng.” Lăng Túc Nhiên khẽ gật đầu.

“Một đám hồ ly già!” Lục Tần Nam tràn đầy tức giận.

“Đợi sau khi bận hết khoảng thời gian này, chúng ta cùng nhau đi Thủ đô!” Mắt Lăng Túc Nhiên khẽ híp lại, lạnh lùng nói.

“Được thôi!” Mắt Lục Tần Nam giật giật.

Anh ta biết có người sẽ sắp phải đau đầu rồi.

Đồng thời lúc đó, ở ngoại ô thành phố, dưới chân núi có một căn cứ huấn luyện không có tên.

Tám người đàn ông dân sự được trang bị súng và đạn thật túc trực ở cửa, vẻ mặt mỗi người đều nghiêm túc và căng thẳng.

Nếu như là lúc bình thường, bọn họ không có lo lắng như mấy ngày này.

Không có lý do nào khác, chỉ vì một vị khách đặc biệt đã đến trong thời gian này.

Thân phận của vị khách này ngoại trừ vài người phía trên thì không ai biết cô ta là ai, chỉ có điều cô ta bị thương rất nặng.

Cấp trên đã căn dặn, chuyện này phải được giữ bí mật và bảo vệ nghiêm ngặt để không thể xảy ra sai sót!

Ban đầu bọn họ cũng không quá coi trọng vấn đề này, dù sao đây là lãnh địa của chiến bộ, ai có gan đến đây làm xằng bậy chứ.

Chỉ là mấy ngày trước có một người ngủ gật trong lúc chấp hành nhiệm vụ, bị cấp trên dùng quân pháp xử phạt, mọi người liền trở nên chú tâm hơn.

Két! Két! Két!

Một lúc sau, ba tiếng phanh xe vang lên, sau đó Lục Bảo Vũ dẫn đầu một đoàn người vội vàng đi tới hướng cửa.

“Phó đốc Lạc!” Tám người đàn ông mặc thường phục cung kính chào.

“Ừ!” Lạc Bảo Vũ khẽ gật đầu, sau đó nhìn về phía hai người trung niên đi theo sau: “Mau truyền máu Huyết La Sát ngay lập tức.”

“Vâng!” Hai người đồng thời gật đầu.

Cộp! Cộp!

Lúc này, hai tiếng bước chân vang lên, trong màn đêm tĩnh mịch này có chút chói tai.

Một lúc sau, hai bóng dáng vạm vỡ xuất hiện cách đó 100 mét.

“Hả?” Con ngươi của Lạc Bảo Vũ co rút lạnh lùng.

“Đã quá muộn, thông báo cho mọi người, báo động cấp một!”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK