Chương 202: Tổng giám đốc từ chức
Cái gọi là tài phiệt.
Ít nhất cũng có nội tình được truyền thừa mấy trăm năm, thậm chí hơn nghìn năm, cho dù là nhà tài phiệt có tiếng cũng tuyệt đối không thể so sánh với một danh gia vọng tộc.
Lấy Hải Trung ra mà nói, bốn gia tộc gọi là tứ đại gia tộc ở Hải Trung như nhà họ Ngô kia cộng lại cũng khó mà đuổi kịp thực lực tổng hợp của tài phiệt Tiết thị.
Hoặc có thể nói như thế này, tứ đại gia tộc ở Hải Trung vốn là gia tộc chi nhánh của tài phiệt Tiết thị.
Không thể chối cãi, trong diễn biến lịch sử của Hoa Hạ, tài phiệt dù ít dù nhiều cũng đã từng bỏ ra một phần sức lực vì quốc gia này.
Nhưng phát triển tới ngày nay, lại dần dần biến chất, coi trời bằng vung, tự kiêu kể công.
Chỉ muốn hấp thu chất dinh dưỡng của mảnh đất này nhưng lại không muốn bỏ ra chút nào.
Quá đáng hơn, một ít người trong đó có ý đồ khác, còn ăn cây táo, rào cây sung, cấu kết với kẻ thù bên ngoài, tội ác tày trời.
Mười một vị tài phiệt, tuy rằng không thể nói tất cả đều có một phẩm chất nhưng ít nhất có một nửa đã trở thành con mọt của quốc gia này.
“Đúng!” Thẩm Quang Khải gật đầu đáp lại.
“Vậy cậu trở về đi!” Lăng Túc Nhiên suy nghĩ một chút rồi khẽ gật đầu: “Không cần vội vã phản kích, dĩ bất biến ứng vạn biến, trước tiên hãy nắm chắc thời gian, tìm ra nguyên nhân phía sau!”
“Đã rõ!” Thẩm Quang Khải gật đầu trả lời.
“Tự mình chú ý an toàn, có vấn đề thì cứ gọi cho tôi bất cứ lúc nào!” Lăng Túc Nhiên tiếp tục dặn dò.
“Cảm ơn cậu Lăng!” Mặt Thẩm Quang Khải lộ vẻ cảm kích.
Sau khi hơi ngừng lại một lát, tiếp tục mở miệng nói: “Cậu Lăng, hôm nay mời anh tới đây là còn có chuyện khác muốn xin ý kiến anh.”
“Nói đi!” Lăng Túc Nhiên nâng ly trà lên uống một ngụm.
“Tổng giám đốc Phan của tập đoàn Thịnh Nghiên đã từ chức, tôi muốn để chị dâu đảm nhiệm chức vị Tổng giám đốc.” Thẩm Quang Khải đưa điếu thuốc lá cho Lăng Túc Nhiên, tiếp tục nói.
“Qua khoảng thời gian quan sát, tôi tin tưởng chị dâu hoàn toàn đủ năng lực để đảm nhiệm vị trí kia.”
“Từ chức ư?” Lăng Túc Nhiên thoáng sửng sốt: “Cậu làm sao?”
Theo anh thấy, nhất định là Thẩm Quang Khải muốn nâng Tần Nhã Khiết lên chức nên đã loại trừ đối phương.
“Không, sao có thể!” Khóe miệng Thẩm Quang Khải giật một cái giật một cái rồi ra sức lắc đầu: “Cô ấy muốn cùng đi với chồng của cô ấy đến nơi khác gây dựng sự nghiệp, tôi giữ lại nửa ngày cùng không ở lại.”
“Tạm thời tin cậu một lần!” Lăng Túc Nhiên dừng một chút rồi nói: “Nhã Khiết chưa từng quản lý công ty nào lớn như vậy, cậu yên tâm giao cho cô ấy ư?”
“Cực kỳ yên tâm!” Thẩm Quang Khải dốc sức gật đầu.
“Anh không biết biểu hiện của chị dâu ở công ty thôi, hoàn toàn là một người phụ nữ mạnh mẽ thực sự, cho dù là năng lực quản lý hay năng lực nghiệp vụ đều vô cùng mạnh, nhân viên đều vô cùng tin phục!”
“Bây giờ cô ấy đã là sự tồn tại trang nghiêm số hai ở công ty, phần lớn những người có câu hỏi đều trực tiếp tìm cô ấy để nhờ hỗ trợ giải quyết.”
“Ngay Tổng giám đốc Phan cũng nói với tôi, sau khi cô ấy nghỉ việc, công ty không cần phải tuyển Tổng giám đốc khác nữa, cứ để luôn cho chị dâu thay thế vị trí của cô ấy, chắc chắn sẽ còn làm tốt hơn cô ấy!”
“Thật vậy sao?” Lăng Túc Nhiên hơi lộ vẻ kinh ngạc.
Thời gian gần đây anh quá bận rộn, quả thật không thể quan tâm tới chuyện làm ăn của Tần Nhã Khiết, không ngờ rằng trong thời gian ngắn đã có thành tựu lớn như vậy.
“Đương nhiên là thật!” Thẩm Quang Khải lại gật đầu rồi tiếp tục nói.
“Ngoài ra, tôi định đưa tất cả sản nghiệp của tập đoàn Tứ Hải ở Đông Khởi này, bao gồm cả cao ốc Đông Lưu, về dưới quyền quản lý của tập đoàn Thịnh Nghiên.”
“Khi đó, tôi sẽ không cần quan tâm đến Đông Khởi bên này nữa, giao toàn quyền cho chị dâu phụ trách!”
“Cậu có lòng tin với Nhã Khiết đến vậy sao?” Lăng Túc Nhiên hút một hơi thuốc lá.
“Trước chưa nói tới giá trị đầu ra của tập đoàn Thịnh Nghiên, chỉ xét cao ốc Đông Lưu và những sản nghiệp khác dưới cờ của tam đại gia tộc mà cậu đã thu mua, đoán chừng ít nhất cũng từ chín mươi đến một trăm hai mươi nghìn tỷ nhỉ?”
“Cộng thêm tập đoàn Thịnh Nghiên, tính hết toàn bộ, đại khái khoảng chừng một trăm năm mươi nghìn tỷ.” Thẩm Quang Khải khẽ gật đầu.
“Cậu yên tâm giao sản nghiệp trị giá một trăm năm mươi nghìn tỷ cho Nhã Khiết sao? Cậu không sợ cô ấy sẽ làm hỏng hết toàn bộ gia sản này của cậu sao?” Lăng Túc Nhiên cười nhạt, nói.
Anh không nghĩ rằng Thẩm Quang Khải còn có ý định này.
Tuy nhiên, đối với Tần Nhã Khiết mà nói, đây đúng là một cơ hội.
Tham vọng sự nghiệp của Tần Nhã Khiết rất lớn, nếu như có sân khấu đủ lớn cho cô phát huy, không chừng thật sự có thể làm ra thành tích không nhỏ.
“Cậu Lăng, anh đừng giễu cợt tôi chứ.” Khóe miệng Thẩm Quang Khải giật một cái: “Chút tiền này có coi là gì!”
“Toàn bộ tập đoàn Tứ Hải đều là của anh, chỉ cần anh gật đầu, bất cứ khi nào tôi cũng có thể chuyển toàn bộ tập đoàn Tứ Hải về dưới danh nghĩa của anh.”
“Hơn nữa, tôi tin tưởng, với năng lực của chị dâu, tuyệt đối sẽ không để cho tập đoàn Thịnh Nghiên bị sa sút!”
“Đấy là tập đoàn Tứ Hải của cậu, không liên quan gì tới tôi, tôi chỉ đầu tư cho cậu một chút chi phí mà thôi.” Lăng Túc Nhiên cười nhạt rồi tiếp tục nói.
“Trước tiên tôi cần cân nhắc chuyện này một chút, trong vòng ba ngày sẽ cho cậu câu trả lời.”
Nếu như chỉ nói muốn để cho Tần Nhã Khiết đảm nhiệm Tổng giám đốc tập đoàn Thịnh Nghiên, anh cũng không khiến cô nảy sinh quá nhiều nghi ngờ.
Dù sao mọi người đều có thể thấy biểu hiện của cô ở trong công ty, để cô làm Tổng giám đốc sẽ không tỏ ra quá đột ngột.
Nhưng nếu nói hợp lại tất cả sản nghiệp của các chi nhánh công ty thuộc tập đoàn Tứ Hải ở Đông Khởi và cao ốc Đông Lưu, với chỉ số thông minh của Tần Nhã Khiết, chắc chắn sẽ hiểu rõ, hết thảy các thứ này nhất định là do Lăng Túc Nhiên đứng đằng sau thao túng.
Vậy nên, anh cần phải suy nghĩ một chút trước xem xử lý như thế nào sẽ tốt hơn, không đến nỗi quá dọa sợ cô.
“Được!” Thẩm Quang Khải gật đầu một cái.
Tối hôm đó.
Lăng Túc Nhiên và Tần Nhã Khiết tắm rửa rồi lên giường.
“Chồng, em nói cho anh sự kiện này đã.” Giữa lúc Lăng Túc Nhiên ôm mỹ nhân vào lòng chuẩn bị làm động tác tiếp theo, Tần Nhã Khiết mở miệng nói.
“Có chuyện gì để sau hẵng nói, chúng ta làm chính sự trước.” Lăng Túc Nhiên cười nói.
“Không muốn!” Trên mặt Tần Nhã Khiết thoáng qua một mạt đỏ ửng: “Sau này hẵng nói, sao biết được tối nay còn có cơ hội nói hay không!”
“Anh đâu có đáng sợ như vậy!” Lăng Túc Nhiên lại cười một tiếng.
“Anh thực sự quá không hiểu chính anh.” Tần Nhã Khiết gắt giọng, hơi ngừng một lát rồi tiếp tục mở miệng: “Em muốn nói với anh về sự kiện của công ty chúng ta.”
“Công ty ư? Sao vậy?” Lăng Túc Nhiên dừng động tác trong tay lại.
“Tổng giám đốc Phan của công ty từ chức rồi!” Tần Nhã Khiết trả lời: “Nghe nói cần phải có một Tổng giám đốc mới, hiện tại em đang lo lắng không biết có thể phối hợp với Tổng giám đốc mới tới không.”
“Thật ra thì em rất không hy vọng Tổng giám đốc Phan nghỉ việc, em vừa mới tiếp xúc với cô ấy không nhiều lắm, không ngờ rằng cô ấy liền phải đi.”
“Vợ, điều này có gì phải lo lắng chứ, với năng lực của em, bất kể ai tới cũng sẽ không thành vấn đề.” Lăng Túc Nhiên hơi suy nghĩ rồi tiếp tục hỏi.
“Vợ, nếu như nói để cho em giữ vị trí Tổng giám đốc, em cảm thấy mình có thể đảm nhiệm không?”
“Hả?” Tần Nhã Khiết thoáng sửng sốt, sau đó lắc đầu một cái: “Em chưa từng nghĩ đến chuyện này, hơn nữa cũng không khả năng!”
“Em mới đến công ty một thời gian ngắn như thế, làm sao công ty có thể để cho em làm Tổng giám đốc được.”
“Anh nói là nếu như!” Lăng Túc Nhiên khẽ mỉm cười.
“Em cũng không quá chắc chắn!” Tần Nhã Khiết lại lắc đầu lần nữa: “Chưa từng làm vị trí kia, không biết sẽ gặp phải dạng thách thức nào.”
“Tuy nhiên, nếu quả thật có cơ hội ấy, em rất sẵn lòng thử nghiệm, em tin tưởng cách làm vẫn quan trọng hơn nhiều!”
“Anh chỉ thích dáng vẻ tự tin của vợ!” Lăng Túc Nhiên nói xong, lại ôm Tần Nhã Khiết vào lòng lần nữa.
“Chuyện đã nói xong, nên làm chuyện chính!”
“A…” Tần Nhã Khiết đỏ ửng cả mặt, yêu kiều kêu một tiếng.
“Chồng, anh nhẹ một chút…”