Mục lục
Hoàng Đế Ngầm Của Tiêu Châu
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 82: Huyết La Sát

Mấy người Lăng Túc Nhiên đến một phòng họp nhỏ trong căn cứ.

“Cảm ơn ân cứu mạng của Lăng Soái và phó đốc Lục.”

Mã Đao và Trần Phú đồng thời cúi đầu nói cảm ơn hai người Lăng Túc Nhiên, trong ánh mắt hiện lên sự kích động và vô cùng cung kính.

Bọn họ sớm đã nghe nói về danh tiếng của Lăng Soái Tây Vương. Biết vị này ở trong võ đạo tuyệt đối là cường giả tuyệt thế.

Không chỉ ở Tây Lưu, thậm chí trong mắt cả nước đều là sự tồn tại khiến người khác ngưỡng mộ.

“Được rồi!” Lăng Túc Nhiên phất phất tay: “Nói đi, Huyết La Sát rốt cuộc là ai, cô ta cùng với thế giới Ám Vực bên ngoài có liên quan gì?”

“Bẩm Lăng Soái!” Lạc Bảo Vũ đứng kế bên mở miệng nói: “Huyết La Sát là người của nhà họ Lạc.”

“Hửm?” Lăng Túc Nhiên khẽ ngẩn người: “Nhà họ Lạc ở Thủ đô?”

“Đúng vậy!” Lạc Bảo Vũ gật đầu trả lời.

“Cô ta đã sớm đi đến thế giới Ám Vực, ở đó thành lập lên La Sát Đường, cô ta tự xưng mình là đường chủ, những năm nay giúp rất nhiều chuyện cho đất nước.”

“Không lâu trước đây, người của cục thanh tra đặc biệt ở Thủ đô ở ngoài biên giới chấp hành nhiệm vụ, bị một tổ chức gọi là Huyết Sát Đường bao vây.”

“Bọn họ đã liên hệ với với Huyết La Sát, cô ta dẫn người đi đánh giết tổ chức Huyết Sát Đường đó.”

“Huyết Sát Đường không biết ở đâu biết được tin tức, trong lúc tức giận, đưa hai vị đại cường giả dẫn người đi phục kích La Sát Đường.”

“Huyết La Sát bị hai người liên thủ đánh trọng thương, sau đó may mắn chạy được, được người của chúng ta cứu.”

“Huyết Sát Đường?” Lăng Túc Nhiên khẽ cau mày nói: “Cái tổ chức đứng thứ năm trong hàng tổng hợp thực lực của thế giới Ám Vực sao?”

“Đúng vậy!” Mặt của Lạc Bảo Vũ nghiêm trọng gật đầu trả lời.

Anh hiểu rõ vô cùng, tổ chức có thể đứng hàng thứ năm ở thế giới Ám Vực lợi hại như thế nào?

Nếu như điều động toàn bộ thực lực và sức mạnh, tuyệt đối có thể khiến một quốc gia nhỏ bị tiêu diệt.

“Lần này người của Huyết Sát Đường bị tiêu diệt ở Đông Khởi, nhất định sẽ không dừng tay.” Lăng Túc Nhiên mở miệng nói: “Các người có kế hoạch gì? Tiếp tục giữ Huyết La Sát ở Đông Khởi?”

“Bẩm…bẩm Lăng Soái.” Mã Đao ngập ngừng nói: “Chúng tôi đã hỏi chỉ thị của thủ đô, câu trả lời chính là trước khi vết thương của Huyết La Sát được phục hồi, chỉ có thể để cô ta ở lại Đông Khởi.”

“Một đám già khốn khiếp.” Lục Tần Nam cau mày.

Nghe lời nói của anh ta, khóe miệng của Lạc Bảo Vũ giật giật.

Nhìn cả nơi này, người dám nói mấy người đó là đám già khốn khiếp chỉ có thể là Lăng Soái và mấy vị bên cạnh anh.

“Lăng Soái! Tôi bất tài, mong Lăng Soái…” Lạc Bảo Vũ hít sâu sau đó nói.

“Có phải Huyết La Sát được trị khỏi xong thì có thể rời đi?” Lăng Túc Nhiên ngắt đoạn lời của anh ta.

“Đúng vậy.” Lạc Bảo Vũ gật đầu: “Huyết La Sát dù sao cũng là người của thế giới bên đó, sớm muộn gì cũng phải quay về.”

“Cô ta đâu?” Lăng Túc Nhiên tiếp tục nói: “Gọi cô ta qua đây, để tôi xem cô ta bị thương như thế nào?”

“Ý của Lăng Soái là?” Mã Đao khẽ ngẩn người.

“Kêu anh đi thì anh đi đi, anh lắm lời quá vậy.” Lục Tần Nam trầm giọng nói: “Các người phải biết rằng, y thuật của đại ca chúng tôi còn thâm sâu cao cường hơn cả võ thuật.”

Ba người Lạc Bảo Vũ đồng thời hít một ngụm khí lạnh, khuôn mặt tràn đầy sự kinh ngạc!

Còn có cả chuyện này sao?

“Đi đi, bảo cô ta ra đây xem xem, nếu như có thể trị được thì cho cô ta rời đi nhanh chóng. Thành phố Đông Khởi này không chịu đựng được sự hành hạ đó đâu.” Lăng Túc Nhiên phất phất tay.

Đông Khởi không chỉ là thành phố mà anh sinh sống nhiều năm, hơn nữa còn có người mà anh phải bảo vệ cả cuộc đời, đương nhiên anh không muốn nó lâm vào tình cảnh nguy hiểm.

“Mời Lăng Soái đi theo tôi.” Mã Đao đứng dậy đi vào bên trong cửa.

“Lăng Soái, nghe nói anh đã chặt đứt một cánh tay của La Chí Tu của Ngự Đường?” Lạc Bảo Vũ đi sau Lăng Túc Nhiên hỏi.

“Tin tức truyền đi nhanh như vậy sao?” Lăng Túc Nhiên lãnh đạm mở miệng.

“Lăng Soái, người của Ngự Đường vô cùng bảo vệ con cái của mình, hơn nữa…” Lạc Bảo Vũ tiếp tục nói.

“Tùy bọn họ!” Lăng Túc Nhiên cắt đoạn lời của anh: “Nếu có lần sau, không chỉ là một cánh tay đâu.”

“..” Khóe miệng của Lạc Bảo Vũ giật giật Sớm đã nghe nói Lăng Soái Tây Vương là một vị có mị lực nhất trong năm vị Vương Hầu, bây giờ xem ra, quả nhiên không sai nha.

“Lăng Soái, Huyết La Sát đến rồi.” Một lát sau, ở cửa vang lên giọng nói của Mã Đao.

Hai người Lăng Túc Nhiên cùng quay lại nhìn chỉ thấy một cô gái trẻ tuổi đi sau Mã Đao.

Tuổi tác cỡ Lăng Túc Nhiên, ngũ quan thanh tú, trời sinh yêu kiều, thân thể cao ráo, đường cong mềm mại, mái tóc xõa phía sau.

Người không biết thì không ai ngờ rằng đại mỹ nữ này có mối quan hệ với thế giới Ám Vực.

Nhưng mà, Huyết La Sát lúc nàysắc mặt trắng bệch, hơi thở hỗn loạn, tinh thần ủ rũ.

“Cảm ơn sự giúp đỡ của Lăng Soái!”

Huyết La Sát cúi đầu hành lễ với Lăng Túc Nhiên, trong ánh mắt lướt qua sự kích động tột cùng.

Cô ta được gặp Lăng Soái rồi!

Ngoài kích động ra trong lòng càng cảm thấy vô cùng ngạc nhiên, không ngờ một Lăng Soái danh tiếng lẫy lừng lại là một người trẻ tuổi như mình.

Mà một người trẻ tuổi như này, một mình thành lập được quốc môn, khiến đám người xấu xa vừa nghe danh đã sợ mất mật.

Đến cả ở thế giới Ám Vực còn có truyền thuyết về Lăng Soái.

Nghe nói, đã từng có một lần tên tội phạm bị truy nã cấp S ở đất nước này đã chạy trốn đến thế giới Ám Vực và ẩn náu trong một đại bản doanh được xếp hạng thứ sáu vào thời điểm đó.

Sau khi Lăng Soái biết được tin tức, liền dẫn người đi vào trong thế giới Ám Vực lùng sục, thương lượng với thế lực đó, để người ta giao người ra.

Thế lực của đối phương đương nhiên không coi trọng Lăng Soái, họ cho rằng hai người đang làm trò hề, thật sự cho rằng thế giới Ám Vực là khu vui chơi à.

Nhưng mà, chuyện cuối cùng xảy ra đã làm rung động cả thế giới Ám Vực.

Hai người Lăng Soái cuối cùng chỉ tốn chưa đến mười lăm phút, khiến thế lực đó không ngóc đầu nổi.

Hàng nghìn người trong đại bản doanh bị giết chết, không tha cho bất cứ người nào, cơ thể đứt đoạn, máu chảy thành sông.

Cũng bắt đầu từ chuyện đó, Huyết La Sát đối với con người tên Lăng Soái này vô cùng tò mò, rốt cuộc là người như thế nào mà có thể mạnh đến mức độ như vậy?

Huyết La Sát lúc đó đang đứng hàng thứ mười ở trong thế giới Ám Vực, nhưng trong lòng cô ta hiểu rõ, cùng với những thế lực đó so bì thì cô ta không phải là đối thủ.

Phải biết rằng đối phương có thể xếp ở vị trí thứ sáu trong thế giới Ám Vực, đương nhiên có ít nhất năm vị cường giả cấp Chiến Thần tọa trấn.

Cấp Chiến Thần đó! Cho dù ở bất cứ nơi nào trong thế giới Ám Vực cũng là sự tồn tại vô cùng uy phong.

Nhưng người ta đồn rằng năm vị Chiến Thần đã bị tàn sát dưới mũi đao điên cuồng của Lăng Soái mà không hề có cơ hội phản kháng.

Mạnh mẽ như vậy!

“Ừm.” Lăng Túc Nhiên nhìn về phía Huyết La Sát gật đầu: “Cô ngồi xuống đây trước, tôi giúp cô bắt mạch.”

“Gây phiền phức cho Lăng Soái rồi.” Huyết La Sát nói rồi ngồi xuống.

Sau đó Lăng Túc Nhiên đưa tay bắt mạch của cô ta.

Sau ba phút, tay rời đi, anhnhìn Huyết La Sát mở miệng nói.

“Tôi thật sự bội phục cô đó, bị thương nặng đến vậy còn có thể trụ được đến bây giờ.”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK