Mục lục
Rất yêu, rất yêu em Full dịch
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

23108.
Khương Thục Đồng rời khỏi Thượng Hải,trên tay đang cầm theo bộ ảnh vẽ đó về Hải Thành,anh ta thì biết được,cô ta về đây nhất định mang theo bộ dạng vui vẻ đi cám ơn Từ Mậu Thận,dù sao trên đời này tri kỷ khó tìm,loại cảm xúc gặp nhau quá muộn này cũng phải biểu lộ ra,cô ta mới thấy thoải mái。

Khương Thục Đồng giật mình,“ Anh theo dõi em sao?”

Cố Minh Thành cười lạnh lùng,“Khương tiểu thư suy nghĩ nhiều rồi,là do bản thân cô trò chuyện với anh ta quá vui vẽ,đã quên đi sự tồn tại của tôi。”

Khương Thục Đồng cúi đầu,hôm nay cô ta thực sự không chú ý đến ngoài phòng làm việc còn có người khác。

Hành động cô ta gấp rút chạy về đây,liền đến tìm Từ Mậu Thận,đã khiến anh ta tức giận。

Khương Thục Đồng là về đây làm việc,thuận tiện nói lời cám ơn với Từ Mậu Thận,nhưng mà trong mắt người đàn ông này,đã biến thành dựa dẫm trong lòng người khác,biến thành phụ nữ thích lăng nhăng,giống như sự nhận biết của anh ta đối với cô ta luôn dừng tại điểm năm ngoái,thấy một người sẽ yêu một người。

Đêm qua,cô ta vẫn là “Thục Đồng ” của anh ta,hôm nay lại biến thành“Khương tiểu thư,”Sự khác biệt này,vẫn là khiến Khương Thục Đồng muốn cười không được mà khóc cũng không xong。

Khương Thục Đồng tức giận bước vào nhà,đóng cửa lại,Cố Minh Thành cũng không miển cưỡng,anh ta đứng trước cửa một hồi,cũng bước đi。

Sáng mai,Cố Minh Thành ngồi trên ghế trong phòng làm việc của mình,nhắm mặt lại nghỉ ngơi。

Trong đầu luôn nghĩ đến Lục Chí Khiêm,vốn dĩ sớm đã nên xử lý người này,nhưng mà anh ta không có thời gian。

Đây là một người có tâm tư tiểu nhân,bỏ đi đứa con của anh ta,nhiều lần chơi thủ đoạn phía sau anh ta,lần này tại Thượng Hải,xém tí đã làm cho anh ta trở tay không kịp。

Nếu như không phải lo lắng Khương Thục Đồng cầu xin cho anh ta,Lục Chí Khiêm chết tám hiệp cũng không đủ để chết。

Còn có Mạc Tư An, Cố Minh Thành nghĩ là tạm thời không đụng đến anh ta。

Trưa nay,Cố Minh Thành đã hẹn gặp một người - - Khương Vũ Vi。

Cố Minh Thành hẹn Khương Vũ Vi,cô ta đương nhiên kinh hãi,có chút thấp thỏm bất an,ngoài ra còn có sự bất ngờ và không biết làm sao của một cô gái nhỏ bé。

Cố tình trang điểm đậm,thoa phấn lên lại xoá đi,xoá đi lại thoa lên,thêm một điểm lại sợ đậm,vẽ ít một đường lại sợ nhạt,thế nào cũng thấy không ổn。



Đây là buổi hẹn đơn độc đầu tiên của cô ta với Cố Minh Thành đó,tuy rằng không biết chuyện gì,nhưng có thể làm cho bản thân vui là chính xác đó。

Hai người hẹn nhau tại một quán kem cao cấp,Cố Minh Thành đã giúp Khương Vũ Vi gọi sẵn một món Tiramisu và kem,biết con gái háo ăn,anh ta chỉ gọi ly cà phê。

Đầu của Khương Vũ Vi cúi nhẹ xuống,Cố Tổng quả nhiên là một người đàn ông chu đáo,bộ dạng xấu hổ của cô ta,“Cố Tổng,tìm tôi - - Có chuyện sao?”

“Chuyện lần trước tại Thượng Hải do cô đã thương lượng với Lục Chí Khiêm hay sao?”Cố Minh Thành tựa lưng vào ghế sau,khoanh lại đôi tay,nói với Khương Vũ Vi。

Quả nhiên,sắc mặt của Khương Vũ Vi trở nên tái nhạt,“Không có,không có - -”

Trong lòng Cố Minh Thành đã biết được rồi,không phải thương lượng trước,sau lại trùng hợp như vậy chứ?

“ Tôi muốn lật đổ Lục Chí Khiêm,lại không tiện ra mặt,muốn nhờ cô giúp tôi。”Cố Minh Thành trực tiếp nói ra mục đích và điều kiện của bản thân,ngay thẳng nói ra không có chút sợ hãi。

Chính là bộ dạng này của anh ta,đã thu hút Khương Vũ Vi。

“Giúp như thế nào?”Vốn dĩ cô ta hợp tác với Lục Chí Khiêm chính vì không muốn Cố Minh Thành và Khương Thục Đồng được ở bên nhau,hiện nay Cố Minh Thành đã đến tìm cô ta,cô ta cảm thấy không cần suy nghĩ giúp cho Lục Chí Khiêm nữa。

Nếu như đồng ý giúp đỡ cho Cố Minh Thành,vậy sau khi thành công,Cố Minh Thành nhất định cũng không đối xử tệ với cô ta,cô ta đã suy nghĩ sẵn điều kiện của bản thân là gì rồi,nhưng mà hiện nay cô ta sẽ không nhắc đến,“Sau khi thành công ” chính là khi bản thân nhận được phần thưởng đó,cô ta không sợ không có được。

Cố Minh Thành nhờ Khương Vũ Vi nhích đến phía trước,nói rằng Lục Chí Khiêm gần đây có một dự án muốn ký hợp đồng,nhờ Khương Vũ Vi làm như thế nào cũng phải làm hỏng chuyện này。

“Chuyện này dễ thôi,tôi dùng mỹ nhân kế thấy sao hả?”

Khương Vũ Vi hỏi như vậy,chẳng qua chỉ là muốn thử,xem thử nếu như sử dụng mỹ nhân kế,Cố Minh Thành sẽ có phản ứng như thế nào。

Ai ngờ được,Cố Minh Thành chỉ nói một câu,“ Tôi không phản đối!”


Chính là bốn chữ “Tôi không phản đối ”,khiến trái tim của Khương Vũ Vi đã rơi xuống đáy cốc,nếu như Khương Thục Đồng sử dụng mỹ nhân kế,anh ta tuyệt đối không chấp nhận,bởi vì anh ta không quan tâm cô ta, cho nên không phản đối。

Trên mặt Khương Vũ Vi có chút lặng lẽ và đau buồn,giống như sau khi cô ta nói với Cố Minh Thành câu nói này,mỹ nhân kế muốn không sử dụng cũng không được。

Cố Minh Thành nói dự án đó tên là - - Quốc tế Tân Thành。

Sáng mai, Khương Vũ Vi đã xin nghĩ với công ty,đi đến Thượng Hải。

Dự án này,chủ tịch của Quốc Tế Tân Thành cũng sắp ký hợp đồng với Lục Chí Khiêm rồi,bị Khương Vũ Vi làm hỏng từ phía sau。

Thực sự cũng không phải Khương Vũ Vi làm hỏng,bởi vì sau chuyện này còn có một bàn tay không thể thấy được - - Cố Minh Thành。

Người của Quốc Tế Tân Thành theo lệnh của Cố Minh Thành。

Sự thật là Cố Minh Thành muốn thông qua chuyện này khiến Lục Chí Khiêm và Khương Vũ Vi trở mặt với nhau,thuận tay lật đỗ Lục Chí Khiêm。

Khương Vũ Vi sử dụng sự quyến rũ,không ngờ đến chủ tịch của Quốc tế Tân Thành đã huy đi dự án đó。

Hơn nữa anh ta đã cưỡng bức Khương Vũ Vi !

Trong căn phong rộng lớn,yên tĩnh đến nổi một chút âm thanh cũng không có,chỉ có cảnh tượng Khương Vũ Vi như một con cá chết vậy nằm trên giường,do cô ta tự chuốt lấy,cứ tưởng bản thân trên nơi làm việc đã nắm rõ tất cả,người gì chưa gặp qua,dùng mỹ nhân kế khiến đối phương hủy đi dự án đó,chẳng qua chỉ là một chuyện dễ dàng。

Ai biết được tự đâm đầu vào hang hổ,đối phương vô cùng khỏe mạnh,lại có sức,cô ta không thể chống cự。

Khi chủ tịch của Quốc Tế Tân Thành gọi cho Cố Minh Thành,nói,“ Cố Tổng,anh tặng cho tôi một mỹ nữ mùi vị cũng tốt đấy!”

Cố Minh Thành nhăn mày,“ Anh làm gì cô ta rồi?”

Chủ tịch của Quốc Tế Tân Thành ho một tiếng,“ Mùi vị rất ngon,anh nói tôi đã làm gì cô ta chứ?”

Chuyện này Cố Minh Thành không khống chế được,anh ta vốn dĩ muốn mang chuyện Lục Chí Khiêm mất đi dự án đó đỗ lên đầu của Khương Vũ Vi,mẫu thuẫn di chuyển,thì sẽ phá vỡ sự liên kết giữa hai người。


Khương Vũ Vi bị cưỡng bức,Cố Minh Thành không thể dự đoán được,chuyện này nghiêm trọng hơn anh ta tưởng。

Thậm trí,nghiệm trọng hơn nhiều。

Nhưng mà,Khương Vũ Vi như không chuyện gì vậy,cô ta không hề biết chủ tịch của Quốc Tế Tân Thành lại quen biết với Cố Minh Thành,cũng không biết mục địch thực sự của Cố Minh Thành là gì。

Cố Minh Thành đã ở phía sau làm gì,Khương Vũ Vi không hề biết。

Lục Chí Khiêm đã đem chuyện mất đi dự án đó toàn bộ tính lên đầu của Khương Vũ Vi,nếu như Cố Minh Thành muốn khiến Lục Chí Khiêm và Khương Vũ Vi trở mặt với nhau,ít nhiều cũng sẽ tiết lộ một số tin tức ra ngoài,nói chuyện này do Khương Vũ Vi làm。

“ Nói,vì sao cô làm như vậy?” Một đêm mưa,Lục Chí Khiêm đã nắm lại cổ áo của Khương Vũ Vi。

Lần này đi Thượng Hải,Khương Vũ Vi đã đến sai rồi,mất đi người,mất đi sự tin tưởng của Lục Chí Khiêm,tuy nhiên quan hệ lúc đầu giữa cô ta và Lục Chí Khiêm chỉ là lợi dụng nhau thôi。

Khương Vũ Vi như con cá chết vậy,gì cũng không chịu nói,vốn dĩ muốn đỗ lỗi cho Cố Minh Thành,nhưng đây là bản thân tự đồng ý,Cố Minh Thành không ép buộc cô ta。

Khương Vũ Vi quay về đã xin từ chức với công ty,nguyên nhân chỉ là,tâm trạng không tốt,cô ta muốn đi cho khuây khỏa。

Rất nhanh,công ty đã cử một người mới đến phụ trách bộ phận đó。

Điều này dẫn đến quần áo công nhân do công ty của Khương Thục Đồng làm ra đã trở thành một đống rác thải,vì giám đốc mới không thích!

Dù cho cô bỏ ra bao nhiêu tâm tư,người ta không nhìn thấy,không thích chỉ là không thích thôi。

Hợp đồng đã ký,tiền đặt cọc và số tiền cuối cùng bên ngoại thương Thiên Nhất đã toàn bộ thanh toán,đối phương không có dây dưa về chuyện tiền bạc,nhưng mà bên ngoại thượng Thiên Nhất lại không thích lô quần áo này,cho nên,hàng cũng không đến nhận。

Khương Thục Đồng tức đến muốn rơi nước mắt,đây là đơn hàng do cô ta cực khổ làm ra đó,là đơn hàng đầu tiên trong cuộc đời cô ta,vốn dĩ cũng không yêu cầu người ta phải rất thích,chỉ là muốn người ta biết,cô ta bắt đầu làm thiết kế thôi。


Khương Vũ Vi đã đến công ty của Khương Thục Đồng,bộ dạng như người mất hồn vậy。

Khương Thục Đồng hỏi cô ta bị sao vậy,Khương Vũ Vi liền ập vào trong lòng của Khương Thục Đồng,rơi nước mắt,bộ dạng muốn nói lại lập tức dừng lại không nói gì nữa。

Trực giác của Khương Thục Đồng cảm thấy không tốt,hỏi cuối cùng bị sao vậy。

Khương Vũ Vi đã đem chuyện kể hết một lần,Cố Tổng vì sao nhờ cô ta đi ly gián Lục Chí Khiêm và chủ tịch của Quốc Tế Tân Thành,chủ tịch Quốc Tế Tân Thành làm sao cưỡng bức cô ta。

Tuy rằng cô ta đoán trước sẽ có nguy hiểm,nhưng mà cô ta không ngờ đến chủ tịch của Quốc Tế Tâm Thành lại làm trắng trợn như vậy,hơn nữa anh ta rất có sức lực,Khương Vũ Vi rõ ràng không phải đối thủ của cô ta。

Khương Thục Đồng liền té xuống trên ghế,Cố Minh Thành,Cố Minh Thành vì sao lại làm chuyện này chứ ?

Anh ta không đoán trước được hay sao?Hay là cố tình làm như vậy?

Khương Thục Đồng đã suy nghĩ lại,thì biết được mục đích của Cố Minh Thành là gì,nghĩ rằng chuyện lần trước tại Thượng Hải,đã thách thức sức chịu đựng cuối cùng của Cố Minh Thành,lại thêm vào chuyện bác sĩ từng nhắc đến lần trước tại bênh viện nhỏ đó khiến cho Khương Thục Đồng mất đi đứa con,dẫn đến cơ thể của Khương Thục Đồng có chút vấn đề,những chuyện này,Lục Chí Khiêm không chết,không đủ để bù đắp cho sự tức giận,dùng Khương Vũ Vi,đúng lúc có thể hai hổ tranh nhau,anh ta có thể hưởng lợi,cách làm như vậy,Cố Minh Thành không phải nghĩ không ra,anh ta đã không chỉ một lần thể hiện sự hận thù đối với Lục Chí Khiêm,hận đến không thể chờ đợi mà muốn nhanh chóng loại bỏ đó,anh ta không tiếc dùng thủ đoạn nào。

Nhưng vì sao anh ta lại muốn khiến Khương Vũ Vi mất đi sự trong trắng chứ?

“Sau đây em muốn đi đâu?” Khương Thục Đồng nói,có chút không tập trung,chuyện này,cô ta vô cùng thất vọng đối với Cố Minh Thành 。

“Không biết nữa,có thể đi đâu đó cho khuây khỏa,công việc bên Thiên Nhất em không muốn làm nữa,đối với một phụ nữ mà nói,điều gì quan trọng nhất chị biết mà。”Khương Vũ Vi cười chua xót nói câu này,đó là loại nhẫn chịu và bức lực khi răng bị đánh bể cũng phải nuốt vào trong bụng。

Sau khi Khương Vũ Vi đi về,Khương Thục Đồng liền khóc lên,nhưng mà cô ta không dám khóc lớn tiếng,sợ đồng nghiệp nghe được,cô ta dùng sức bịt miệng lại,bên trong phòng làm việc,khóc thút thít。


Đúng lúc,Từ Mậu Thận bước qua,nhìn thấy Khương Thục Đồng đang khóc,anh ta đã bước qua đó,hỏi,“ Sao vậy?”

Khương Thục Đồng vẫn bịt miệng lại,nhưng mà tiếng khóc càng ngày càng lớn,làm sao cũng không đè xuống được。

Từ Mậu Thận nhìn thấy Khương Thục Đồng khóc đau thương như vậy,lại hỏi bị sao vậy,Khương Thục Đồng vẫn không chịu nói,dù sao đây cũng liên quan đến danh dự của Khương Vũ Vi,tuy rằng hai người có chút không vui,nhưng mà hiện nay Khương Thục Đồng vẫn là chị em họ với Khương Vũ Vi,trước đây quan hệ của hai người cũng tốt đấy chứ。

Lô quần áo làm cho ngoại thương Thiên Nhất,họ cũng không đến nhận hàng,người ta đã thanh toán tiền rồi,lấy hàng hay không là sự tự do của người ta,bên ngoại thương Thiên Nhất không có chỗ để,đang muốn tặng cho các nhân viên bên dưới。

Từ Mậu Thận thấy nuối tiếc,nhưng mà không nuối tiếc như Khương Thục Đồng。

Đúng là không bị thiệt hại,nhưng mà lô hàng lần đầu tiên lại không được gửi đi,ít nhiều vẫn khiến người cảm thấy ủ rũ。

Khương Vũ Vi cố tình nhờ người kế nhiệm của cô ta không đến nhận quần áo,cô ta tuy rằng đã từ chức,nhưng mà chút bản lãnh cũng có được;Mang quá trình bị cưỡng bức nói đến thê thảm như vậy,càng muốn khiến Khương Thục Đồng có sự cảm nhận như cô ta。

Tai sao khi cô ta sa xút như vậy,Khương Thục Đồng lại có thể tăng vọt như vậy,và Cố Minh Thành sống bên nhau chứ。

Cô ta muốn sự nghiệp và tình yêu của chị ấy đều nhận được sự đã kích,mới không uổng công cô ta đã mất đi sự trong trắng của bản thân。

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK