2329. “ Sợ tôi như vậy sao?” Cố Minh Thành nói。
“ Không - -không có!” Khi Khương Thục Đồng nói chuyện với Cố Minh Thành,cô ta cảm thấy có chút bất thình lình,“ Cố Tổng-- ”
Khương Thục Đồng có điều gì đó muốn nói nhưng sau đó lại không nói ra。
“ Ừm,sao rồi?”
“ Em gái tôi nhờ tôi hỏi anh,cô ta có chỗ nào không tốt,tại sao anh không để mắt đến cô ta?” Giọng của Khương Thục Đồng rất nhỏ nhẹ,Cố Minh Thành luôn nghĩ rằng Khương Vũ Vi là do Khương Thục Đồng giới thiệu cho anh ta,nhưng vốn dĩ không phải như vậy,rõ ràng là do Lục Chí Khiêm giới thiệu,Khương Thục Đồng cũng không dám nói ra。
“ Không để mắt đến một người,cần có lý do sao?”
“ Khương Thục Đồng gật đầu,” Cô ta nói tôi biết rồi, tôi sẽ khuyên em gái tôi,nhưng cô ta dường như đã yêu anh từ cái nhìn đầu tiên rồi,tôi cũng không biết nên khuyên cô ta như thế nào nữa,sau đó cô ta cười mỉa mai mấy cái。
Cười không quan trọng。Quan trọng là giống như trưa nay cô ta ăn trúng đồ ăn không sạch sẽ,Khương Thục Đồng cảm thấy muốn nôn ói,trong dạ dày cô ta đang co giật,lời chưa nói hết, cô ta liền bụm miệng lại,chạy đến phòng vệ sinh,khi đứng trước cửa phòng vệ sinh,Khương Thục Đồng nhìn thấy Ngôn Hy,Khương Thục Đồng bản năng nhăn mày lại。
Chưa kịp nói chuyện với cô ta,liền chạy vào phòng vệ sinh nôn mửa liên tục。
Ngôn Hy đứng phía sau Khương Thục Đồng,“ ôi, tôi cứ nghĩ vì sao Lục Thiếu Gia không đến chỗ của tôi,thì ra Lục Phu Nhân đã có thai rồi sao!”
Có thai?Trong lòng Khương Thục Đồng lạnh lùng ha một tiếng。
Lục Chí Khiêm không chịu cho cô ta cơ hội đó,cho nên cô ta làm sao mà có con của anh ta được?
Nhưng mà,đối mặt với loại tiểu tam như Ngôn Hy này,Khương Thục Đồng đương nhiên không thể mất đi khí thế của vợ chính,cô ta lấy khăn giấy chùi miệng,quay lưng lại,cười xác đáng nói:“ Đúng rồi, đàn ông mà,đều là lãng tử,vui chơi đủ rồi cũng sẽ quay về nhà thôi!Có khi có một số chuyện một số người chỉ có thể xem như trò chơi thôi。”
Ngôn Hy bị chọc tức giận sau đó rời đi。
Chuyện này,Khương Thục Đồng vốn dĩ chỉ muốn nói vậy thôi,nhưng không thể không thừa nhận,cô ta vừa từ phòng vệ sinh bước ra,hầu như toàn công ty đều biết được Khương Thục Đồng có thai。
Khương Thục Đồng không mang chuyện này để trong lòng,tất cả mọi người đều nghĩ rằng thời gian cô ta kết hôn cũng không ngắn rồi,hai vợ chồng lại còn rất trẻ,có thai là rất bình thường。
Nhưng khi tối về đến nhà,sắc mặt của Lục Chí Khiêm y như sắc đá vậy,anh ta ngồi trên ghế sofa,không cử động gì hết,Khương Thục đồng xưa nay đã quen rồi,đang muốn bỏ xuống túi xách quay về phòng mình,liền nhìn thấy Lục Chí Khiêm bay đến trước mặt mình,anh ta dùng sức bóp chặt cổ của Khương Thục Đồng。
“ Đứa con này là của ai?”
Khương Thục Đồng không ngờ,một câu nói đùa của cô ta,Lục chí Khiêm đã xem như thật,chắc chắn do Ngôn Hy nói cho anh ta biết。
Anh ta đương nhiên biết Khương Thục Đồng không thể có con của anh ta được。
Anh ta không thể,nhưng người khác có thể。
“ Cô biết vì sao tôi giới thiệu bạn gái cho Cố Minh Thành không?Vì tôi muốn cho anh ta nhìn rõ,cô Khương Thục Đồng là người phụ nữ của ai!Anh ta quả nhiên làm cho cô có thai!” Anh ta mạnh tay nắm chặt cổ của Khương Thục Đồng,Khương Thục Đồng đang muốn giải thích,nhưng rõ ràng nói không ra lời。
Những sợi gân của Lục Chí Khiêm như muốn vỡ ra vậy, ánh mắt giận dữ của anh ta nhìn Khương Thục Đồng,sau đó anh ta nói, " Đãng phụ !"
Cuối cùng anh ta cũng buông cổ của Khương Thục Đồng ra,Khương Thục Đồng ho một cách mãnh liệt,Lục Chí Khiêm liền đẩy cửa rời đi,Khương Thục Đồng đang muốn giải thích,cũng không kịp nói。
Khương Thục Đồng không hiểu,nếu như vợ chồng sống với nhau không vui vẽ như vậy,chỉ cần ly hôn thì tốt thôi,nếu như anh ta chỉ vì muốn làm tổn thương Khương Thục Đồng,mà bản thân anh ta nhận được sự khoái cảm đó,Khương Thục Đồng cảm thấy hôn nhân như vậy,sao không triệt để kết thúc。
Đêm nay,cũng là một mình Khương Thục Đồng ngủ ở nhà,Khương Thục Đồng đã quen thuộc với những cuộc sống như thế này rồi。
Không ngờ sáng mai,Khương Thục Đồng vừa đến công ty,đồng nghiệp đang nhỏ tiếng bàn tán,vốn dĩ cảm thấy không liên quan đến mình,nhưng Cố Minh Thành lại gọi cô ta。
Khương Thục Đồng không hiểu,liền đi đến phòng làm việc của Cố Minh Thành。
Vừa bước vào,Cố Minh Thành liền nói:“ Nghe nói tôi có con rồi sao?”
Không cho Khương Thục Đồng một chút thời gian suy nghĩ,cô ta dĩ nhiên không thấu hiểu,nhăn mày trầm tư ý của Cố Minh Thành là sao。
Đêm hôm qua,Lục Chí Khiêm tưởng rằng con của cô ta là của Cố Minh Thành。
Ôi trời ơi,chắc chắn Lục Chí Khiêm hôm nay mất bình tĩnh,chạy đến công ty gây chuyện,hồi nãy đồng nghiệp đang bàn tán gì,Khương Thục Đồng hiện nay mới hậu tri hậu giác hiểu rõ。
Mặt của cô ta từ từ đỏ lên,cúi đầu, không dám nhìn người đàn ông đang ngồi đó,khiến cho cấp trên của mình vướng vào phiền phức này,hơn nữa lại là loại tin tức đào hoa này。
Nhưng mà,Cố Minh Thành dường như không bị sự việc này quấy nhiễu tới,môi anh ta giương lên,không đem chuyện này để trong lòng。
“ Cố Tổng-- ” Giọng nói của Khương Thục Đồng nghẹn ngào,lời nói giữ trong cuống họng, “ Anh đừng nghe Lục Chí Khiêm nói bậy, tôi vốn dĩ không có thai,là hôm qua-- ”
“ Sao anh ta lại biết được là con của tôi?” Cố Minh Thành không nghe sự phản bác của Khương Thục Đồng。
Miệng của Khương Thục Đồng bỗng biến thành hình “ O ” ngơ ngơ nhìn Cố Minh Thành,cô ta nắm không rõ tư duy của anh ta。
“ Chẳng lẽ cô và anh ta chưa từng quan hệ,cho nên sau khi biết cô có thai,người đầu tiên anh ta nghĩ đến là tôi sao?” Xem ra,tâm tư của Cố Minh Thành rõ ràng không để tâm đến chuyện của đứa con,mà là chuyện Khương Thục Đồng đã từng làm qua với ai!
Vấn đề này,Khương Thục Đồng nên trả lời như thế nào đây?Xem thêm...
Danh Sách Chương:
Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK