• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Mắt của Bùi Quân Trạch chuyển sang màu đỏ, quy đầu bị tiểu tử cung hút vô cùng thoải mái, khiến hắn hận không thể đâm quy đầu vào trong tử cung non nớt của thiếu niên.

Hắn thở hổn hển cắn răng nói: "Lão bà, lão bà mở tử cung ra có được không...... Hô, để lão công đi vào!"Tiểu huyệt co rút, miệng tử cung lại phun ra dâm dịch ấm áp.

Giang Ninh bị làm cho chỉ có thể đứt quãng nức nở: "Quá lớn..... A! Vào không được a a a!"

"Có thể, chờ lão công làm giãn tử cung của lão bà, thao quen rồi sẽ có thể làm tiến vào." Ánh mắt Bùi Quân Trạch tối sầm, lần nữa tăng nhanh lực đạo trừu sáp: "Lão bà, có được hay không?"

"A a! Được, được a a!" Giang Ninh đã bị thao choáng váng, mũi chân run rẩy, thân thể bị khoái cảm kích thích co rút.

Thẳng đến bị Bùi Quân Trạch chống lên cổ tử cung mạnh mẽ bắn ra tinh dịch nóng hổi, Giang Ninh mới áp đầu vào lồng ngực đẫm mồ hôi của nam nhân, cà vạt bịt mắt đã ướt đến nổi không thể ướt thêm được nữa, cả người vô lực treo trên người nam nhân.

【Ting -- Giá trị bài xích giảm xuống 96%.】

Xuất một lần, Bùi Quân Trạch đã khôi phục lý trí, ôm GiangNinh, hạ thể của hai người cứ như vậy tương liên nằm nghiêng trên giường, đưa tay cởi xuống cà vạt trên mắt Giang Ninh, cà vạt hơn vạn bị tùy tiện vứt trên mặt đất.

Vừa tiếp xúc với ánh đèn, Giang Ninh không thích ứng nhắm mắt lại, hàng mi cong cong ướt đẫm nước mắt dính vào nhau, mí mắt đỏ bừng, nhìn đáng thương cực kỳ.

Bùi Quân Trạch vươn tay, trìu mến vuốt lại sợi tóc trên trán ra sau, cúi đầu xuống, trán chạm trán, hô hấp đan vào lẫn nhau, mang theo mập mờ kiều diễm.

Giang Ninh mở mắt ra, liền đụng phải đôi mắt đen nhánh thâm thúy của nam nhân, trong lòng không khỏi run lên.

Khẽ ngẩng đầu lên, Giang Ninh hôn lên khóe miệng Bùi Quân Trạch, phàn nàn nói: "Mỗi lần đều khi dễ hung ác đến như thế......"

Bùi Quân Trạch cảm thấy cậu thật sự là quá đáng yêu, nhịn không được cúi đầu nặng nề hôn mấy lần lên môi đỏ của cậu: "Không có cách nào, lão bà quá ngọt, nhịn không được."

Lúc tỉnh táo nghe được xưng hô thế này, Giang Ninh sắc mặt lập tức đỏ bừng, lắp bắp mở miệng: "Anh, anh sến quá a."

Bùi Quân Trạch bị câu nói này của cậu chọc cho nhịn không được câu lên khóe môi, ngẫm nghĩ một chút quả thực có chút sến.

Một mực bị huyệt thịt ướt mềm chặt chẽ bao bọc, âm hành nửa mềm một lần nữa trở nên cứng rắn, quy đầu ép vào miệng tử cung bị làm đến sưng đỏ.

Giang Ninh bị dọa sợ, giật giật thân thể, để quy đầu ra khỏi miệng tử cung, lúc này mới âm thầm thả lỏng trong lòng.

Bùi Quân Trạch nhạy bén phát hiện ý đồ của Giang Ninh, đột nhiên đẩy mạnh, quy đầu cực đại lần nữa chạm vào cổ tử cung

"A! Đừng!" Giang Ninh sợ hãi kêu lên.

Bùi Quân Trạch khàn giọng nói: "Tránh cái gì? Lão công giúp em nới lỏng tiểu tử cung."

Vừa dứt lời, nam nhân nâng một chân Giang Ninh lên, nằm nghiêng điên cuồng thao làm, cường độ trừu sáp đều cực nặng, nhiều lần đều đỉnh thẳng đến tử cung, hận không thể nhét quy đầu cực đại vào trong tiểu tử cung mềm dẻo mọng nước.

"A a a! Đừng đỉnh a a! Vào không được, vào không được a a a!" Giang Ninh kêu khóc vặn vẹo thân thể cố gắng trốn thoát, nhưng cả người bị sóng lớn cao trào không ngừng ập đến, không sử dụng được một chút sức lực, chỉ có thể mặc cho nam nhân muốn làm gì thì làm trong cơ thể.

Đối mặt với ân ái như vậy, khiến Bùi Quân Trạch càng thêm rõ ràng thưởng thức được thiếu niên ở trong mấy chuyến cao trào sẽ không tự giác toát ra mị thái. Hắn hưng phấn tăng thêm cường độ và tốc độ thao làm, muốn nhìn tiểu thê tử bởi vì khoái cảm nhiều đến nổi khó có thể chịu đựng mà sụp đổ dâm loạn thét lên.

Từ bụng dưới bằng phẳng có thể thấy rõ hình dạng âm hành đang trừu sáp trong cơ thể, Giang Ninh run rẩy thân thể, che lấy bụng dưới, bị thao mơ mơ màng màng hồ ngôn loạn ngữ: "A a sắp bị đại nhục bổng của lão công làm chết a a a! Thao, đâm vào tới a a! Đâm vào tử cung a a a!"

Thao hồi lâu, miệng tử cung cuối cùng cũng run run rẩy rẩy ngậm lấy đỉnh quy đầu, mặc dù vẫn không thể nào đi vào, nhưng cũng đủ để cho Giang Ninh sụp đổ.

Tường thịt ngăn không được co rút, dùng sức siết chặt âm hành, miệng tử cung bị thao mở phun ra âm dịch, lại bị quy đầu ngăn ở trong tử cung, tiểu tử cung rất nhanh đã bị dâm dịch trướng đến có chút sưng lên.

Miệng tử cung chưa hoàn toàn mở dị thường chặt chẽ, Bùi Quân Trạch bị hút thắt lưng tê dại, mã nhãn chán vào tử cung mở ra miệng nhỏ, tinh quan mở lớn, tinh dịch nóng hổi mạnh mẽ bắn vào bên trong tử cung, thuận theo thông đạo kiều nộn chảy đến tử cung.

"A! Quá nóng...... Quá đầy...... Ưm......" Giang Ninh che bụng dưới căng phồng, ánh mắt tan rã mê ly không cách nào tập trung, nước bọt chảy ra khóe miệng khẽ nhếch, gương mặt tinh xảo ửng đỏ, thần sắc dâm mỹ.

【Ting -- Giá trị bài xích giảm xuống 94%.】

Bùi Quân Trạch sảng đến thở ra một hơi, đưa tay nhẹ nhàng vuốt ve lưng Giang Ninh, giúp cậu bình phục hô hấp.

Qua một hồi, Bùi Quân Trạch chậm rãi rút âm hành thô to ra khỏi hoa huy*t, tiểu huyệt không có vật ngăn, chất lỏng màu trắng trộn lẫn chậm rãi chảy ra.

Quy đầu thổi qua huyệt thịt mẫn cảm đến cực điểm, Giang Ninh không cầm được nức nở, thân thể cực độ mẫn cảm run nhè nhẹ, đùi thỉnh thoảng run rẩy mấy lần, nhìn đáng thương cực kỳ.

Điều đáng sợ chính là, miệng tử cung kiều nộn bởi vì bị đùa bỡn đến sưng đỏ không chịu nổi, đóng chặt miệng nhỏ, lượng lớn dâm dịch và tinh dịch còn tắc ở trong tiểu tử cung.

Giang Ninh ôm bụng dưới căng cứng khó chịu, nức nở rơi nước mắt, bất lực nói: "Làm sao bây giờ ô ô, quá trướng...... Không ra được ô ô ô......"

"Không sao, lão công giúp em lấy ra." Bùi Quân Trạch ngoài miệng dỗ dành, đứng dậy ôm Giang Ninh ngồi vào trong ngực, nhìn về phía bụng nhỏ phồng lên, đưa tay đặt ở phía trên, hơi dùng sức ấn xuống --

Bùi Quân Trạch có thể cảm nhận được có một phần nhỏ chất lỏng ấm áp bắn vào chỗ đùi của mình.

"A! Đừng ấn! Đau!" Giang Ninh sợ hãi kêu lên, vội vàng dùng lực kéo tay của nam nhân đang khoác trên trên bụng của mình, không cho hắn ấn.

Nhưng Bùi Quân Trạch không thể nào để cho loại chất lỏng này lưu lại trong cơ thể Giang Ninh, bởi vì rất có thể sẽ dẫn đến sinh bệnh phát sốt.

Bùi Quân Trạch hơi suy tư, ánh mắt chuyển qua chiếc vali trong góc.

Đặt Giang Ninh lên giường, Bùi Quân Trạch đứng dậy đi vào phòng tắm, thả đầy nước ấm vào bồn tắm lớn, sau đó đi ra ngoài ôm Giang Ninh vào phòng tắm, động tác nhu hòa đặt cậu vào trong bồn tắm, nói câu "chờ một lát", xoay người lại đi ra ngoài.

Giang Ninh mê mang mà nhìn bóng lưng hắn bước ra ngoài, nhưng cũng không quan tâm. Dòng nước ấm thấm đẫm cơ thể, làm dịu đi những dây thần kinh vốn đã mệt mỏi, ôm bụng nhỏ, cứ như vậy nhắm mắt lại đầu tựa vào thành bồn tắm.

Sau khi quen thuộc, trong bụng ấm còn thật thoải mái......

Cứ như vậy mơ mơ màng màng nhắm mắt lại nghỉ ngơi, cảm nhận được thân thể rắn chắc cao lớn của nam nhân cũng chen vào bồn tắm lớn, ngồi sau lưng, cậu theo bản năng tựa vào lồng ngực rộng lớn của nam nhân, dùng gương mặt cọ xát.

Đáy mắt Bùi Quân Trạch hiện lên mỉm cười, cúi đầu hôn lên gương mặt trơn mềm của thiếu niên, sau đó mở ra bắp đùi của cậu, lộ ra âm hộ sưng húp.

Một tay đẩy ra âm thần, một tay khác cầm máy rung siêu nhỏ, chậm rãi cắm vào trong tiểu huyệt, chẳng mấy chốc nó đã áp sát vào miệng tử cung sưng lên.

Giang Ninh đã kiệt sức vì phải gắng sức liên tục, khi máy rung của nam nhân tiến vào một phần ba trong cơ thể, cũng chỉ không thoải mái giật giật nửa người dưới, mắt cũng không có mở ra.

Bùi Quân Trạch kéo bàn tay đang che bụng dưới của Giang Ninh ra, đặt bàn tay ở phía trên, tay điều khiển máy rung có chút dùng sức, mượn nước và dịch bôi trơn còn sót lại trong tiểu huyệt, cứ như vậy chuyển động tiến vào trong miệng tử cung.

"Ách...... A! Làm, làm gì a a a!" Giang Ninh bị khoái cảm bén nhọn và đau nhức bên trong cơ thể bức tỉnh, cậu mở to mắt, kêu khóc muốn kéo máy rung trong tay nam nhân ra, nhưng chỉ có thể vô lực khoác lên phía trên.

Máy rung cứng rắn tiến vào trong cổ tử cung, Bùi Quân Trạch tâm hung ác, chợt máy tính rút ra, bàn tay trên bụng trong khoảnh khắc đó lập tức xuống nhấn, chất lỏng màu trắng đục từ trong tiểu huyệt phun ra ngoài.

Giang Ninh mở to hai mắt, thân thể co rút bị ép lần nữa cao trào, không cầm được rên rỉ thảm thiết.

Trong mắt Bùi Quân Trạch hiện lên một tia đau lòng, trong lúc dỗ dành, lại không thể không lặp lại mấy lần động tác như vậy, nước trong bồn tắm bị làm cho đục ngầu.

Cổ tử cung mẫn cảm đến cực điểm bị đút vào như nước, thân thể Giang Ninh co quắp, run giọng cầu xin: "Lão công...... A! Không làm, à không a a làm có được hay không ô ô a a!"

Thẳng đến khi bụng dưới trở nên bằng phẳng, chất lỏng trong tử cung đã chảy ra hết, Bùi Quân Trạch rút máy rung ra vứt sang một bên, ôm cậu nhẹ giọng dụ dỗ nói: "Được được, lấy ra hết rồi."

Duỗi ra ngón tay thon dài, lau đi những giọt nước mắt trên má Giang Ninh, đổ nước vào bồn tắm, sau đó nhẹ nhàng giúp cậu lau chùi cơ thể.

Giang Ninh chỉ có thể nghẹn ngào tựa trong ngực Bùi Quân Trạch, để mặc động tác của nam nhân.

Sau khi lau sạch nước trên người, mặc áo khoác đặt lên giường, Giang Ninh cho là đã có thể nghỉ ngơi nhắm mắt lại, lại bị nam nhân vỗ nhẹ vào má đánh thức, cậu mê mang nhìn Bùi Quân Trạch.

Bùi Quân Trạch thấp giọng nói: "Lão bà, bôi thuốc rồi ngủ tiếp, nhé?"

"Được......" Giang Ninh buồn ngủ không chịu được, mơ mơ màng màng đáp ứng, nhu thuận mở ra chân, thuận tiện Bùi Quân Trạch bôi thuốc.

Bùi Quân Trạch sờ lên gương mặt của cậu, đứng dậy đi lấy thuốc mỡ, thuận tiện cầm lên mấy rung trong phòng tắm, chờ hắn ngồi trở lại bên giường, Giang Ninh đã từ từ nhắm hai mắt ngủ thiếp đi.

Thở dài, đến cùng không đành lòng đánh thức, chỉ có thể động tác êm ái thoa thuốc mỡ khắp máy rung rồi nhét vào tử cung sưng đỏ của thiếu niên, lại thoa thuốc mỡ lên một mảnh âm hộ sưng đến đỏ bừng, đắp chăn để phòng cảm lạnh.

Có lẽ là thật sự quá mệt mỏi, ngoại trừ bị đẩy ra tử cung trong nháy mắt nhíu mày, vô thức rên rỉ một tiếng, không còn gì phản ứng, ngủ rất say.

Bùi Quân Trạch thả lỏng trong lòng, đứng dậy nhanh chóng vọt vào phòng tắm, sau đó tắt đèn tiến vào trong chăn, ôm Giang Ninh, thần kinh mỏi mệt được thả lỏng, cũng nhắm mắt lại.

Lần tiếp theo tỉnh lại đã là giữa trưa.

Giang Ninh mở mắt, mê mang chớp chớp mắt, miệng tử cung truyền đến cảm giác ê ẩm khiến cậu trong nháy mắt trở nên thanh tỉnh, nhịn không được đưa tay che lấy bụng nhỏ chua xót, lúc này mới cảm giác được có thứ gì vẫn luôn cắm bên trong ấn vào miệng tử cung.

"Tỉnh rồi?" Bên tai vang lên một giọng nói trầm thấp tao nhã, Giang Ninh quay đầu, lúc này mới phát hiện Bùi Quân Trạch khó có được không dậy sớm, vẫn còn nằm trên giường.

Bùi Quân Trạch híp mắt, duỗi tay khoác lên tay của Giang Ninh đang che bụng dưới, thấp giọng hỏi: "Còn tốt chứ?"

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK