• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Thời gian dường như trôi qua trong chớp mắt, tết nguyên đán dường như mới trôi qua cách đây không lâu, trong lúc bất tri bất giác đã nghênh đón giao thừa.

Câu đối màu đỏ và chữ Phúc thật to được dán trên cửa biệt thự, Giang Ninh cũng đặc biệt dán những câu đối Tết trên ngôi nhà nhỏ của Chanh, trông hồng hồng hỏa hỏa, có cảm giác đặc biệt của năm mới.

Câu đối này chính là Giang Ninh và Bùi Quân Trạch cùng nhau đi siêu thị mua về, sau đó tự mình dán lên.

Ăn cơm tất niên xong, hai người ngồi trên ghế sa lon tront phòng khách, xem chương trình Dạ tiệc mừng mùa xuân trên TV. Điện thoại của Giang Ninh lần lượt nhận được lời chúc mừng năm mới từ các bạn cùng lớp, Bùi Quân Trạch thì còn muốn khoa trương hơn cậu, tin nhắn điện thoại cơ hồ không dứt, tất cả đều là tin nhắn của đối tác hoặc một ít trưởng bối thế giao.

Thế là Giang Ninh ôm chanh mặc quần áo mới màu đỏ ngồi ở một bên, hai cặp mắt tròn căng nhìn thân hình nam nhân cao lớn đứng ở phía trước cửa sổ, vừa gọi xong một cuộc điện thoại một giây sau lại vang lên.

Giang Ninh tắc lưỡi, không nghĩ đến Bùi Quân Trạch ăn tết còn bận rộn như thế.

Thu lại tầm mắt, Giang Ninh suy nghĩ, chụp ảnh chanh mặc quần áo mới đăng lên vb.

Chanh: Chúc mọi người giao thừa vui vẻ ~【 Hình ảnh 】

Làm mới khu vực bình luận, một số bình luận hiện lên.

【Hàng phía trước!】

【Giao thừa vui vẻ!】

【Oa, chanh đang mặc quần áo mới sao, nhìn thật đáng yêu.】

Giang Ninh trả lời mấy bình luận, sau đó thoát ra ngoài xem đoạn video ngắn. Diệp Hiên đêm giao thừa về quê, không có thời gian cùng cậu chơi game.

Bởi vì buổi sáng hôm nay va chạm gây gổ, Giang Ninh bị nam nhân đè lên giường giày vò hai giờ, bây giờ còn chưa đến mười hai giờ cậu liền cảm thấy bối rối.

Ngón tay máy móc trượt trên màn hình, ánh mắt lại không nhìn vào trong, bên tai là Gala Lễ hội mùa xuân trên TV, thanh âm rất thôi miên, nghiêng đầu, cứ như vậy ngủ thiếp đi.

Chanh được Giang Ninh ôm đã sớm nhắm mắt lại nằm sấp trong ngực cậu ngủ thiếp đi, một người một mèo ngủ đến mười phần thơm ngọt.

Chờ Bùi Quân Trạch ứng phó xong những trưởng bối và bằng hữu không thể qua loa kia, trở lại phòng khách liền thấy một màn này, hắn nhịn không được câu lên khóe môi, cầm điện thoại di động lên mở ra máy ảnh chụp một bức ảnh rồi tắt TV, động tác nhu hòa ôm chanh thả lại ổ mèo.

Mèo là động vật rất cảnh giác, bị ôm lấy trong nháy mắt chanh mở to mắt, thấy là Bùi Quân Trạch lại nhắm lại, bị đặt vào ổ mèo cũng chỉ là trở mình điều chỉnh tư thế ngủ.

Trở lại bên cạnh Giang Ninh, Bùi Quân Trạch cúi người nhặt điện thoại còn sáng rơi trên mặt đất, ôm ngang Giang Ninh đang ngủ say lên lầu.

-

Qua hết năm nghỉ đông cũng kết thúc, đi học nên đi học, đi làm nên đi làm.

Điều khiến Giang Ninh vui mừng là chỉ còn lại 10% giá trị bài xích, điều này cũng có nghĩa cậu sắp được tái sinh và tự do theo đúng nghĩa.

Bởi vậy cho dù mỗi lần đều sẽ bị làm cho rất mệt mỏi, nhưng ngày hôm sau vẫn đến gần nam nhân để trêu chọc, sau đó lại bị nam nhân đè xuống giường.

Bởi vì buổi tối phải cùng Bùi Quân Trạch tham gia bạn bè tụ hội, Giang Ninh dứt khoát không về nhà, trực tiếp đến công ty.

Sau khi đến công ty, Giang Ninh dùng thẻ Bùi Quân Trạch đưa cho cậu đi vào thang máy chuyên dùng, một đường thông thuận đến văn phòng ở tầng cao nhất.

Khi đi ngang qua khu vực văn phòng của tổ thư ký cậu liếc nhìn chiếc bàn làm việc trong góc đã lâu không có người, hình như trợ lý Lương đã nói với cậu, vị trí kia ban đầu là của một nhân viên họ Phương, nhưng sau đó không biết là nguyên nhân gì mà bị sa thải.

Giang Ninh cũng không để ý, thu tầm mắt lại cước bộ nhẹ nhàng đi đến trước cửa phòng làm việc của Bùi Quân Trạch, gõ cửa, nghe được một tiếng trầm thấp "Mời vào" đẩy cửa vào.

Vốn cho là trong văn phòng chỉ có một mình Bùi Quân Trạch, không ngờ còn có một người mặc âu phục, nam nhân trung niên bộ dáng nhã nhặn, mái tóc được chải chuốt tỉ mỉ bằng keo xịt tóc, đeo mắt kính, một bộ cách ăn mặc của tinh anh.

"Anh ra ngoài trước đi." Bùi Quân Trạch ra hiệu nam tinh anh đi ra ngoài trước.

Nam tinh anh gật đầu: "Được, nếu như ngài có vấn đề gì thì có thể liên hệ với tôi."

"Ừ, vất vả rồi."

Cửa phòng làm việc đóng lại, Giang Ninh bước nhanh đến bên cạnh Bùi Quân Trạch, vừa đến gần liền bị ôm eo ngồi trên đùi nam nhân, cậu thuần thục điều chỉnh tư thế, đưa tay vòng qua cổ nam nhân.

Bùi Quân Trạch dùng ngón tay thon dài nhéo nhéo gương mặt trơn mềm của tiểu thê tử, xúc cảm vẫn trơn mềm co dãn như cũ, sau khi vừa lòng thỏa ý hắn thấp giọng nói: "Bảo bối, ký cái này trước đi."

Một tay khác của hắn cầm lấy văn kiện thật dầy để ở một bên, đặt vào trên bàn tay duỗi ra của Giang Ninh.

"Đây là cái gì nha?" Giang Ninh hơi nghi hoặc, mở ra văn kiện nhìn vài trang, xem đến phần sau ánh mắt của cậu dần dần trợn to, mặt mũi tràn đầy không thể tin.

Phần lớn trong số này là những hợp đồng chuyển nhượng tài sản đứng tên Bùi Quân Trạch.

Giang Ninh đặt hợp đồng trở lại bàn như thể một củ khoai lang nóng bỏng tay, quay đầu nhìn khuôn mặt sắc bén hoàn mỹ của nam nhân, mấp máy môi, chân thành nói: "Em không thể ký."

Không thể phủ nhận hành động của Bùi Quân Trạch làm cho cậu cảm động, nhưng trong lòng Giang Ninh biết rõ mình không thể tiếp nhận phần tâm ý này. Cậu tiếp cận Bùi Quân Trạch là có mục đích, phần tình cảm này cũng không thuần túy, không đáng để nam nhân vì cậu mà làm như vậy.

Bùi Quân Trạch dỗ dành Giang Ninh giống như ngày xưa, cúi đầu nhẹ hôn lên cánh môi đỏ bừng, dùng giọng nói trầm thấp gợi cảm nói: "Ngoan, em ký trước đi, đây là anh tự nguyện."

Thái độ lần này của Giang Ninh lại rất kiên quyết, vẫn lắc đầu từ chối. Vùi đầu vào trong ngực nam nhân đưa tay ôm eo gầy, nhỏ giọng nói: "Không muốn, em chỉ cần anh là được rồi."

Một câu, trong nháy mắt khiến đáy mắt Bùi Quân Trạch tràn ra ý cười, khóe miệng câu lên độ cong còn muốn hơn thường ngày mấy phần.

Giang Ninh không muốn ký, Bùi Quân Trạch cũng không miễn cưỡng, dù sao cứ đặt ở đây, ngày nào Giang Ninh đồng ý lại ký cũng không muộn.

Cứ như vậy ôm một hồi, Bùi Quân Trạch vốn là ham muốn nặng nề, thân thể Giang Ninh cũng bị nam nhân điều giáo càng thêm mẫn cảm dâm đãng hơn trước kia.

Bởi vậy khi bàn tay kéo khóa quần áo, dò xét đi vào từ chỗ vạt áo, lúc dán vào trên bầu vú mượt mà nhào nặn, Giang Ninh cũng chỉ đỏ mặt tựa ở trong ngực nam nhân, ngẫu nhiên khắc chế không được tràn ra rên rỉ.

Không biết có phải là do cơ quan sinh sản nữ phát triển hay không mà ngực của Giang Ninh càng ngày càng mượt mà nâng lên, bị nam nhân giữ ở trong lòng bàn tay thưởng thức.

Cũng may trong mùa hiện tại quần áo cũng tương đối dày, trên cơ bản nhìn không ra, chẳng qua nếu như là mùa hè, đi ra ngoài đoán chừng phải mặc buộc ngực.

Vì buổi tối có hẹn, hai người đều nghĩ đến tốc chiến tốc thắng, cũng may ghế rộng, cũng đủ để bọn họ giày vò.

Giang Ninh bị nam nhân cởi quần lộ ra chân dài trắng nõn trần trùng trục, cậu vịn vai nam nhân dạng chân ở phía trên, âm hộ phấn hồng bị thao quen cách vải vóc từ từ qua lại bên trên một lớn đống nâng lên, cũng may quần tây là màu đen, nhìn không thấy vết nước.

Hai tay của Bùi Quân Trạch xoa nắn bộ ngực mềm mại co dãn của Giang Ninh, môi mỏng của hắn gần sát vành tai trắng nõn mượt mà của Giang Ninh, há miệng ngậm lấy, hàm hồ nói: "Bảo bối, giúp anh lấy ra."

"Vâng......" Giang Ninh nhẹ nhàng đáp lại, thân thể bị nam nhân xoa như nhũn ra, tay run run kéo khóa quần của nam nhân.

Âm hành dữ tợn bị móc ra, vận sức chờ phát động đứng thẳng, Giang Ninh bỗng nhúc nhích thân, liền không kịp chờ đợi nhấc mông dùng miệng huyệt sớm đã ướt át cọ lấy quy đầu cực đại.

Cửa huyệt bị đẩy ra, ra sức phun ra nuốt vào quái vật khổng lồ, chậm rãi nuốt vào âm hành của nam nhân, biên giới bị căng cứng trắng bệch.

Bùi Quân Trạch mắt sắc hơi trầm xuống, bàn tay bóp lấy eo nhỏ gầy của Giang Ninh, để phòng không cẩn thận ngồi xuống mà dẫn đến bị thương. Quy đầu hoàn toàn bị hoa huy*t chặt chẽ ướt mềm bao trùm, huyệt thịt nhúc nhích giống như là có vô số miệng nhỏ mút vào, dịu dàng ngoan ngoãn lấy lòng người xâm nhập.

Vui mừng đến cực điểm khoái cảm như là điện giật kích thích nam nhân, hô hấp dồn dập nặng nề, bóp lấy eo nhỏ mu bàn tay bạo khởi gân xanh.

Còn có một phần ba ở bên ngoài, Giang Ninh chống đỡ bả vai nam nhân không còn dám hướng xuống, hoa huy*t bị chống cực đầy, sinh ra ảo giác tựa như tiến thêm một bước sẽ đội lên dạ dày.

Cậu thậm chí có chút hoài nghi thân thể của mình làm sao dung nạp côn th*t to dài như vậy.

"Ưm...... Quá trướng......" Giang Ninh ủy khuất mà nhìn nam nhân: "Của anh vừa lớn vừa dài, em ăn không hết."

Câu nói này giống như là chốt mở, kích thích nam nhân, cậu nhìn thấy môi mỏng của nam nhân đóng mở nói: "Bảo bối, em có thể."

Bàn tay nắm lấy cậu chậm chạp ép xuống, âm hành trong cơ thể lần nữa phá vỡ huyệt thịt, chậm chạp mà kiên định.

"Ách ——" Giang Ninh há to miệng, nắm chặt cổ tay nam nhân, hai mắt đẫm lệ mông lung thở từng ngụm từng ngụm.

Chỗ sâu đóng chặt miệng nhỏ bị quy đầu cực đại chống đỡ, thân thể Giang Ninh căng cứng, mũi chân cũng đang run nhè nhẹ. Theo đến chính là ngoan lệ thao làm quen thuộc, nam nhân động thân tung hoành ngang dọc trong cơ thể của cậu.

Mỗi khi cậu bị nam nhân đính đến chịu không được, bàn tay bên hông đều sẽ vô tình cố định cậu, nhưng cậu không có cách nào thoát đi, chỉ có thể ngoan ngoãn thừa nhận thao làm đến từ nam nhân.

Nước mắt sinh lí khống chế không nổi chảy ra, văn phòng cách âm rất tốt, Giang thiếu bị thao thỉnh thoảng phát ra rên rỉ thét lên: "Ô quá nhanh a a a a! Lão công a! Không muốn ô a a a a!"

Bùi Quân Trạch mắt sắc ám trầm, nhanh chóng thao làm, quy đầu hung hăng đụng phải miệng tử cung, hung ác nói: "Mở ra, để lão công thao tử cung của bảo bối."

"Ô......" Giang Ninh thét lên một tiếng, chỉ có thể hết sức thả lỏng thân thể căng cứng, miệng tử cung cực độ mẫn cảm dưới cường độ cao như vậy, tính nhắm vào thao làm xuống rốt cục run rẩy há miệng nhỏ.

Quy đầu cực đại thừa thắng xông lên chen vào, thuận lợi bị tiểu tử cung trơn mềm mọng nước hoàn toàn bao trùm.

Hai người cực điểm triền miên, tiến hành việc thân mật nhất, vui sướng nhất trên đời này giữa hai người. Bùi Quân Trạch ôm Giang Ninh thật chặt, hạ thân run run động tác không ngừng, hưởng thụ khoảng cách thân mật của giờ khắc này.

-

Đã tới giờ tan làm, Bùi Quân Trạch ôm Giang Ninh che mặt đỏ ửng, thần sắc thoả mãn ra khỏi văn phòng.

Đi trên hành lang, trùng hợp có một nhân viên đi ngang qua chào hỏi Bùi Quân Trạch, giọng nói thanh nhuận như mưa phùn: "Xin chào Bùi tổng."

"Ừ." Bùi Quân Trạch gật đầu, lôi kéo Giang Ninh đi qua vai nhân viên kia.

Giang Giang hiếu kì quay đầu nhìn thoáng qua, phát hiện là một thanh niên tướng mạo tuấn tú, gương mặt rất lạ lẫm. Câuh hỏi: "Người mới đến sao? Hình như chưa từng thấy qua."

Bình thường buổi chiều không có lớp cậu sẽ đến công ty tìm Bùi Quân Trạch, bởi vậy tương đối quen mặt nhân viên ở tầng này, chợt gặp một người lạ mặt, còn có chút không quá thích ứng.

Bùi Quân Trạch đã sớm phát giác được tiểu thê tử của mình cũng không thích tiếp xúc người lạ, giải thích nói: "Mấy ngày nay công ty chiêu thực tập sinh, đoán chừng là một nhóm kia."

"A." Giang Ninh cũng không hỏi nhiều.

Hai người vào thang máy đi thẳng đến bãi đậu xe dưới đất của công ty.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK