“Việc hôm nay thành hay không cũng sẽ liên quan đến hạnh phúc cả đời của em gái con, phận làm anh trai thì phải biết thương lấy em gái mình.” Lưu Thuý Vân nói xong liền chỉnh lại khăn voan cài trên đầu con gái, che đi khuôn mặt thật cẩn thận, chiếc váy cưới dáng suông mặc trên thân hình nhỏ nhắn, thật sự có thể che đi vài phần mỏng manh yếu đuối của con gái thứ hai. “Đi mở cửa đi.” Giản Thiết Đống mím chặt môi, đi đến mở cửa phòng ra, bông tuyết rơi...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.