Tưởng Phong nhìn thấy mẹ đóng cửa rời đi một chút tà niệm lúc trước bị đè xuống liền trỗi dậy ôm lấy Giản Như Như tới hôn sâu kiểu Pháp, làm cho người phía dưới thở hổn hển, tiếp đó anh kề vào vành tai của cô thân mật nói nhỏ: “Nhanh, chờ từ bệnh viện trở về...” Những ngày an nhàn của anh sắp trở về rồi. Giản Như Như bĩu môi, cười một tiếng: “Quỷ háo sắc, cả ngày anh đều nghĩ tới cái gì vậy?” Ánh mắt Tưởng Phong ung dung: “Nghĩ tới em, liền cảm...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.