Con trai con dâu cháu trai đều không còn nữa, sắc mặt ông Giản càng thêm lạnh nhạt, ánh mắt nhìn Lưu Thúy Vân cùng Giản Phương Phương một chút ấm áp cũng không có, làm cho hai người nhìn cũng cảm thấy trong lòng chột dạ. Giản Phương Phương nấp ngay sau lưng Lưu Thúy Vân, không dám đối mặt với cái nhìn của cha. "Con trốn cái gì?" Còn có bản lĩnh nói dối chửi bậy chị dâu con cơ mà, giờ thì con còn trốn cái gì chứ?” Giản Phương Phương cúi đầu, trong lòng kỳ thật...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.